Tô Nhã Tịnh bị lôi khỏi công ty thì vô cùng tức giận, cô ta không ngừng la hét trong xe, miệng thì liên tục mắng nhiếc cô, nếu không có cô thì cô ta đã được gần anh nhiều hơn, đều tại cô, tất cả là tại cô khiến cô ta xấu hổ như vậy.

" Tô Tuyết Nhi, tao hận mày, tao nhất định phải giết chết mày "

Hai tay cô ta cầm chặt vô lăng, ánh mặt căm phẫn hiện ra, vì cô ta muốn đạt được mục đích của mình thì cô ta phải diệt trừ những kẻ cản đường mình, và cô là người đầu tiên.

Xe dừng trước bệnh viện của Viên Hạo, anh bế cô trên tay sau đó chạy nhanh vào trong, Viên Hạo đã đứng đó chờ anh sẵn, Lục Ký Minh đặt cô trên giường bệnh để Viên Hạo kiểm tra tình hình.

Anh chăm chú đứng đó theo dõi cô, nhìn bảo bối của mình như vậy, anh rất xót, còn bọn họ cứ chờ đó anh sẽ không bỏ qua cho một ai nhất là Tô Nhã Tịnh.

" Thế nào rồi? Cô ấy có bị làm sao không? " anh lo lắng hỏi.

" Ký ức của cô ấy đã nhớ lại được 4 phần rồi, cậu đừng để cô ấy phải thường xuyên đau đầu sẽ rất ảnh hưởng đến sức khỏe, tôi đã tiêm thuốc an thần cho cô ấy ngủ, đừng lo " Viên Hạo nhìn anh lên tiếng.

" Được "

Hắn khám xong thì cũng rời đi vì hắn còn có việc phải làm, khi nào rãnh sẽ qua thăm cô, Lục Ký Minh ngồi xuống đưa tay mình vuốt lấy khuôn mặt có chút nhợt nhạt của cô, anh thật vô dụng chỉ biết nhìn cô đau mà không biết làm gì khác.

" Cậu lan truyền tin tức hôn sự giữa tôi và cô ấy sẽ được tổ chức sau hai tháng nữa " anh lạnh giọng nói.

" Vâng chủ tịch "

Trợ lí Du nhanh chóng đi làm nhiệm vụ của mình, hắn vừa đi không bao lâu thì ông bà Lục và ông Nam cũng lật đật chạy vào bệnh viện, quản gia Bách là người báo tin cho ông bà.

* Cạch *

Tiếng mở cửa vang lên, ông Nam vội vàng đi đến giường bệnh nhìn cô, cứ mỗi lần nhận được tin cô nhập viện thì ông đều thấp thỏm lo sợ, lo rằng điều xấu sẽ đến với cô, nhưng khi nhìn thấy cô không bị thương gì thì ông cũng yên tâm đôi chút.

" Bảo Nhi sao lại như vậy " mẹ anh lên giọng hỏi trước

" Ngồi đi, con sẽ giải thích sau " anh nhàn nhạt nói.

Cả bốn người cùng nhau ngồi lại nói chuyện, anh kể vụ việc lúc cho ba người nghe, còn về phần gia đình cô thì ông bà Lục đã biết rõ hết rồi, cho nên ông bà mới đối xử với cô tốt hơn anh là như vậy.

" Con tính làm gì bọn họ " ông Nam nhìn anh hỏi.

" Con đã kế hoạch hết rồi, đến lúc đó chỉ cần thực hiện mà thôi " khi nhắc đến chuyện của cô thì khuôn mặt anh lạnh đi vài phần.

" Những kẻ làm hại Bảo Nhi thì nhất định không tha " ông Nam nghiến răng nói.

Ông bà Lục cũng đồng ý với ông Nam, ông bà Lục đây đương nhiên không để ai ức hiếp cô, ông bà phải cho tất cả mọi người thấy rõ con dâu của Lục gia không dễ động vào.

" Mẹ về nấu chút cháo cho con bé "

" Được "

Lâm Thu Hoa cầm túi xách ra ngoài, trong phòng còn lại ba người đàn ông ngồi đó, và ánh mắt đều hướng về giường bệnh của cô.

Rất nhanh tin tức về hôn sự của anh và cô đã được lan truyền rộng rãi trên mạng và các mặt báo lớn, mực đồ thảo luận cũng tăng nhanh, nhưng chủ yếu đều khen ngợi hai người rất đẹp đôi.

Và Tô Hữu Thành cũng không ngoại lệ, ông ta được trợ lí mình đưa cho xem tất cả các bài báo sáng nay liên quan đến cô, ông ta không ngờ rằng cô bây giờ đã là con dâu của Lục gia, một gia tộc giàu có nhất thành phố này.

" Ông chủ, nếu tiểu thư đã là vợ của Lục tổng thì chúng ta có thể nhờ vào sự quen biết đó mà tham gia vào dự án đấu thầu lần này, nếu chúng ta đấu thầu thành công thì sẽ rất có lợi cho Tô thị, còn có mãnh đất đó mà bán ra thì lời hơn trăm tỷ " trợ lý Đông đứng trước mặt ông ta nói.

Tô Hữu Thành ngồi ngẫm nghĩ một lát, cũng phải ha, nếu như ông ta nói mình là ba ruột của cô thì chắc chắn ông ta sẽ nhận được rất nhiều lợi từ Lục Thịnh, không chỉ có những bản hợp đồng, mà còn có những vụ đấu thầu lớn ông ta cũng sẽ được tham gia, đến lúc đó nhờ vào mối quan hệ mật thiết của hai bên thì danh tiếng của Tô Hữu Thành cũng tăng lên đáng kể.

Xem ra lần này ông ta giàu to rồi.

" Cậu liên hệ với bên đó ngõ ý muốn ký kết hợp đồng thử xem sao? " ông ta nhìn trợ lý mình nói, trên môi nở nụ cười hài lòng.

" Vâng ông chủ "

Trợ lí Đông nhanh chóng đi liên hệ với bên Lục Thịnh để nói về chuyện hợp tác, ông ta chẳng thể ngờ được cô lại có giá trị để lợi dụng như vậy, Tô Hữu Thành đang nghĩ có nên làm gọi cô về lại Tô gia không? Hiện tại cô đang có giá trị vậy mà, chắc cô cũng không trách người làm cha như ông đâu.

La Thắng thấy thông tin cô kết hôn cùng với anh được lan truyền rộng rãi còn có những bình luận khen ngợi hai người thì hắn ta sôi máu lên, gì chứ? Anh và cô muốn tiến tới hôn nhân sao? La Thắng hắn nhất định sẽ không cho hai người được toại nguyện đâu.

Cô phải là của hắn, chỉ thuộc về mình hắn.

Tô Tuyết Nhi, em được lắm, dám kết hôn với anh ta, tôi không bao giờ bỏ qua chuyện này đâu

Hắn cầm chiếc ipad đập mạnh xuống đất, màn hình vỡ vụn, càng nghĩ thì hắn càng tức, cô chia tay hắn không bao lâu thì đã tới với anh, vậy chẳng khác nào cô đã cắn trên đầu hắn vài cái sừng.

Đã thế từ khi hắn gọi cho cô đến giờ thì không gọi được nữa, cô muốn cắt đứt mối quan hệ này sao? Làm sao có thể, hắn còn sống ngày nào thì sẽ không để yên cho hai người.

Tin vừa được phát ra thì có rất nhiều cuộc gọi gọi đến để chúc mừng hai người, và người khổ nhất là trợ lý Du hắn phải thay mặt anh cảm ơn tất cả.

* Cạch *

Trợ lý Du mở cửa bước vào, khi nãy hắn cũng nhận được cuộc gọi đến từ Tô thị chưa gì đã ngõ ý muốn hợp tác với anh, xem ra bên đó cũng cập nhật tin tức nhanh thật.

" Chủ tịch, khi nãy Tô thị có gọi nói muốn hợp tác với chúng ta trong dự án sắp tới " hắn cung kính nói.

" Đồng ý đi " anh nhếch môi cười nhạt.

Đúng là không nằm ngoài dự đoán của anh, ông ta thật cũng rất biết cách để nắm bắt cơ hội đó, nhưng không sao, như vậy mới đi theo kế hoạch của anh, Lục Ký Minh anh sẽ chính tay lấy lại tất cả những thứ thuộc về cô.

" Vâng chủ tịch "

Trợ lý Du biết kế hoạch của anh, nên hắn cũng không góp ý gì, chỉ làm theo nhiệm vụ mà anh giao cho, kịch vui sắp bắt đầu rồi đây.

Ông Nam và ông Lục ngồi đó cũng không lên tiếng, hai người hiểu anh định làm gì, hai người chỉ việc đứng sau hỗ trợ anh thôi, nếu như cần giúp đỡ thì ông Nam luôn sẵn lòng làm mọi thứ vì cô.

Mộc Bảo Nhi hết thuốc thì cũng dần tỉnh lại, cô khẽ động mi, mắt từ từ mở lên, Lục Ký Minh thấy cô đã tỉnh thì anh nhanh chân đi tới đỡ cô ngồi dựa lưng vào đầu giường.

" Bà xã, em thấy trong người thế nào? " anh nắm lấy tay cô, nhẹ giọng hỏi.

" Bảo Nhi, con thấy thế nào, nói ba nghe "

" Đúng đó con dâu "

Đầu cô vẫn còn đau đôi chút nhưng không sao, cô nhìn thấy ba mình và ông Lục ở đó thì khá ngại, cô không muốn làm phiền hai người chút nào, tính ra cô cứ nhập viện mãi nhỉ.

" Con không sao, mọi người đừng lo lắng " cô mỉm cười đáp.

" Viên Hạo nói trí nhớ em đã phục hồi được 4 phần rồi, bảo bối nghe lời anh đừng suy nghĩ nhiều, sức khỏe em vẫn chưa khỏi hẳn " anh ôn nhu nói, tay anh thì cưng chiều vuốt ve khuôn mặt cô.

" Vâng, em nghe anh " cô gật đầu đồng ý.

Bảo Nhi cũng không muốn nghĩ nữa, mỗi lần như vậy thì đầu cô đau như chết đi sống lại, cô càng không muốn để anh cứ lo lắng cho mình mãi và càng không muốn phải nhập viện, cô đã chán bệnh viện lắm rồi.

" Ngoan lắm, em nằm nghỉ xíu đi, lát mẹ sẽ mang cháo đến cho em "

Anh nhắc đến cháo thì khuôn mặt cô tỏ vẻ không hài lòng, lại cháo nữa sao? Cô thật sự rất ngán và cô không thể nuốt nổi chúng nữa, Bảo Nhi đưa ánh mắt tội nghiệp nhìn anh.

" Con cầu cứu cũng vô ích thôi, bệnh là phải ăn cháo, biết không? " ông Nam lên tiếng.

" Ba à, con không thể ăn nổi nữa, cho con ăn món khác được không? " cô nài nỉ ông.

" Chỉ hôm nay thôi, ngày mai anh sẽ cho em ăn món khác " anh cười đáp.

Lục Ký Minh hiểu bảo bối nhà mình thế nào? Anh cũng không ép cô nữa, chỉ cần cô khỏe lại thì cô muốn gì anh đều chiều theo ý thích cô.

" Được, anh nuốt lời em sẽ giận anh "

" Không nuốt lời "

Hai ông đứng đó nhìn đôi trẻ tình tứ, ông Lục suy nghĩ từ bao giờ con trai ông lại biết cách chiều lòng người khác vậy, quả nhiên khi tình yêu đến sẽ làm thay đổi tính cách của con người ta.

Mẹ anh vào đưa cháo cho cô, ở lại chơi một lát thì cả ba người cùng nhau đi về, trong phòng chỉ còn lại anh và cô thôi.

" Minh, lên đây em ôm một lát " cô dang hai tay ra phía trước.

Anh làm theo lời cô, ngồi lên giường ôm lấy thân hình nhỏ bé của cô vào lòng, Bảo Nhi đầu chui rút vào hỏm cổ anh, thú thật gần anh cô mới có cảm giác bình yên, những lúc cô mệt mõi chỉ cần ôm anh thôi cô cũng cảm thấy nhẹ lòng.

" Em yêu anh " cô nói nhỏ vào tai anh.

" Anh cũng yêu em " anh điểm lên trán cô một nụ hôn.

Hai người nằm đó ôm nhau không ai nói câu nào, chỉ cảm nhận được nhịp đập con tim và hơi thở của nhau, đôi lúc không cần phải nói nhiều, chỉ cần những lúc khó khăn nhất đều có nhau là được.

Tô Hữu Thành nhận được sự đồng ý của anh thì vui mừng khôn xiết, nếu như ông ta biết cô có quan hệ với anh thì ông ta đã hợp tác với nhau lâu, nhưng không sao bây giờ vẫn chưa muộn.

Xem ra lần này ông ta giàu to thật rồi, dù sao thì ông ta cũng là ba cô cho nên việc anh đồng ý hợp tác cũng là điều đương nhiên thôi.

Tô Nhã Tịnh trên phòng ngồi xem tin tức sáng này thì cô ta đọc được tin của hai người, tay cô ta ipad mà run run, không thể như thế được, làm sao có thể xảy ra chuyện đó, chức Lục thiếu phu nhân phải thuộc về cô ta.

Cô ta phải phá nát cái hôn sự này.