Sáng sớm, những tia nắng nhạt len qua từng tán lá cây chiếu rọi xuống mặt đất. Thỉnh thoảng một làn gió nhẹ thổi qua, khẽ lay động những chiếc lá, tạo nên một âm thanh xào xạc mà yên bình.

Ở ngôi biệt thự được thiết kế theo phong cách phương Tây, mọi thứ cũng đang diễn ra theo những gì mà nó vốn như vậy. Ai cũng bận rộn với những công việc của riêng mình từ khi bình minh lên. Nhưng vẫn có sự khác biệt trong một căn phòng rộng lớn và xa hoa, chiếc rèm chạm đất vẫn được khép chặt. Vậy nên cho dù bên ngoài mặt trời đã sớm lên cao, người người đã sớm làm việc thì tại đây vẫn không khác gì đêm khuya. Một lớn một nhỏ trên giường ấm áp mà ôm chặt lấy nhau.

Thực ra Lâm Hạo đã sớm dậy từ lâu, nhưng vì em trai bé nhỏ Lâm Thiên vẫn chưa đánh xong ván cờ với Chu Công, nên hiện tại anh trai đại nhân rất mãn nguyện mà ôm em trai mềm mềm, thơm thơm vào trong lòng mình và nằm tới tận bây giờ.

" Hạo Hạo? " Lâm Thiên ngáy ngủ gọi người bên cạnh.

Nghe có tiếng gọi. Lâm Hạo liền quen thuộc đưa hai tay lên xoa bóp khuôn mặt mập mập mà rất mịn màng của em trai bé nhỏ, nhẹ giọng hỏi " Dậy rồi? "

A... anh trai đại nhân thật ôn nhu nha!

Haha, giới thiệu với mọi người. Ta, Lâm Thiên, 10 tuổi, là một người em trai rất đáng yêu nha, người gặp người thích, nhưng cũng vì việc này nên anh trai luôn luôn canh chừng ta QAQ... ta thật sự rất đau lòng vì bị tước đoạt quyền tự do ◡ ヽ("Д")ノ ┻━┻ . Anh trai ta tên Lâm Hạo,  17 tuổi, là một người rất soái cũng rất lợi hại, người gặp người sợ... và anh ấy không bao giờ bị tước đoạt quyền tự do như ta...

Ta luôn gọi anh trai là Hạo Hạo, cái tên rất dễ thương a~ anh trai cũng rất thích ta gọi như vậy. Nhưng có một vấn đề nho nhỏ... Anh trai tuyệt đối rất ghét những người khác gọi mình là Hạo Hạo. Ba mẹ cũng chỉ luôn gọi anh trai là Tiểu Hạo, gọi ta là Tiểu Thiên a.

Sau một ván cờ với Chu Công, Lâm Thiên thực sự rất đói, liền lay lay tay anh trai " Hạo Hạo, em đói "

" Chúng ta xuống dưới nhà ăn nhé " Lâm Hạo cưng chiều xoa xoa đầu em trai, nhanh chóng ôm cậu vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân cho cả hai. Anh trai đại nhân Lâm Hạo rất cao: 1m80, anh trai nói vì mình luôn uống sữa, chăm chỉ tập thể thao nên thân thể rất nhanh liền cao lớn, khoẻ mạnh.

Bế em trai xuống nhà... Đợi một chút, mọi người đừng hiểu lầm là ta lười, ta không hề lười nha, chẳng qua anh trai luôn luôn như vậy, cho nên chân ta cũng luôn được nghỉ ngơi ~("▽"~)

Giờ này chắc Lâm ba ba đã đi công ty rồi. Còn mẹ Lâm thì chắc đã sớm đi spa cùng mấy bà bạn... A, đợi một chút nữa, ba ba ta là tổng tài của một tập đoàn, ta không khoe đâu, nhưng tập đoàn nhà ta rất lớn mạnh nha~ vậy nên ta luôn an tâm ngủ ngon và luôn có nhiều đồ ăn ngon để ta ăn.

"Bác Kim, bác nói đầu bếp nấu cho cháu một chút đồ ăn dinh dưỡng" Lâm Hạo bế em trai tới bàn ăn rồi nhẹ nhàng đặt cậu lên đùi.

Bác Kim lập tức đi tới phòng bếp... Đợi một chút đợi một chút, thực ra bác Kim là quản gia của gia đình ta đã được một thời gian khá dài, bác Kim không lấy vợ cũng không sinh con mà chăm

sóc chúng ta từ nhỏ, bác nói chăm sóc và nhìn hai anh em ta lớn lên vui vẻ cũng đã rất hạnh phúc rồi. Vậy nên chúng ta rất yêu quý bác Kim, cũng luôn coi bác Kim như người thân.

Một lát sau, từng món từng món lần lượt được bày ra trên bàn. Cứ một món được bày ra là một lần em trai bé nhỏ Lâm Thiên lại chảy nước miếng ^o^. Lâm Hạo bật cười lau nước miếng cho cậu, rồi đút cậu ăn từng chút một.

Cái cảnh... Nè nè nè, để ta nói, cái cảnh anh đút em ăn này luôn diễn ra mỗi ngày. Mọi người đã quá quen thuộc với cảnh này, nếu như một ngày anh trai yên lặng dùng bữa của mình thì đó mới khác thường. Đối với việc này ta rất thoả mãn, anh trai cũng rất mãn nguyện, vậy nên cả hai đều vui a. ( " ▽ " )

----------------------------------------------

Được rồi... Còn ta, tác giả, không vui một chút nào hết có được không!! Anh trai nhà ngươi không dậy ngươi là không được xen vào trong khi người khác đang nói sao?? 凸>"o<