_Ngươi có biết ngươi hiện tại đang làm cái gì hay không?

Tư Đồ Hoàng Vũ thanh âm có chút trầm thấp ,biểu tình không phục . Bị nàng gắt gao quấn lấy như vậy ,tựa hồ cũng bị thân mình nóng bỏng kia làm cho trong lòng một phen nối lửa(đại khái là như vậy á) ,một số việc tựa hồ đang phát triển theo chiều hướng không gì có thể khống chế được.

_Ăn ngươi.

Hạ Ngữ Mạt không chút nghĩ ngợi trả lời hắn ,thuận tiện hé miệng cắn cắn cái người so với nữ nhân còn trắng hơn kia.

‘‘Không ai dám chạm vào ta như ngươi vậy ’’ thanh âm hắn khàn khàn.

_Chạm vào ngươi một chút thì có gì đặc biệt hơn người ?hiện tại có người đưa lên miệng còn không nguyện ý,cô nương ta cúng không phải là đồ ngu! Chẳng lẽ thân thể của ngươi không thể chạm vào? Nàng đô đô miệng hỏi lại.

_Cũng không phải. Tư Đồ Hoàng Vũ chậm rãi lắc lắc đầu ,chính là không ai dám chạm vào thôi.

_Bởi vì có lẽ chạm vào ngươi là chết người nên không có ai dám mà thôi,bất quá bổn cô nương gan lớn nên không có việc gì ,cho dù ngươi có là Ngải Tư cũng chẳng sao

Hạ Ngữ Mạt ngẩng đầu lên : Ngươi sẽ không thực sự là Ngải Tư đi!

_Ngải Tư là cái gì? Tư Đồ hoàng vũ cảm thấy nàng luôn có thể nói ra những từ ngữ kì lạ .

_Ách ,chính là một nam nhân quá mức hoang dâm vô độ liền dễ dàng bệnh. Hạ Ngữ Mạt hảo tâm giải thích ,cổ nhân thích ba vợ bốn nàng hầu ,phi tử của hoàng đế cũng có mấy trăm người,theo thường lệ thì hoàng đế dễ dàng mắc bệnh này nhất .

_Ta không có. Tư Đồ hoàng vũ buồn cười ,dương dương tự đắc .Cho tới bây giờ ,người có thể chạm vào hắn cũng chỉ có nàng ,một người mà thôi.

_Thì cứ coi là như vậy đi.Hạ Ngữ Mạt một lần nữa cắn hắn. ‘‘ Yên tâm, ta sẽ chịu trách nhiệm với ngươi’’

_Chịu trách nhiệm ? Tư Đồ Hoàng Vũ nhíu mày ,dùng từ chịu trách nhiệm nói với hắn trên thế gian này đúng là không có người thứ hai.

Lúc này Hạ Ngữ Mạt đã bị dược hiệu làm cho rối loạn cả thể xác và tinh thần,làm sao có thể nhớ rõ vừa rồi mình nói cái gì,chỉ biết dùng kĩ thuật hôn thô lỗ của mình liếm một tấc lại một tấc. (Ôi má ơi)

_Ngươi xác định ngươi sẽ chịu trách nhiệm với ta? Tư Đồ Hoàng Vũ lại bị kĩ thuật hôn môi của nàng làm cho rối loạn,khẩn cấp xoay người một cái liền một lần nữa đem nàng đặt ở dưới thân .Hạ Ngữ Mạt hai tay rộng mở ,cảnh xuân trước ngực rộng mở,những sợi tóc tự trên xõa trên vai , nhìn hắn bằng đôi mắt ẩm ướt ,phong tình vô hạn. Nhìn nàng mê mang ,Tư Đồ hoàng vũ ánh mắt âm u.

Hắn nhẹ nhàng nói bên tai nàng :‘‘ ngươi cần phải nhớ rõ những lời ngươi vừa nói nga’’ thanh âm như nước chảy .

Giây tiếp theo động tác của hắn bỗng trở nên mãnh liệt, hắn hôn trụ môi nàng,khai mở hàm răng ,cùng nàng dây dưa lưỡi đinh hương,ngón tay nóng rực của hắn bắt đầu chậm rãi vuốt ve nàng ,giống có ma pháp ,làm cho toàn thân Hạ Ngữ Mạt bùng lên ngọn lửa.

Ngô…. nàng không tự giác phát ra một tiếng than,toàn thân không ngừng run rẩy.

Nhìn mặt nàng ửng hồng ,Tư Đồ hoàng vũ vừa giống như an ủi lại giống như đang bầm lầu bầu nói : Đừng vội ,ta sẽ nhanh làm cho nàng thoải mái .

Hạ Ngữ Mạt cảm giác tay hắn đi xuống dưới giúp nàng tháo bỏ bộ quần áo khó coi , môi hắn nóng cháy hôn lên cổ nàng, dần dần một đường hướng xuống …,cuối cùng chính mình trầm luân trong cảm giác vô hạn kích thích ,cái gì cũng không biết nữa.