Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa

Chương 119: Trong ba ngày mất tích kia em đã làm gì?

Ôn Niệm Nam cũng không cố tình tránh máy ảnh, vẫn đứng ở của chờ Đường Sóc đánh xe đến như ngày thường .

Ở một bên các paparazzi vô cùng sôi nổi giơ lên camera điên cuồng ấn chụp.

Ngày hôm qua W.E ở trang web DAWN đã nói về quá trình sáng tác bản nhạc nhà giam, vả mặt người giả mạo mình.

W.E luôn luôn thần bí đột nhiên lại liên tiếp xảy ra chuyện với hắn, sự tình W.E thật giả cùng tiếng đàn kém cỏi khiến tin tức bay đầy trời, đột nhiên lại xuất hiện một video đánh đàn cùng với tài khoản Weibo đăng ký mới của W.E, khiến mọi người bên ngoài không một ai không nói Thẩm An Lạc là kẻ giả mạo.

Trong video là đoạn diễn tấu bản nhà giam, chỉ cần là fans đều có thể nghe ra là W.E đàn.

Đây chính là đề tài đứng đầu thảo luận trên Weibo gần đây, liên lụy đến rất nhiều người, W.E thế mà lại là nhạc sĩ ở phòng làm việc, vì vậy mới dẫn tới đông đảo phóng viên canh giữ ở cửa, muốn chụp được W.E chân chính là ai.

『 W.E con người hư hư thực thực! Cùng Đường Sóc hành động thân mật ở phòng làm việc sau đó lái xe rời đi! 』

『 W.E chân chính W.E lộ mặt ra ngoài ánh sáng! Hóa ra là hắn! 』

Ảnh chụp chính là lúc Ôn Niệm Nam mở cửa xe đi vào, vừa vặn chụp cận mặt lúc quay đầu cài dây an toàn.

[ tôi đoán người kia có quan hệ với Cố thị ]

[ chuyện lớn! chân tướng mà lầu trên nói, thật đúng là có quan hệ với Cố thị, là phu nhân tổng tài đã ly hôn trong khoảng thời gian trước ]

[ trời ạ hắn là W.E? giống với suy nghĩ của tôi như đúc, các người lại bôi nhọ hắn, chỉ bằng việc hắn là W.E, cũng có thể làm cho những tin tức xấu trước kia bị xóa đi toàn bộ! ]

[ đây mới là tác giả của bản nhà giam ! Không hổ là W.E, đôi tay trong video kia thật là tác phẩm nghệ thuật ]

[ tôi có chút không nghĩ được, làm tôi phải load lại một chút, đầu tiên là Cố tổng quan hệ với kẻ giả mạo W.E rồi ly hôn, sau đó Cố tổng lại mang nhẫn đi tìm phu nhân, mà phu nhân bị ly hôn chính là W.E thật?! ]

[ như vậy xem ra, Cố tổng là bị người chơi nha? Ta tức cười chết ha ha ha ]

“Cố tổng, lão phu nhân đã gửi tài liệu chi tiết tới, hôm nay ngài phải đến tập đoàn Khải Duyệt, ngài có muốn đi vào buổi chiều không để tôi chuẩn bị?”

Cố Ngôn Sanh mấy ngày bởi vì tin tức trên mạng của Ôn Niệm Nam cùng Đường Sóc bị chụp ảnh đi cùng nhau vốn đã rất bực bội, mà lại phải bàn việc với tập đoàn Khải Duyệt.

“Nói với Đường Luân Hiên hẹn gặp ở tầng cao nhất khách sạn Kim Thái.”

“A? Khách sạn Kim Thái?”

Gần tầng cao nhất của khách sạn Kim Thái chính là một địa điểm nổi tiếng ở M thị, có rất nhiều người đẹp lui tới cùng những trò chơi thú vị, nhưng tầng cao nhất chỉ có khách VIP mới có thể tới, luôn luôn là chốn ăn chơi của đám con nhà giàu.

Tiểu Lý biểu hiện có chút cứng đờ, căng da đầu nói: “Cố tổng… Chúng ta lần này là vì công tác, đi đến chỗ kia?

Cố Ngôn Sanh không kiên nhẫn xoa xoa đầu, giương mắt lạnh lùng nói: “Đi bàn công việc đến đó thì làm sao vậy? Tôi bảo đi thì đi, lải nhải nhiều làm gì!”

“Vâng”

“Nguyên Phong hôm nay trở về sao?”

“Vâng, về bằng phi cơ chiều nay, Chu tổng nói đi Chu gia gắp ba mẹ chào hỏi một cái rồi lại đến công ty.”

“Gọi hắn trực tiếp đi khách sạn Kim Thái tìm tôi.”

Trước cửa khách sạn Kim Thái, một chiếc màu đen xe ngừng lại, người đứng ở khách sạn tiến lên chủ động mở cửa xe, cúi người cung kính.

Đường Luân Hiên từ trong xe đi ra, ngẩng đầu mắt nhìn tầng cao nhất khách sạn Kim Thái ánh mắt hơi chớp, mang theo thư ký đi vào.

“Đường tổng, Cố tổng làm gì một hai phải đến Kim Thái gặp mặt bàn công việc, chúng ta là nói chuyện công việc lại không phải cùng hắn ôn chuyện nói chuyện với nhau, cố tình chuyển chỗ gặp mặt ở nơi này…”

Thư ký đi theo phía sau không cao hứng nói ra, nhìn khách sạn Kim Thái với ánh mắt tràn đầy ghét bỏ.

“Hắn chỉ là ra oai phủ đầu chúng ta thôi, không cần để ý tới hắn, nhanh đem hạng mục làm xong để không liên hệ gì là tốt rồi.”

Đã tới tầng cao nhất, cửa thang máy chậm rãi mở ra, Đường Luân Hiên hướng phòng 707 cuối hành lang đi tới.

Tiểu Lý đã đứng ở cửa nhìn ngó xung quanh trước sau, thấy hắn tới liền gật gật đầu cười.

Đường Luân Hiên mặt lộ vẻ nghi hoặc nhìn Tiểu Lý, nếu là muốn nói chuyện hợp tác vì cái gì mà Cố Ngôn Sanh lại để thư ký đứng ở ngoài cửa.

Đường Luân Hiên đẩy cửa ra đi vào, vừa mở cửa ra đã ập tới âm thanh rất lớn bên trong, nhìn một màn trước mặt liền nhăn chặt mày.

Không trách được Tiểu Lý lại ở ngoài cửa mà không vào, nguyên do là bởi vì Thẩm Lạc An cũng ở đây.

“Là Đường tổng tới, mau tới đây ngồi, tôi đi rót cho anh ly rượu.” Thẩm Lạc An thấy Đường Luân Hiên tới liền tắt nhạc.

Đường Luân Hiên nhìn Thẩm Lạc An đứng dậy rót rượu mang tới trước mặt mình, hắn không cầm.

Cố Ngôn Sanh nhẹ thở ra vòng khói rồi uống rượu, giương ánh mắt không kiên nhẫn nhìn về phía người đứng ở trước mặt.

“Đường tổng em trai ngài gần đây thật đúng là uy phong, là nghĩ đem Cố thị để dưới chân dẫm sao? Dã tâm lớn như vậy.”

“Tôi không rõ Cố tổng đang nói cái gì, chúng ta không phải muốn nói muốn hợp tác sao?” Đường Luân Hiên đỡ mắt kính, ra vẻ khó hiểu nhìn về phía hắn.

“A, không rõ?”

Cố Ngôn Sanh ngửa đầu một ngụm uống hết ly rượu, đột nhiên tạp tới rồi trên mặt đất đứng lên.

“Giả ngu giả ngơ sao?”

“Bảo em trai cậu cách xa người kia một chút đừng có không biết sống chết mà dính vào, đừng quên Khải Duyệt còn ở trong tay Cố thị trong tay! Cậu cho rằng tôi không biết hắn là cố ý lợi dụng thân phận W.E của Ôn Niệm Nam để đối phó Cố thị sao?"

Thẩm Lạc An yên tĩnh ngồi ở một bên bàn, nhấp nhẹ một ngụm trong tay rượu, trong mắt tràn đầy đắc ý.

Nháo đi nháo lại một chút là có thể đem tập đoàn Khải Duyệt đá xuống

Đường Luân Hiên sau khi nghe được thì ngẩn ra, ngay sau đó lập tức phản bác nói: “Tôi đã nói rồi, Đường Sóc cùng Ôn Niệm Nam ở bên nhau không phải vì bất kỳ cái lợi ích gì, chỉ là bởi vì thật tình thích, không biết từ đâu mà Cố tổng lại cho đó là âm mưu.”

“Không phải vì lợi ích? A, vì sao hắn đem Ôn Niệm Nam đẩy ra để hắn cọ nhiệt? Biết rõ có phóng viên chụp lén còn cố ý chụp, sau đó có thể lợi dụng thân phận W.E để có lợi nhuận cho bản thân!”

Đường Luân Hiên nhìn thân hình có chút đứng không vững của Cố Ngôn Sanh, mở miệng nói: “Cố tổng cậu uống say, tôi nghĩ lần này nói chuyện với nhau chỉ có thể đến đây, chờ cậu tỉnh táo rồi nói sau.”

Hắn không muốn nói chuyện cùng một con ma men, huống chi là kẻ nóng nảy, không nói đạo lý con người

“Cậu dám! Đứng lại cho tôi!”

Đường Luân Hiên dừng lại chân quay người lại vừa muốn nói, đột nhiên bụng phải chịu đột nhiên một cú đấm, sắc mặt tức khắc trắng bệch quỳ trên mặt đất.

“Cậu"

Cố Ngôn Sanh nới lỏng cà vạt ngồi trước mặt Đường Luân Hiên, trầm giọng nói: “Ở bữa tiệc sinh nhật của Tưởng phu nhân anh kêu Ôn Niệm Nam đi một mình, sau khi hắn mất tích ba ngày rồi trở về cùng tôi ly hôn, anh có ý đồ gì với hắn? Hai anh em các người định toan tính điều gì?”

“Đường Sóc hắn không có.”

Cạch một tiếng cửa bị mở ra, Chu Nguyên Phong mặt lạnh đi tới.

“Cố Ngôn Sanh, đây là nơi cậu dùng để bàn chuyện kinh doanh sao? Cậu lại uống say?”

Chu Nguyên Phong đem người đang che bụng trên mặt đất đỡ lên sô pha ngồi, giương mắt nhìn mắt Thẩm Lạc An, Thẩm Lạc An bị ánh mắt dọa tới lui về một góc.

“Sao anh lại tới đây?” Rõ ràng đầu óc Cố Ngôn Sanh không tỉnh táo nên quên mất là chính mình bảo gọi Chu Nguyên Phong tới.

Chu Nguyên Phong không để ý đến người say rượu là Cố Ngôn Sanh , mà là nhìn về phía Thẩm Lạc An trên sô pha.

Chu Nguyên Phong đưa mắt nhìn Thẩm Lạc An ngồi ở một bên, tức giận nói: “Cậu đi bảo người nấu một chén canh giải rượu rồi mang lên.”

“ Để tôi bảo Tiểu Lý đi làm”

“Công ty còn có việc, tôi đã bảo Tiểu Lý trở về, hiện tại tôi chính là nói cậu đi, còn không mau đi!”

Thẩm Lạc An cắn chặt răng không phản bác, đứng dậy rời đi.

“Cậu thế nào rồi?”

Đường Luân Hiên sắc mặt có chút tái nhợt, có thể thấy được Cố Ngôn Sanh kia một đấm ra toàn lực, lại vẫn là lắc lắc đầu: “Không có việc gì, để tôi bảo thư ký đưa đi kiểm tra là được."

“Xin lỗi, Cố tổng của chúng tôi vì tin tức trên mạng mấy ngày nay nên hắn tương đối nóng nảy.”

“Hắn rốt cuộc làm sao vậy? Vì sao đột nhiên”

Chu Nguyên Phong thở dài, bất đắc dĩ nói: “Đường tổng biết ai là W.E đúng không? Tôi là nói đến hot search mới được tuôn ra gần đây, trước nay cậu nghe chưa từng nghe qua W.E?”

“A biết, thường thường nghe được Đường Sóc nhắc tới, là một người rất lợi hại, lúc Đường Sóc biết Ôn Niệm Nam là W.E thì rất kích động.”

“Trùng hợp chính là Cố tổng chúng tôi cũng là fans của W.E , năm đó hắn thậm chí mê luyến W.E tới mức không nghe ca khúc của hắn thì khó có thể đi vào giấc ngủ, lúc nào cũng nhìn trang chủ của W.E, hắn rất muốn biết vị này làm thế nào có thể đánh ra tiếng đàn làm lay động lòng người như vậy, nhưng ngặt một lỗi là W.E quá mức thần bí không muốn lộ mặt, rất nhiều lần hắn trong tối ngoài sáng cùng người bên trong DAWN tìm hiểu tin tức đều không thành công.”

Đường Luân Hiên sau khi nghe được có chút kinh ngạc, hắn không nghĩ tới Cố Ngôn Sanh sẽ cũng thích W.E.

Chu Nguyên Phong đưa cho Đường Luân Hiên một chén nước, nói tiếp: “Trong nhà quản gia nói cho ta, A Sanh khi biết Niệm Nam là W.E ngày đó đứng ở cửa sổ thư phòng bật bản nhạc nhà giam của W.E suốt một đêm không ngủ, mấy ngày sau đều có cảm xúc hoảng hốt không muốn nói chuyện.”

“Tôi biết hắn rất khó có thể tiếp nhận người mình chán ghét nhất chính là W.E mà mình thần tượng suốt bao năm, trong lòng hắn Niệm Nam trước kia là người dối trá nhất trên đời”

“Ôn Niệm Nam không phải người như vậy, tôi có thể nhìn ra được.”

“A? Cái gì?”

Đường Luân Hiên nhìn chằm chằm Chu Nguyên Phong, mở miệng nói: “Video hợp tấu trong sinh nhật của Cố tổng là Thẩm An Lạc ăn trộm, cũng là hắn đăng lên mạng, mục đích của Thẩm An Lạc với Cố tổng không hề đơn giản, trong tiệc sinh nhật của Tưởng phu nhân vì bị rượu bắn lên quần áo hắn liền mắng chửi khiến cho người đó phải quỳ xuống một cách nhục nhã”

Chu Nguyên Phong khẽ cười, nhìn mắt Đường Luân Hiên, nhẹ giọng nói: “A, tôi biết rồi, bởi vì ta cũng ở dưới lầu cùng cậu nên cũng nghe được.”

Đường Luân Hiên nghi hoặc hỏi: “Vậy tại sao anh không nói cho Cố Ngôn Sanh?”

“Vô dụng, A Sanh sẽ không tin, nhưng nếu cậu cùng tôi nói, có lẽ có thể cho kia họ Thẩm càng nhanh thất bại.”

Đường Luân Hiên ngẩng đầu nhìn hắn một cái thật sâu, kiên định nói: “Được, tôi giúp anh, nhưng tôi chỉ là vì giúp Ôn Niệm Nam, không phải là sẽ xóa đi hiềm khích lúc trước với Cố thị, Ôn Niệm Nam là người rất tốt, không thể để người có tâm địa độc ác hãm hại như vậy”

Thẩm An Lạc bưng canh giải rượu lên liền đứng ở cửa nghe lén, trong mắt nhanh chóng hiện lên một tia ngoan độc, tay đột nhiên nắm chặt cái khay.

Rất giống lời bác nói, Đường Luân Hiên và tập đoàn Khải Duyệt thật sự chướng mắt, xem ra không thể giữ lại được..