Đèn tường mở lên, Bạch Sương Sương tháo đôi giày cao gót màu bạc ra, rồi vào phòng tắm, mười lăm phút sau, cả người quấn khăn tắm bước ra.
Những làn điệu ca dao duyên dáng của Nga lặng lẽ phát ra như tiếng nước chảy. Cô ta tự mình rót một ly rượu vang đỏ, nhấp một ngụm.
Gió đêm mang theo hơi lạnh, thổi bay một góc áo choàng tắm của người phụ nữ đang đứng trước cửa sổ. Màn đêm che dấu toàn bộ sự không cam lòng và bất mãn, lại chợt thấy, chỉ còn bóng dáng mảnh mai, thong thả.
Nghĩ tới Tần Tuấn, Bạch Sương Sương lại cảm thấy buồn phiền, khó chịu trong lòng, cô ta ngửa đầu uống hết ly rượu. Ban đầu, anh ta bỏ qua cô ta để chọn một ngôi sao 18+ hạng ba có chút nhan sắc làm nữ phụ cho bộ phim mới “Hoa trong gương, trăng trong nước”, khiến cho cô ta mất hết mặt mũi trong giới.
Thế nhưng, Diệp Tử lại chết bất ngờ, cô ta đã xem qua tin tức ngày hôm đó. Toàn thân cháy đen, hoàn toàn không thể nhận ra, cuối cùng vẫn là cục Phúc lợi của xã hội ra mặt, đưa đi an táng tại một nghĩa trang công cộng ở ngoại ô xa xôi.
Lúc nhìn thấy tin tức, cô ta phấn khích tới mức suýt chút nữa hét lên. Báo ứng! Đều là báo ứng! Tất cả những người đối đầu với cô ta đều không có kết cục tốt đẹp, ban đầu là Lâm Khả Nhi, bây giờ Diệp Tử cũng như vậy! Trời đang giúp cô ta!
{Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn}Từ một kẻ bán rẻ tiếng cười ở quán rượu, cho đến một đại minh tinh như bây giờ. Những đau khổ và nước mắt Bạch Sương Sương đã bỏ ra, vượt xa những gì người khác có thể tưởng tượng. Chỉ riêng khuôn mặt xinh đẹp này của cô ta cũng là kết quả của biết bao nhiêu lần dao kéo.
Từ năm 17 tuổi được một người phát hiện tại quán bar, cô ta ra mắt với thân phận là một người mẫu trẻ. Đến nay cũng đã trôi qua mười năm, mặc dù đã 27 tuổi nhưng vẫn còn xinh đẹp như cũ.
Những năm này, nhìn quen tình người ấm lạnh, thói đời đổi thay. Cô ta đã hiểu quá rõ rằng vẻ bề ngoài và vóc dáng vô cùng quan trọng với một nữ minh tinh. Tuy nhiên làm việc với cường độ cao quanh năm, thời gian làm việc và nghỉ ngơi không ổn định, khiến làn da của cô ta mỗi lần tổn thương đều phải tốn một chi phí khá lớn để hồi phục, làm đẹp và bảo dưỡng.
Nhớ ngày trước khi vẫn đang từ từ nổi lên, cô ta dùng tất cả số tiền mình có trong tay để ra nước ngoài chỉnh sửa lại gương mặt vốn đã thanh tú của mình. Cô ta chỉ chỉnh mũi và cằm của mình một chút, nhưng hiệu quả thật đáng kinh ngạc. Từ đó về sau, cô ta nhanh chóng trở nên nổi tiếng trong giới hơn, cho tới hôm nay trở thành hoa đán xứng danh của truyền thông Thiên Ngu.
Con đường này, cô ta phải chịu đựng những điều vô cùng đau khổ. Ông trời cuối cùng cũng hậu đãi cô ta, ban đầu có Lâm Khả Nhi là trở ngại lớn nhất. Sau đó không phải là cô ả bị người ta hãm hại có quan hệ bất chính, cuối cùng biến mất trong giới giải trí này hay sao?
Vai nữ chính của “Hoa trong gương, trăng trong nước” vốn đã ở trong tay cô ta, không ngờ trước thời gian kết thúc hành trình ở Hollywood, lại bị Đổng Nguyệt chen ngang. Đổng Nguyệt có thế lực quá mạnh, người chống lưng phía sau cũng khá mạnh. Thậm chí còn có sức ảnh hưởng rất lớn đối với điện ảnh thế giới. Bên ngoài gọi là "Đổng quốc tế", là một chị lớn ở truyền thông Thiên Ngu, có danh xứng với tên thực.
Bạch Sương Sương tự tin nhưng không tự đại, cô ta không cho rằng bây giờ thực lực của mình có thể cạnh tranh với Đổng Nguyệt. Nhưng lại không muốn buông tha một cơ hội tốt như vậy. Cho nên, cô ta quyết định lấy lùi làm tiến, chọn diễn vai nữ phụ trong “Hoa trong gương, trăng trong nước”.
Vốn tưởng rằng có thể nắm chắc chín phần mười, lại bị một ngôi sao hạng ba phá đám. Tranh giành với Đổng Nguyệt, cô ta thua tâm phục khẩu phục, nhưng dựa vào cái gì mà một ngôi sao hạng ba như Diệp Tử lại cũng có thể leo lên đầu cô ta?!
Bây giờ thì tốt rồi, không đợi cô ta ra tay, Diệp Tử cũng đã đi đời nhà ma, đến ông trời cũng đang giúp cô ta! Cho nên hôm nay, cô ta tự mình đi tìm Tần Tuấn, xác định rõ rằng muốn nhận vai Trình Dư, nhưng lại bị Tần Tuấn không chút do dự mà cự tuyệt.
Cô ta nổi giận đùng đùng, chạy đến trước mặt Thái Phi Tượng khóc lóc kể lể, dùng hết tâm tư cố sức dụ dỗ, cuối cùng hầu hạ người ta tới mức thoải mái dễ chịu.
Nhưng lại bị Thái Phi Tượng nổi giận đến sắc mặt xanh mét, nói một câu: "Tốt nhất em đừng có mà chọc tới Tần Tuấn, nếu không chết lúc nào cũng không biết đâu!"
Hừ…. đàn ông mà đáng tin, thì lợn nái cũng biết trèo cây!
Một lũ đều như nhau, hễ mặc quần vào thì không nhận người nữa. Khốn khiếp!
Bạch Sương Sương cảm thấy Thái Phi Tượng chỉ là qua loa cho có lệ với mình. Nếu bối cảnh của Tần Tuấn lớn như vậy thật, còn cần gì phải làm một đạo diễn nhỏ ở trong cái giới giải trí này?
Đúng lúc này, điện thoại di động reo lên, không có tên người gọi, một dãy số hoàn toàn xa lạ. Cô ta hơi nghi hoặc nghe máy: "Alo?”
“Ba ngày sau, tới, tầng ba trung tâm thương mại Century, quảng trường Moore, thử vai bộ phim “Bầu trời thành phố”.
"Cô là ai?”
“Nếu như cô không tới, tôi sẽ để cô đi theo làm bạn với Lâm Khả Nhi."
Nghe thấy ba chữ "Lâm Khả Nhi", cơ thể Bạch Sương Sương cứng đờ, ánh mắt bỗng nhiên lạnh như băng, đầu ngón tay cầm điện thoại trắng bệnh mơ hồ trở nên tái xanh: "Rốt cuộc cô là ai?!”
“Nhớ đấy, nhiệm vụ chính của cô là phải đoạt được vị trí nữ chính, nếu không...”
“Alo? Alo?? Chết tiệt!"
Dạ Cô Tinh cúp máy, rút sim điện thoại ra ném thẳng vào thùng rác. Cô vô thức đưa tay kéo thấp mũ xuống, sau đó sải bước rời đi.
{Truyện được Edit & đăng tại Yeungontinh.vn}Lúc Vu Sâm nhận được điện thoại của Dạ Cô Tinh, hơi phản ứng không kịp, nhưng chỉ một giây sau, nét vui mừng vô hình thi nhau kéo tới.
Khoát tay áo với Tạ Chí Hoa, Vu Sâm đi đến trước cửa sổ, nhìn lên bầu trời đầy sao, giọng điệu bất giác trở nên dịu dàng: "Có chuyện gì sao?”
“Ừm, tôi cần một người giỏi về máy tính, thông minh một chút, không cần những chuyên gia già. “
“Khi nào?”
“Ngày mai."
Trầm ngâm hồi lâu, Vu Sâm bỗng nhiên nghĩ đến một người: "Được.”
“Bên anh gần đây thế nào rồi?"
Trong lòng Vu Sâm nổi lên từng gợn sóng nhỏ lăn tăn, cô ấy… đang quan tâm mình sao?
"Mọi thứ đều thuận lợi."
"Còn có một việc nữa.”
“Cô nói đi.”
“Bên Thái Phi Tượng tạm thời đừng bứt dây động rừng, tôi có tính toán khác.”
“Được." Sau khi cúp điện thoại, Vu Sâm thu lại nụ cười khó hiểu nơi khóe miệng, trở lại gương mặt lạnh lùng.
Tốc độ trở mặt khiến cho Tạ Chí Hoa ở một bên phải trợn mắt, há hốc mồm miệng.