Tác giả: Chung Hiểu Sinh | Edit + Beta: Kidoisme

2.

Ngày hôm sau, Viên kẹo hồng ngủ thẳng đến chiều mới chịu tỉnh lại.

Cậu ta xoa xoa đôi mắt ngồi dậy, hiển nhiên vẫn còn đang trong trạng thái ngái ngủ. Nhưng khi vừa bước được một bước xuống giường, cả người Viên kẹo hồng lập tức cứng đờ, tinh thần cũng thẳng tắp tỉnh táo.

Cậu ta kiểm tra lại dép lê, tiếp đến rung rung khăn trải giường cùng gối đầu, sau khi không phát hiện ra mấy thứ kì dị ( kiểu như thi thể của gián) thì nhẹ nhàng mà thở ra một hơi dài.

Cậu ta mặc tây trang cùng quần tây, cũng tự thắt cà vạt cho mình. Tôi tránh ở dưới ngăn tủ, nhìn qua gương mà đánh giá Viên kẹo hồng, phát hiện ra sau khi cậu ta chỉnh trang lại thì càng thêm anh tuấn. Lúc Viên kẹo hồng làm mặt lạnh nhìn gương vô cùng có năng lực uy hiếp, cà vạt đeo ở cổ cũng vì thế mà thêm vài phần cấm dục.

Rất có phong thái của đàn ông...Chẹp, tôi không nhịn được mà nuốt nuốt nước miếng. Tuy rằng tôi là một con gián, một con gián công.

Cuối cùng, cậu ta cũng hài lòng về bản thân, đối diện với gương mà cười một cái, cầm lấy chìa khóa ra khỏi cửa.

Lòng tôi ngưa ngứa, nghĩ bụng dù sao ở trong nhà cũng chỉ ngồi ngốc chứ không có việc gì làm, thế là ma xui quỷ khiến theo cậu ta ra ngoài.

Viên kẹo hồng này trông qua có vẻ rất có tiền, lái một chiếc xe Audi. Tôi nhân lúc cậu ta khởi động xe mà bò lên đuôi xe.

Không thể không nói, tính năng của xe Audi này dùng vô cùng tốt, xe vèo một chút đã chạy rất xa, làm tôi thiếu chút nữa là bị ném cho bay người. Cũng may, mấy cái chân của tôi chất dính đầy đủ, có thể dễ dàng bám chặt vào kính xe.

Xe dừng trước cửa một quán bar.

Viên kẹo hồng sửa sang lại cà vạt cùng tây trang, phong độ nhẹ nhàng xuống xe. Cậu ta hình như là khách quen của quán bar này, bảo vệ khi thấy Viên kẹo hồng thì cung kính cúi người chờ sai bảo. Một cậu trai trang điểm hoa hòe hoa sói lộng lẫy uốn éo ra đón: "Ngô Sinh ~~ Anh lâu rồi không có tới nha ~~~"

Tôi không nhịn được mà run lên. Ngày hôm qua xem Viên kẹo hồng ở trên mạng đánh nhiều cuộn sóng như thế, tôi còn đang suy nghĩ rất lâu nếu vào hiện thực nó sẽ thành cái dạng gì, bây giờ trước mặt tôi, cậu chàng ẻo lả kia đang tự mình biểu thị vô cùng rõ ràng.

Viên kẹo hồng khô khốc gật đầu một cái, ưu nhã đi vào trong bar.

Tôi đợi ở cửa một lúc, phát hiện ra trong quán bar này tất cả đều là đàn ông --- hơn nữa có mười người đi vào thì chín người trông ẻo lả. Ông đây thành tinh nhiều năm như thế, trải đời nhiều, hiển nhiên chuyện này đã gặp qua: Đây chắc chắn là một GAY bar! Viên kẹo hồng là GAY!

Tâm tình tôi hiện tại vô cùng, vô cùng phức tạp.

Đấu tranh một lúc, tôi quyết định đi vào, lấy lý do trải nghiệm nhân sinh.

Tôi nhanh như chớp bò qua cửa ra vào, làm hai tên bảo vệ trông coi không kịp phản ứng lại.

Toàn bộ quán bar này đều là đàn ông, hơn nữa trong không khí tràn gập mùi phấn trang điểm cùng nước hoa, tôi quả nhiên không có đoán sai. Tôi duỗi dài cổ lên tìm kiếm Viên kẹo hồng, đột nhiên bên tai truyền đến một tiếng thét phải đến mấy trăm đề- xi – ben: "AAA!!! Có Con gián!!!!"

Cả quán bar phảng phất giống như nghe được "Động đất!" "Hỏa hoạn!", trong phút chốc tiếng hét chói tai nối liền không dứt, xung quanh người chạy tán loạn, vô số chén rượu, bình nước hoa, bút kẻ mắt bay về phía tôi.

Tôi né đến vất vả, vội vàng trốn tránh, thiếu chút nữa bị một cái kẹp mi làm cho gãy chân.

Bởi vì sự xuất hiện của tôi, quán bar loạn vô cùng, hết đợt hét này đến đợt hét khác, chói tai cực điểm, cùng với đủ loại ám khí bay đầy trời. Thế nhưng, không một ai dám chạy lên đánh tôi.

Tôi thở dài một cái, thực sự không đành lòng nhìn tiếp cả một cái quán bar đang tốt đẹp bị một con gián đến phá tan tành, nhanh chân rời khỏi chốn thị phi.

Tôi rốt cuộc có gì đáng sợ? Ông đây thực sự chỉ là một, con, gián!