Có lẽ vì lâu lắm không làm tình, cuộc hoan ái này kéo dài thật lâu, mãi đến khi hai người không còn sức nữa mới thiu thiu ngủ. Nhưng ngủ chưa được bao lâu đã bị tiếng khóc bé con đánh thức, William không thể không kéo thân thể mệt mỏi rời giường dỗ cục cưng. Anh thành thạo giúp con thay tã, lại ôm lấy con áp vào ngực mình cho bú sữa.

Cole ở một bên mắt nhìn đăm đăm, rõ ràng thân thể đã không còn chút sức lực nhưng nhìn dáng vẻ William cho bú, cậu liền cảm thấy cả người nóng lên. Cậu vòng tay ôm lấy William từ phía sau, thèm muốn nói: “William, tôi cũng muốn uống sữa…”

Đang cho con bú William đờ cả người,mặt lập tức đen lại. Anh cho con bú sữa là vì bất đắc dĩ, người này đến náo nhiệt cái gì? William không quay đầu lại, thúc khuỷu tay ra sau khiến Cole ăn đau ngã xuống giường.

Cho đứa con bú no, William quay đầu lại nhìn về phía Cole nói: “Tên con cậu nghĩ được chưa?”

“Anh thích là tốt rồi.” Cole mỉm cười, đứa bé gọi là gì cũng được, chỉ cần William vui vẻ là tốt rồi. William nhướn mày, kỳ thật tên con anh suy nghĩ rất nhiều, nhưng Cole vẫn giữa cơn hôn mê, cũng không thể cùng cậu thương lượng cho nên vẫn chưa quyết định. ”Gọi là Ivan thì sao?”

“Ivan? Lễ vật của thượng đế nhân từ (Ivan), quả thật là một cái tên rất hay, vậy kêu Ivan!” Cole đồng ý, đứa bé này quả thật là lễ vật của thượng đế, nếu không có đứa bé này thì giờ này có lẽ William đã kết hôn sinh con với phụ nữ! “William, có thể cho tôi ôm đứa bé một cái không?” Nhìn con trai trắng bóc mềm mại giống viên bột mì trong ngực William, Cole cũng muốn ôm con một cái, dù sao con trai từ khi ra đời đến bây giờ cậu còn chưa từng ôm.

“Được.” William lập tức đưa con cho Cole, Cole không nghĩ tới William trực tiếp đưa con cho mình như thế, hoàn toàn chưa chuẩn bị tốt tâm lý, có vẻ vụng về tiếp nhận hài tử. Đối với tiểu Ivan mà nói, Cole chính là một người xa lạ, bộ dạng bé cùng William cực kỳ giống nhau tròng mắt trừng mắt nhìn Cole một hồi, quay đầu lại nhìn về phía William bên cạnh, liền phát ra tiếng khóc lớn, kháng nghị William đem chính mình giao vào tay một người xa lạ như vậy.

Tiếng khóc của bé lập tức làm cho Cole trở nên luống cuống tay chân, ngu ngốc đong đưa con trai, miệng còn nói: “Nga… Cục cưng ngoan… Đừng khóc… ta cầu con đừng khóc mà!” Chính là tiểu Ivan rất không cho Cole mặt mũi càng khóc càng lớn, tứ chi nho nhỏ còn tại không trung múa may, rất giống Cole đang khi dễ bé, thậm chí khiến cho Cole cậu muốn quỳ xuống đất cầu xin tha thứ!

Hai người một lớn một nhỏ này bộ dáng giãy dụa lẫn nhau William một bên nhìn thấy không nhịn được cười to, chưa từng xem qua Cole một mặt lúng túng như thế, thật sự là rất đáng yêu! Anh cười đến phải nằm úp sấp xuống! “Ha ha ha ––– Cole cậu thật sự là rất đáng yêu… Ha ha ha…”

Tiểu Ivan gặp William chẳng những không “Cứu” mình, mà ở chỗ này cười đến vui vẻ như vậy, một chút cũng không coi trọng mình, thế là liền kéo giọng khóc càng mạnh.

Cole trừng William một bên cười đến thực không có hình tượng, nhưng là trong lòng ngực tiếng khóc cục cưng lập tức lại làm cho cậu không có biện pháp, chỉ có thể xin giúp đỡ nhìn về phía William, ai biết William càng cười càng hăng say, cười đến cậu muốn đánh người! “William! Anh không thể giúp tôi một phen sao?” Cậu rất nhanh nghĩ muốn theo cục cưng cùng nhau khóc!

“Cầu tôi nha.” William tâm đùa giỡn nổi lên, thực đối Cole nói, làmCole nghiến răng nghiến lợi rồi lại hết cách! Tiếng khóc của tiểu Ivan nhanh muốn đem màng nhỉ cậu phá vỡ! “Cầu anh… William…”

William nhịn cười, cũng không làm cho tiểu Ivan khóc lâu lắm, tuy rằng để đứa nhỏ khóc một chút cũng tốt, nhưng khóc lâu lắm sẽ không tốt, anh tiếp nhận đứa nhỏ trong lòng ngực Cole, vô cùng thuần thục dỗ hài tử: “Nga… Cục cưng ngoan… Đừng khóc…”

Đồng dạng lời nói xuất phát từ người bất đồng hiệu quả cũng hoàn toàn bất đồng, tiểu Ivan vừa tiến vào lòng William, liền ngừng tiếng khóc, chỉ là vẫn là nhỏ giọng nức nở, điềm đạm đáng yêu nhìn William, như là chỉ trích hành vi vừa rồi của anh, lại nghe thấy William chỉ mình rồi nói với cục cưng: “Cục cưng biết không? Đây là mẹ con nha.”

“Khụ…” Cole bị chính nước miếng mình làm sặc, cậu thời điểm gì trở thành mẹ? Bất luận tính đến góc độ di truyền gien học cậu đều hẳn là cha không phải sao? “Vì cái gì tôi là mẹ?” Cậu có chút buồn bực hỏi.

“Bởi vì tôi là cha!” William nói như đinh đóng cột, còn mang điểm giọng điệu ác bá, rất có dáng cậu dám bất mãn tôi liền đánh cậu, chính là Cole vẫn là chưa từ bỏ ý định giãy giụa tranh thủ quyền lợi chính mình: “Nói sao tôi cũng nên là cha chứ? William ‘mụ mụ’!” Cậu nhấn mạnh hai chữ mụ mụ đằng sau.

William lập tức khó chịu giơ bàn tay, cho Cole một quyền: “Sai, tôi là cha còn cậu là mẹ!” Anh đã rất buồn bực vì Cole sinh đứa nhỏ lại còn phải cho hài tử bú sữa, nói sao cũng muốn lúc xưng hô được chiếm chút tiện nghi! “Hài tử phải theo họ tôi!”

“Đứa nhỏ theo họ anh tôi không phản đối…” Dù sao cậu đối dòng họ cũng không để ý, hơn nữa ngày thường William sinh con hẳn cũng vất vả như vậy, nhưng ở xưng hô cậu vẫn cần sửa đúng, “Nhưng theo góc độ gien di truyền mà nói, anh mới là mẹ.”

“Cậu nói cái gì?” William trừng mắt nhìn Cole, Cole rất muốn phản kháng, nhưng cậu nghiễm nhiên đánh không lại William, tuy rằng cậu rất muốn tranh cãi nữa, nhưng mà sau khi cậu thấy “Thiết quyền” cùng ánh mắt nghiêm khắc của William, Cole đành phải khuất phục nhắm miệng, ở một bên nhìn.

Nhìn William cùng tiểu Ivan bộ dáng hoà thuận vui vẻ ấm áp, Cole lòng tràn đầy tư vị không phải, cậu căn bản hoàn toàn không thể đi vào trong thế giới hai “Cha con” này, cậu có loại cảm giác bị cô lập, có chút khó chịu tới góc phòng…