Âm Dương Miện

Chương 750: Vạn dặm Truyền Âm Thạch

Hắc Ám Thiên Cơ trầm trọng gật đầu:

- Ta cần phải dưỡng thương. Tạm thời ngươi tự quản Cứ điểm Hắc Ám ma quân đi. Yên tâm, mặc dù có thể lũ Quang Minh tiểu tặc kia sự dụng quyển trục để phóng ra kỹ năng kia, nhưng nhất định cũng phải bỏ ra một cái giá lớn. Nếu bọn chúng không dùng ma lực của bản thân để thúc đẩy, nhất định cái đồ đằng kia không thể lớn nhanh như vậy được. Mà bọn chúng chạy còn không kịp, chắc chắn không thể quay lại ngay được. Ngươi đi Cứ điểm Hắc Ám ma quân nhanh chóng triệu tập nhân viên tiếp liệu về đây viện trợ, tránh cho khủng hoảng tiếp tục lan tràn.

Đồng thời, ngươi cũng phải lo ổn định cả bên kia cứ điểm nữa.

Lý Vĩnh Hạo rung động nhìn Hắc Ám Thiên Cơ:

- Thiên Cơ đại nhân, ý ngài là cứ điểm bên kia cũng…

Hắc Ám Thiên Cơ tức giận nói:

- Đây là nửa Chung Cực Tất Sát Kỹ, ngay cả bên này cũng bị bao trùm phạm vi lớn như vậy, làm sao có thể không đánh sâu vào cứ điểm chứ. May mà ta đã khắc một chút phòng ngự pháp trận ở cứ điểm rồi. Cho dù như thế, nhất định cứ điểm cũng vẫn bị tổn thất. Ngươi mang tất cả Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ đi đi. Dùng trữ tồn ma khí nhanh chóng mang một nhóm lương thảo về làm yên lòng quân bên này. Sau đó thống kê tổn thất rồi báo lên. Xem ra chúng ta phải nhìn lại cách đối phó với đám Quang Minh tiểu tặc rồi.

- Vâng, Thiên Cơ đại nhân.

Tâm tình Lý Vĩnh Hạo nặng nề, hắn vẫn không thể chấp nhận được là cả Hắc Ám Ngũ Hành đại lục cường đại như vậy lại bị mười người Quang Minh Thiên Can Thánh đồ xoay như chóng chóng. Nhưng sự thật vẫn cứ hiện ra trước mắt, hắn không thể không tin được.

Lý Vĩnh Hạo không dám nghỉ ngơi, lập tức dẫn Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ đi Cứ điểm Hắc Ám ma quân. Mãi đến khi cảm nhận hắn cùng Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ rời xa, Hắc Ám Thiên Cơ mới chợt phun ra một ngụm máu đen. Thương thế của hắn còn nghiêm trọng hơn tưởng tượng của Lý Vĩnh Hạo. Sáng Thế Lục Hợp bộc phát quá bất ngờ, hắn không kịp chạy đi xa, cũng không thể điều động toàn bộ ma lực của bản thân, có thể nói, hắn hứng chịu gần như toàn bộ lực oanh kích của Sáng Thế Lục Hợp. Lúc đó, Hắc Ám Thiên Cơ không ngừng dùng bốn thuộc tính ma lực của mình hóa giải lực ăn mòn của Sáng Thế Lục Hợp. Chỉ cần khống chế không tốt một chút, hắn sẽ lập tức hóa thành một cây đại thụ.

Nếu như không phải bởi thương thế quá nghiêm trọng, có thể uy hiếp đến tính mạng thì hắn đã không ôn hòa với Lý Vĩnh Hạo như thế. Hắn đang vô cùng bực tức. Nhưng hắn cũng hiểu, vào lúc này, bực tức không giải quyết được vấn đề gì. Chỉ có mau chóng giải quyết vấn đề mới đúng đắn. Hơn nữa, những hành động của Lý Vĩnh Hạo bên ngoài cũng làm hắn tương đối an tâm, sát tâm của hắn cũng giảm bớt chút ít.

Khi Lý Vĩnh Hạo đến Cứ điểm Hắc Ám ma quân, tất cả nhóm Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ đều vô cùng hoảng sợ. Nhìn từ trên bầu trời, một phần ba cứ điểm khổng lồ đã biến thành một màu xanh biếc, nhìn vô cùng hùng vĩ, nhưng bọn họ cũng biết được sự hùng vĩ này bắt nguồn từ đâu.

Tuy vậy, Cứ điểm Hắc Ám ma quân vẫn còn rất may mắn, trong một phần ba diện tích bị hủy diệt cũng chỉ có một kho hàng biến mất, còn một cái chỉ bị hủy diệt chút ít bề ngoài. Gần ba kho hàng còn đầy đủ cũng làm Lý Vĩnh Hảo cảm thấy nhẹ nhàng. Có ba kho hàng này, cho dù không thể cung cấp ba năm nhưng nếu tiết kiệm, nhất định có thể kiên trì đến khi Hồng Liên Thiên Hỏa lụi tàn. Thiếu chút quân giới vẫn có thể chiến đấu được.

Trong khi Lý Vĩnh Hạo còn phải lao tâm khổ tứ thống kê thương vong thì Quang Minh Thiên Can Thánh đồ lại đang nhàn nhã nghỉ ngơi.

Sau khi rời xa Thánh Tà đảo, Diêu Khiêm Thư cùng Trần Tư Tuyền lần lượt tỉnh lại. Tình huống của Diêu Khiêm Thư còn đỡ, chỉ cần khôi phục ma lực là hoàn hảo. Còn Trần Tư Tuyền lại không được tốt như vậy. Vì để Sáng Thế Lục Hợp càng thêm hoàn thiện, nàng đã hao tổn không ít bổn nguyên, cần phải rất lâu mới có thể khôi phục lại được. Dĩ nhiên, hiện tại bọn họ có đầy đủ thời gian. Khi Sáng Thế Lục Hợp bộc phát, mặc dù đã chạy rất xa nhưng Quang Minh Thiên Can Thánh đồ vẫn có thể thấy được bạch quang kinh khủng bao trùm gần một nửa Thánh Tà đảo. Mặc dù bọn họ không biết hiệu quả của Sáng Thế Lục Hợp như thế nào, nhưng uy lực như thế cũng khiến Quang Minh Thiên Can Thánh đồ chấn động. Bọn họ biết, ít nhất sáu kho hàng trên Thánh Tà đảo không còn nguyên vẹn nữa rồi. Quân đội tú ở đó ít nhất cũng phải trăm vạn, huống chi còn có hơn vạn tên Hắc Ám ma sư nữa. Uy lực của Sáng Thế Lục Hợp còn hiệu quả hơn cả hai lần bọn họ tấn công Hắc Ám Thần miếu.

Cơ Động hoàn toàn tin tưởng, không sử dụng truyền tống trận, bất luận là Hắc Ám Thiên Cơ hay Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ đều không có khả năng truy đuổi bọn họ. Tình huống trên Thánh Tà đảo đủ để làm bọn chúng bận tối mắt tối mũi rồi. Vì vậy hắn liền cho Đại Diễn Thánh Hỏa Long bay thẳng đến ngoài Thiên Phong Thành. Bọn họ tiến về nơi tu luyện lần trước để nghỉ ngơi và hồi phục.

Mới đến Hắc Ám Ngũ Hành đại lục có hai tháng đã thu được kết quả lớn như vậy. Điều này đủ để bọn họ kiêu ngạo. Mặc dù vẫn chưa thể nói có thể thay đổi được toàn cục không, nhưng không nghi ngờ bằng sự cố gắng của bọn họ, chênh lệch song phương đang không ngừng gần lại. Huống hồ, bọn họ còn hơn một năm thời gian nữa có thể làm được rất nhiều chuyện. Cho nên, Cơ Động cũng không nóng nảy, trước tiên cứ để mọi người khôi phục trạng thái tốt nhất rồi mới tính toán tiếp. Bạn đang xem tại Truyện FULL - truyenfull.vn

- Cơ Động, ngươi nói xem, Hắc Ám Thiên Cơ có bị Sáng Thế Lục Hợp giết chết không? Nếu hắn chết thì chúng ta nhàn nhã rồi.

Diêu Khiêm Thư lười biếng dựa vào một cây đại thụ, dương dương tự đắc hỏi Cơ Động.

Ma lực tiêu hao quá độ làm hắn chẳng muốn tu luyện chút nào, chỉ ngồi một chỗ cảm nhận chút thanh thản hiếm hoi.

Cơ Động khẽ mỉm cười, nói:

- Cái đó ta cũng đang tò mò, vào thời điểm ta dẫn động Sáng Thế Lục Hợp, Hắc Ám Thiên Cơ đang ở gần đó. Nếu như biết được uy lực của Sáng Thế Lục Hợp ta còn có thể dự đoán được tính huống của Hắc Ám Thiên Cơ. Dù sao khi bộc phát, Sáng Thế Lục Hợp vẫn không phải Chung Cực Tất Sát Kỹ, nếu không, Cứ điểm Hắc Ám ma quân đã không thể tiếp tục tồn tại, thậm chí chúng ta cũng không an ổn. Không phải Chung Cực Tất Sát Kỹ sẽ rất khó giết Hắc Ám Thiên Cơ. Nhưng ta đoán, hắn nhất định sẽ bị thương, chẳng qua không thể xác định được nặng hay không thôi. Với thân phận của hắn, nhất định có biện pháp bảo vệ tính mạng. Có thể bị thương nhẹ, cũng có thể không bị thương. Cho nên chúng ta không thể mạo hiểm. Có thể lần này chúng ta đã bỏ qua một cơ hội tốt.

Thiên Cơ gật đầu, nói:

- Thà rằng bỏ qua một cơ hội còn hơn liều lĩnh. Lần này thu hoạch của chúng ta không nhỏ rồi. Chờ thêm một thời gian ngắn nữa, không chừng chúng ta còn có thể tiếp tục tấn công Thánh Tà đảo. Có thể sử dụng Sáng Thế Lục Hợp một lần chúng ta còn có thể sử dụng lần thứ hai.

Cơ Động khẽ lắc đầu, nói:

- Sợ rằng khó lắm. Nếu ta đoán không sai, Hắc Ám Thiên Cơ sẽ không bao giờ rời khỏi Thánh Tà đảo nữa, hắn sẽ tiếp tục cố thủ ở đó, bởi đó mới là căn cơ của hắn. Nếu như Hắc Ám đại quân bị hủy diệt, hắn sẽ chinh chiến với Quang Minh Ngũ Hành đại lục kiểu gì đây? Dù sao hắn chỉ là một người mà không phải thần. Hơn nữa, một khi Thánh Chiến nổ ra, chúng ta cũng không thể tiếp tục ở lại Hắc Ám Ngũ Hành đại lục mà phải ra chiến trường. Cho nên, nếu không phải người ngu, nhất định Hắc Ám Thiên Cơ sẽ cố gắng bảo vệ quân đội, hơn nữa thường xuyên tra xét Thánh Tà đảo, sẽ không cho chúng ta cơ hội thi triển Sáng Thế Lục Hợp nữa rồi. Hơn nữa, lần này bổn nguyên của Trần Tư Tuyền bị thương tổn không nhẹ, sợ rằng trong vài năm chúng ta cũng không thi triển được Sáng Thế Lục Hợp, nếu không sẽ rất nguy hiểm đến tính mạng của nàng.

Lúc này, Trần Tư Tuyền đang nằm ngủ một bên, Cơ Động đã cho nàng uống một lọ Thiên Niên Sinh Mệnh Chi Nguyên, hơn nữa còn đeo cho nàng Sinh Mệnh Hạch, lúc này mới ổn định được tình huống của nàng.

Miểu Miểu nghi ngờ hỏi:

- Cơ Động, sao ngươi dám khẳng định như vậy? Hắc Ám Thiên Cơ nhất định phải ở Thánh Tà đảo sao? Cho dù chúng ta công kích Hắc Ám Thần miếu hắn cũng không rời Thánh Tà đảo sao?

Cơ Động cười ha hả, nói:

- Ngươi đừng gấp. Ta vẫn chờ sư huynh truyền tin về đây. Sư huynh có thể nghiệm chứng suy đoán của ta. Hơn nữa, sau mấy lần công kích, Hắc Ám Thiên Cơ cũng đã biết chúng ta có năng lực truyền tống, hơn nữa còn có khả năng truyền tống cự li xa. Cho nên ta nghĩ, cho dù chúng ta có công kích Hắc Ám Thần miếu, hắn cũng chưa chắc sẽ chạy về. Dù sao nếu so sánh với Thánh Tà đảo thì Hắc Ám Thần miếu cũng không là gì cả.

Đúng lúc ấy, thần sắc Cơ Động hơi thay đổi. Hắn nhanh chóng lấy một khối đá hình tròn trong Chu Tước Thủ Trạc ra, nắm trong tay, đồng thời nhắm hai mắt lại. Dường như hắn đang chăm chú nghe cái gì đó. Mọi người có thể thấy, tảng đá trong tay hắn đang phát ra bạch sắc nhu hòa, có chút năng lượng quái dị liên tục dao động bên trên.

Một lát sau, Cơ Động mỉm cười mở mắt, đồng thời ánh sáng trên tảng đá cũng biến mất.

- Tốt lắm, sư huynh đã chứng thực suy đoán của ta. Quả nhiên Hắc Ám Thiên Cơ muốn ở lại trấn giữ Thánh Tà đảo rồi. Hắc Ám Thiên Cơ đã ra lệnh cho sư huynh dẫn theo sáu gã Tử Bào Đại Tế Ti còn lại cùng với hơn tám nghìn tên Hắc Ám ma sư và mười mấy vạn Hắc Ám ma sư dự bị ở Hắc Ám Thần miếu lên đường đi Thánh Tà đảo rồi.

Thiên Cơ giật mình nói:

- Chẳng lẽ hắn bỏ mặc Hắc Ám Thần miếu sao? Không thể nào!

Cơ Động nói:

- Không gì là không thể. Hắn chỉ để lại một ít ma sư trông chừng Thánh Tà đảo, còn lại mang đi tất cả các vật giá trị. Đây là tình huống hoàn toàn có thể xảy ra. Thay vì hai mặt thụ địch, không bằng tụ tập tất cả lực lượng ở Thánh Tà đảo. Hắc Ám Thiên Cơ làm vậy, không chỉ buông tha cho Hắc Ám Thần miếu, hắn còn buông tha cả Hắc Ám Ngũ Hành đại lục. Hắn tụ tập tất cả lực lượng tại Thánh Tà đảo, lại thêm hắn tọa trấn, nhất định sẽ không sợ chúng ta quấy rối. Về phần Hắc Ám Ngũ Hành đại lục tan hoang, hắn chẳng cần phải quan tâm. Có xui xẻo cũng chỉ là những bình dân thôi. Có thể hắn sẽ rút cả Hắc Ám ma sư đang đóng tại các thành thị nữa. Chỉ cần Thánh Chiến nổ ra, vậy thì tất cả yếu điểm của hắn đều biến mất, thậm chí chuyển hóa thành ưu thế, chúng ta cũng chỉ có thể đối diện trực tiếp với hắn thôi.

Không nghi ngờ chút nào, phán đoán của Cơ Động rất có đạo lý. Nếu Hắc Ám Thiên Cơ thật sự tập trung tất cả lực lượng tại Thánh Tà đảo, vậy thì bọn họ vô cùng bất lợi. Trong tương lai, bọn họ không thể nào thành công quấy rối được nữa. Miểu Miểu nhìn tảng đá trên tay Cơ Động, tò mò hỏi:

- Cơ Động, ta vẫn rất muốn biết ngươi liên lạc với Phất Thụy kiểu gì vậy? Từ nơi này đến Hắc Ám Thần miếu phải cách đến ngàn dặm. Coi như linh hồn tu vi của ngươi và Thiên Cơ dung hợp cũng chẳng thể liên lạc được. Phất Thụy lại càng không thể!

Cơ Động giơ tảng đá trên tay lên, mỉm cười nói:

- Vật này tên Vạn Lý Truyền Âm Thạch là ta tìm được tại bảo khố thương hội Ngốc Có Tiền. Nó có thể sinh ra một loại tần số sóng âm. Chỉ cần có linh hồn tu vi nhất định là có thể sử dụng. Tổng cộng có hai khối, tất cả đều dựa vào nó để trao đổi cả. Hơn nữa nó còn có thể tránh được tất cả linh hồn dò xét. Hiện tại, ở Hắc Ám Thần miếu chỉ có sư huynh chủ trì, dĩ nhiên hắn có thể yên tâm trao đổi với ta rồi.

Nhìn Vạn Lý Truyền Âm Thạch trong tay Cơ Động, Miểu Miểu có chút động tâm, nàng nói:

- Có thể cho ta mượn một chút không? Ta muốn mắng tên ngốc kia mấy câu.

Cơ Động bật cười nói:

- Cho ngươi mượn cũng được thôi. Nhưng ta đã ước định với sư huynh, vì sự an toàn của hắn, chỉ có thể để hắn chủ động liên lạc với ta, điều này là để tránh Hắc Ám Thiên Cơ cảm nhận được sự tồn tại của Vạn Lỹ Truyền Âm Thạch.

Miểu Miểu buồn bực mân mê bờ môi đỏ mọng, bất quá nàng cũng chẳng có biện pháp nào, chỉ có thể bỏ qua.

Thiên Cơ trầm ngâm nói:

- Cơ Động, không biết tại sao ta cứ có cảm giác Hắc Ám Thiên Cơ sẽ không đơn giản buông tha cho chúng ta nhởn nhơ tại Hắc Ám Ngũ Hành đại lục như vậy.

Cơ Động khẽ gật đầu, nói: