Âm Hôn Khó Chia Lìa

Chương 14: 14 Chương 72 Linh Hồn Trẻ Sơ Sinh Quấn Mẹ

Ma và quỷ vốn khó nói, một là hỏi, hai là nhìn, còn bảy điểm thì khó mà đoán.

Quả nhiên khi tôi vừa nói, trong mắt cô ta liền hiện lên sự tức giận, nhưng sự kiêu ngạo của đã giảm đi vài phần, cô ta vẫy tay ra hiệu cho tài xế đi ra ngoài, cũng không chán ghét trong nhà có ghế cũ, liền ngồi xuống, nhưng cô ta như cũ cắn răng nhàn nhạt nhìn tôi nói: "Hương còn chưa xem, làm sao mà cô biết?"Cô ta ôm chặt túi, mắt cứ không ngừng nhìn về sau, rõ ràng cũng biết sau lưng có vấn đề, tôi lấy cốc rót nước cho cô ta, nghĩ tiếp theo nên nói gì, nhưng bà ngoại lại kho khan một tiếng, nhìn bụng dưới tôi, thấp giọng nói: "Tích thêm âm đức ! ! "Tính mạng mới là quan trọng nhất, chút báo thù kia liền biến mất, tôi đem nước đưa cho cô ta: "Sao có thể biết, là chuyện của tôi, còn cô đem chuyện cô nói tôi nghe, tôi sẽ xem hương tìm nguyên nhân sự việc!.

"Thấy tôi cũng đã nhắc đến đó , hơn nữa thái độ cũng ổn hơn, thì cô gái xinh đẹp mới ủ rũ nói ra việc đó.

Cô ta tên là Nam Nhã, vốn là người lăn lộn trong làng giải trí, lại có quan hệ tình ái với một kim chủ (người bao nuôi), 5 năm trước có mang thai một đứa con, sau đó bởi vì nhiều nguyên nhân, đã hình thành cũng hơn năm tháng rồi nhưng vẫn bị xóa bỏ.

Kể từ sau đó cô ta rụng tóc nhiều, sau gáy rét run đau nhức, ban đầu cũng không để ý.

Hai năm trở lại đây kim chủ phát triển càng ngày càng tốt, khi ổn định cô liền muốn có con, nhưng lại bị sảy thai vài lần mà không giải thích được, đi bệnh viện xem, cũng chỉ nói là sảy thai do thói quen sinh non.

Cô cũng lên chùa thắp hương, còn đi Thái Lan đi tìm pháp sư siêu độ oán hồn đứa trẻ kia siêu thoát, nhưng đều vô ích, sau nghe người ta giới thiệu bản lĩnh của bà ngoại nên liền đến xem coi như là thử.

Nói xong, cô ta nhìn tôi và nói: "Chỉ cần siêu độ đứa bé kia, giúp tôi mang thai thêm lần nữa, tiền bạc không là vấn đề.

"Thảo nào cô ấy tuy sợ hãi nhưng không ngạc nhiên, nhưng mở miệng là tiền nong thật sự làm người ta khó chịu a, người chồng quỷ trên danh nghĩa - Lục Tư Tề phất nhanh lắm mà tôi nào có khoe đâu?Linh hồn cũng không tính khó siêu độ, nhưng vấn đề là thời gian cô ấy để nó bám tương đối lâu, hơn nữa tìm nhiều biện pháp như vậy đều không siêu độ, điều này liền có chút vấn đề.

Tôi nhìn bà ngoại, nhưng bà lại vẫy vẫy tay với tôi rồi cố ý đi ra ngoài.

Để xem hương phụ thuộc vào màu sắc của hương và tro, một khi có quá nhiều người hơi thở rối loạn, sẽ xem khó mà đúng.

Cho nên chỉ có người xem hương và người được xem ở lại, bà ngoại cứ tự nhiên như vậy đem sạp ném cho tôi?Cô ta thấy tôi không còn bước tiếp theo, lại bắt đầu dè bỉu coi thường, tôi nghĩ đây là lần đầu tiên của tôi mà thôi, còn cô ta đã tìm nhiều người như vậy giúp đều không thấy tốt, tôi không làm được, cũng chẳng sợ bị mất mặt, cô lập tức cắn răng một cái, quơ quơ tay hướng tới cô gái xinh đẹp: "Việc này tương đối khó khăn, cần rất nhiều a.

"Tiền xem hương bình thường là phải nhìn người xem mà cho, ít thì mấy chục, nhiều mấy trăm nghìn, hơn một tệ đều có, xem bộ dáng Nam Nhã dùng năm sáu trăm tệ để mua hương thì 5000 tệ tính ra cũng không xem là nhiều đâu?Cô ấy nhìn vào bàn tay của tôi, nhăn mày lại nói: "50.

000 tệ liền 50.

000 tệ, nếu tôi có thai, tôi sẽ cho cô thêm 50.

000 tệ!"Bàn tay tôi lơ lửng trên không trung một lúc không biết làm sao để lấy về, tôi quay người lại lấy hương có nhưng chút ngượng ngùng, thảo nào đầu năm nay nhiều người muốn có kim chủ, nhìn những người này, tiêu tiền so với con quỷ phất nhanh Lục Tư Tề đều rất hào phóng.

Đóng cửa chính và cửa sổ, tôi để Nam Nhã tự tay thắp nén hương ở trong ít gạo cô ta mang theo, tôi mở quyển sách cổ với nhiều hình ảnh và lời văn phong phú, tạm thời nước tới chân mới nhảy, không chờ đến lúc khói bốc lên, tôi có thể thấy chúng bốc lên từng hình dạng một! Nam Nhã đảo mắt nhìn tôi lật sách.

Trong căn phòng kín mùi hương từ từ tụ lại, tôi ngồi xếp bằng ở trên bồ đoàn (*), phớt lờ tiếng hừ lạnh của Nam Nhã, khẩn trương lật sách.

(*) Vật dụng dùng lót ngồi trong chùa chiền, ảnh minh họa phía dưới.

Khi hương cháy đến một phần ba, Nam Nhã đột nhiên kêu lên một tiếng đau đớn, tôi theo bản năng liếc nhìn cô ấy, lại thấy cô ấy đang cau mày, duỗi tay ra sau định chộp lấy.

Mà vong hồn không biết khi nào đã ghé lên phía trên cổ cô ta, dính đầy nước ối màu vàng trên đầu, hai mắt trống rỗng, mũi miệng khép mở, tham lam hút hương khói.

Tôi vội ho một tiếng, nhìn Nam Nhã lắc lắc đầu.

Nếu cô ta biết mình duỗi ra tay sẽ đụng tới gì, không chừng sẽ trực tiếp sợ tới mức hét lên chói tai.

Tiếng ho của tôi liền đánh động sự yên tĩnh của căn phòng, vong linh đang hút hương bỗng nhiên quay đầu nhìn tôi chằm chằm, đúng lúc này hương đốt đằng xa đột nhiên bừng lên, hương bên trái thực sự bốc cháy, hương dây dài mảnh, cháy một cái liền tàn, cây này tới cây khác, ba cây hương tàn trong nháy mắt rơi trên gạo, mà tro hương cũng từ xám trắng ban đầu biến thành đen như mực.

Hương bốc cháy ở phần giữa và phần dưới của tia lửa, thân hương gãy từng cái một, gọi là đào hương, đây là tai họa sắp sảy ra, ma quỷ đang đến gần, hoặc là mối hận cũ với chủ nợ! Tôi liếc nhìn cuốn sách trong tay, lại nhìn vong linh đang từ từ vươn cổ gầy guộc về phía sau gáy Nam Nhã, trong lòng dâng lên một nỗi sợ hãi.

"Nhìn ra cái gì sao?" Nam Nhã cũng cảm giác được cái gì, đưa tay sờ lên cổ, có chút sợ hãi nói: "Có cách nào giúp nó siêu độ không?"Nhìn thấy tay của cô ta chạm vào bộ não nhớp nháp của vong linh, mà cô ấy vẫn chạm trở lại mà không biết, mí mắt tôi giật giật.

Không định ngăn cô ta lại, chỉ định thắp thêm nén hương nữa, vong linh kia lại đột nhiên từ sau gáy Nam Nhã vọt ra nhảy thẳng lên đùi tôi, yếu ớt đôi tay như móng vuốt nắm chặt, dùng sức hướng chân tôi muốn chui vào.

Tôi sợ hãi xua tay, nhưng vào tay lại là dính cái gì đó ướt nhớp nháp, giống như bị ngâm vào thứ gì đó, trong lòng lại kinh sợ, thai quỷ ở dưới bụng nhỏ càng là vặn vẹo giữ dội.

Đang sợ hãi hoảng loạn, tôi bỗng nhiên nhớ tới, vong linh vốn oán hận với những đứa trẻ, mà tôi đang mang thai quỷ.

Chẳng lẽ vong linh muốn ăn thịt quỷ thai trong bụng tôi sao?_____Editor: LinhBeta: AlissaCập nhật 24.

5.

2021 tại dembuon.

vn2.