Author: ThatNghiep

Ở cửa lớp có người bước vào, quan sát một vòng quanh lớp, lẩm bẩm tự hỏi "Chẳng lẽ đi về rồi?". Bốn thằng bạn nhìn người này quá khả nghi, tức khắc đứng chắn trước Takemichi. Makoto nhíu mày:

"Mày là ai?

Yamagishi nhanh chóng nhận ra hình xăm con hổ trên cổ đối phương, hoảng sợ nắm áo kéo Makoto lùi lại. Đối phương mỉm cười, chiếc chuông nhỏ trên khuyên tai kêu leng keng vài tiếng:

"Này, bọn mày có biết Hanagaki Takemichi không?"

Takuya với Akkun cùng lúc nhíu mày, càng che chắn kĩ càng người ngồi đằng sau nhiều hơn. Makoto khó hiểu, hỏi nhỏ Yamagishi:

"Thằng này là ai vậy?"

Yamagishi đổ mồ hôi lạnh, thầm thì: "Là người đứng thứ ba của Valhalla, Hanemiya Kazutora."

Kazutora đút tay túi quần, trên mặt vẫn mỉm cười nhưng có thể thấy hắn đã mất kiên nhẫn, từng bước đến gần cả đám, nghiêng đầu cười hỏi thêm một lần nữa:

"Hanagaki Takemichi là đứa nào?"

Bốn thằng đứng chắn cũng đổ mồ hôi lạnh theo, cảm giác áp bức từ tên xăm hình hổ quá khủng bố, thế nhưng bọn họ một tấc cũng không rời vị trí. Kazutora phát bực, hắn định đấm hết cả bốn thằng chắn đường ngu ngốc này thì đột nhiên một thiếu niên tóc vàng ló đầu lên, hai mắt sáng rực khi nhìn thấy hắn:

"Bạn tâm sự?!"

Kazutora ngạc nhiên, vô thức gọi cái tên quen thuộc: "...Thỏ?"

Trên đầu bốn người bộ ngũ Mizochu cùng lúc hiện đầy dấu chấm hỏi. Bạn tâm sự? Thỏ? Cái gì cơ? Ai là thỏ cơ?

Kazutora mới là người hoang mang nhất, hắn đứng đờ ra tại chỗ, môi mấp máy muốn nói mà không thành lời, đến khi nhận ra thì đối phương đã đến trước mặt hắn giơ tay ôm chầm một cái vừa cười ha ha:

"Hoá ra tên mày là Kazutora!"

Bốn thằng bạn ngơ ngác nhìn Takemichi như nhìn sinh vật ngoài hành tinh, Takuya lắp bắp:

"Takemichi... Mày quen Hanemiya Kazutora?"

Kazutora nghe thiếu niên tóc vàng được gọi là "Takemichi" càng thêm ngẩn người, hai mắt tràn ngập bối rối, ngập ngừng hỏi:

"Mày là... Takemichi?"

Đối phương buông tay khỏi người hắn, vui vẻ nói:

"Tên tao là Hanagaki Takemichi nè. Cuối cùng tao với mày cũng biết tên nhau rồi ha ha!!!"

Kazutora: "..."

Kazutora quay mặt tránh đi nụ cười rạng rỡ của đối phương mà hoang mang một trận, trong đầu rối như tơ vò.

Vậy mà đối phương vô tâm vô phế chẳng để ý, tiếp tục bước qua một bước, mắt đối mắt với Kazutora. Gương mặt quen thuộc ngay đối diện làm tim Kazutora vô thức hụt một nhịp, đầu óc trống rỗng.

"Mày kiếm tao có chuyện gì sao?

Kazutora nuốt nước bọt, cố gắng giữ bình tĩnh:

"Mày... thuộc Touman?"

Takemichi gật đầu, Kazutora càng hoang mang, ngón tay hắn run lên. Im lặng một hồi lâu, Kazutora hít một hơi thật sâu rồi trở về với gương mặt bình tĩnh nhất có thể, kéo tay Takemichi đi ra khỏi lớp học:

"Đi thôi."

Takemichi à một tiếng, rút tay khỏi Kazutora. Bàn tay đang nắm lấy chợt rời khỏi, Kazutora mím môi nhìn chằm chằm con thỏ nhỏ kia, trong lòng không khỏi lo lắng. Nếu đối phương chống cự không đi theo thì Kazutora cũng không thể dùng bạo lực để đưa người này đi được.

Chẳng biết từ lúc nào... hắn đã xem người này như vật nhỏ trong bàn tay mà nâng niu, chạm một chút cũng sợ người đó bị đau.

Nào ngờ đối phương về bàn học cầm cặp theo rồi chạy đến nắm lại tay Kazutora, quay đầu chào tạm biệt với bốn thằng bạn:

"Tao đi trước đã."

Bộ tứ Mizochu: "..."

Cứ vui vẻ đi theo một trong những người đứng đầu của bang đối địch như vậy thôi sao?

Đi trên hành lang, trong khi Kazutora nín thở chờ đợi câu hỏi từ đối phương, Takemichi cứ thế nắm lấy tay hắn đi theo mà không hỏi thêm bất cứ câu nào, chẳng hỏi Kazutora định dẫn cậu đi đâu, danh tính thật sự của Kazutora là gì, cũng chẳng hỏi về hai tên đàn em bị đánh gãy chân đang lẽo đẽo theo sau hai người bọn họ.

Một lúc lâu không thể chịu nổi bầu không khí im lặng quá đỗi này, Kazutora đành bỏ cuộc trước, ngập ngừng hỏi:

"Mày... không định hỏi tao dẫn mày đi đâu à?"

Takemichi à một tiếng rồi bật cười nhưng chân vẫn bước theo Kazutora: "Ừ nhỉ, vậy mày định dẫn tao đi đâu?"

Kazutora mím môi, bỗng nhen nhóm cảm giác vừa vui vừa giận. Làm sao có thể theo một người lạ mà không hỏi gì như vậy? Ai kéo đi cũng sẽ nắm tay người ta rồi ngoan ngoãn đi theo sao? Hay là vì đối phương quá tin tưởng hắn đến mức không thèm suy nghĩ gì?

"Đi tới Valhalla, gặp vài người."

"Ừ."

"... Là đến Valhalla, bang đối đầu với Touman."

"Ừm, tao nghe mà."

"... Mày..."

Kazutora bối rối không biết làm sao, chẳng lẽ lại đánh đối phương để phạt tội ngây thơ ngốc nghếch đi theo người lạ? Trong lúc Kazutora còn đang hỗn chiến với đống suy nghĩ tứ tung trong đầu, hắn chợt nghe người phía sau đang nắm lấy tay hắn cười nói, trong giọng nói tràn ngập tin tưởng dựa dẫm:

"Dù sao mày cũng sẽ bảo vệ tao mà đúng không?"

Kazutora: "..."

Nếu trái tim Kazutora là một quả bóng bay, có lẽ lúc này đã nổ tan tành.

Takemichi khó hiểu, sao lại im lặng rồi? Không phải đối phương nên phản bác bảo hắn với cậu là kẻ thù rồi nói tình hình cho cậu sao? Kazutora chăm chăm đi trước không một lần quay đầu, Takemichi chẳng thấy được khuôn mặt của hắn, chỉ thấy hai tai Kazutora từ từ đỏ lên dưới mấy sợi tóc dài nhuộm nửa vàng nửa đen, chiếc chuông nhỏ bên tai kêu leng keng mấy tiếng.

Takemichi quay đầu, hai tên đàn em của Kazutora cầm nạng từng bước lết theo sau, đôi mắt nhìn chằm chằm tay Takemichi đang nắm lấy tay thủ lĩnh của bọn họ. Takemichi lúc này mới nhận ra con trai nắm tay nhau đi ngoài đường hơi kì quặc, vội bỏ tay ra rồi nói nhỏ:

"Tao quên mất, xin lỗi nhé, nãy giờ nắm tay chắc mày khó chịu lắm."

Kazutora muốn nói hắn không khó chịu chút nào, một chút cũng không có, nhưng Takemichi đã chẳng còn nắm lại tay hắn, lẽo đẽo theo sau với một khoảng cách an toàn nhất định.

Hai tên đàn em thấy tên Touman kia vừa bỏ tay ra là thủ lĩnh lập tức quay đầu trừng mắt một cái, khí thế còn khủng bố hơn cả ngày hôm qua đánh hai người họ, cả hai hoảng lên vội cúi đầu cụp mắt, một chữ không dám nói.

Takemichi khó hiểu quay đầu theo, hai người bọn họ càng cúi thấp đầu né tránh ánh mắt cậu như mèo sợ chuột. Kazutora đi trước nghiến răng nói:

"Đi thôi. Mặc kệ bọn nó đi."

Takemichi chẳng hiểu gì, đành gật đầu: "Ừm."

...

"Đến nơi rồi."

Đứng trước cổng game center đã giăng dây đóng cửa, bên ngoài cửa kính có hình vẽ thiên sứ không đầu bằng sơn đen.

Takemichi gật đầu, im lặng đi theo Kazutora vào trong. Một đám người mặc áo trắng in hình thiên sứ không đầu tụ tập đầy trong không gian u ám, mùi thuốc lá nồng nặc đến gay mũi. Takemichi hít mùi thuốc lá đến đau đầu mà phải ráng nhịn, Kazutora dẫn hắn tới chỗ vòng tròn tụ tập đông người, đứng ở xa đã nghe vô số tiếng đấm mạnh đến lạnh cả người.

Trái tim Takemichi đập mạnh liên hồi, hai người ở giữa vòng tròn còn ai khác là Baji và Chifuyu. Baji cột tóc đè lên người Chifuyu đánh đến tàn nhẫn, Takemichi bề ngoài bình tĩnh không chút dao động, bên trong đã đau lòng đến nhỏ máu khi thấy gương mặt sưng phù đầy máu của Chifuyu.

Kazutora cười nhạt: "Mày biết tao dẫn mày đến đây làm gì không?"

Takemichi ừ một tiếng, bình thản đáp:

"Mày muốn tao làm nhân chứng để chứng minh với Touman rằng Baji đã phản bội Touman, sau đó về báo Mikey đúng không?"

Kazutora nghệt mặt sững sờ nhìn Takemichi, hắn chỉ định hỏi chơi mà thôi, không nghĩ đối phương cứ thế nói sạch ý đồ của hắn. Kazutora mím môi, hỏi tiếp:

"Mày biết Baji đang đánh ai không?"

Takemichi nghiêm túc quan sát người bị đánh, à một tiếng:

"Hình như là đội phó đội 1 đúng không? Tên gì thì tao chưa nhớ."

Baji đã đứng dậy, trên mặt còn dính vài giọt máu của Chifuyu văng lên, hắn cởi buộc tóc cao ngạo nói:

"Sao hả? Đủ để xác nhận chưa Hanma? Để tao vào Valhalla?"

Hanma ngồi ở phía bên kia ngẩng đầu lên cười hài lòng, những tên đứng đầu khác của Valhalla cũng trầm trồ:

"Mày ghê đấy? Thằng đó luôn bên ở bên mày mà nhỉ?"

Baji hừ lạnh, gương mặt không chút cảm xúc: "Tao không đến để nghe thuyết giáo."

Hanma đứng dậy gọi lớn: "Kazutora!! Chuẩn bị chưa?"

Kazutora có chút chần chừ, cuối cùng thở dài đáp:

"Rồi. Hanagaki Takemichi, đội trưởng đội ba của Touman."

Hanma nhìn về phía Kazutora, thấy ngay người đứng bên cạnh Kazutora cũng đang ngẩng đầu chớp mắt nhìn lại hắn. Hai mắt Hanma chợt mở to không nói thêm tiếng nào, đám Valhalla bên dưới cũng im lặng khó hiểu nhìn theo ánh mắt của Hanma.

Baji cũng thấy Takemichi, hắn trừng mắt với cậu, âm thầm nghiến răng. Đã bảo là đừng có dính vào chuyện này rồi mà sao con cún ngốc này vẫn cứ ương bướng cứng đầu như vậy?

Takemichi không thể hiểu nổi tại sao cậu cứ phải trở thành của trung tâm chú ý trong bầu không khí im lặng kì quặc này, lần nào cũng vậy, Takemichi đành gật đầu với Hanma:

"Xin chào."

"..."

Đám Valhalla xung quanh câm nín, thầm nghĩ thằng này điên rồi, người của Touman mà một thân một mình đi vào ổ của bang đối địch rồi chào hỏi đại diện tổng trưởng như người quen cũ. Chẳng biết là gan lì hay là bị điên nữa...

Mà đội trưởng đội ba Touman... chẳng phải là cái kẻ có biệt danh chủ trại chó đó sao?

"Kazutora bối rối không biết làm sao, chẳng lẽ lại đánh đối phương để phạt tội ngây thơ ngốc nghếch đi theo người lạ?"

Rồi định đánh kiểu gì? Đánh mông hả? :))))