Lâm Tiêu nắm chặt lấy khẩu súng trong tay vội vàng lên tiếng:

- Hay chúng ta nhân lúc này, trực tiếp lao vào xử lí ông ta luôn.

- Không được! Cậu đừng làm càn mà phá hỏng kế hoạch của Boss, ngài ấy hẳn đã có sự tính toán riêng.

Nhìn đám thủ hạ của Simth Adela trên tay cầm súng được bố trí dày đặc từ ngoài vào trong, mà Lâm Tiêu trong lòng không khỏi nóng ruột.

Theo đó, ánh mắt ngọc lam của IVy trong đêm tối càng lạnh lẽo hơn bao giờ hết.

Anh hiểu rõ, trong mỗi cuộc săn mồi, con đầu đàn phải là con luôn tiên phong đi đầu để có thể quan sát được mọi động thái của con mồi, và ra lệnh khi nào thì hành động và khi nào thì nằm yên bất động chờ "thời cơ vàng". Do đó, yếu tố quyết định thành hay bại phụ thuộc vào khả năng đánh giá tình hình của con đầu đàn.

- Nào! "Ông vua công nghệ" xin mời.

Simth Adela đưa bàn tay về phía 3 quần bài, được lật úp đặt trên mặt bàn mà lên tiếng.

Mạc Tư Hàn đưa đôi mắt xám chăm chú nhìn từng động tác của Simth Adela, khuôn mặt không hề biểu lộ một trạng thái nào trước mặt đối thủ. Sau 1 phút yên lặng, Mạc Tư Hàn từ từ ngửa người ra sau, đầu ngẩng cao với dáng vẻ thong thả.

Bọn Lâm Tiêu bên ngoài không thấy động tĩnh gì, cũng vội nín thở hồi hộp lắng nghe. Vốn dĩ mấy cái trò đỏ đen này Boss của bọn họ chưa từng chơi qua, chỉ lo sợ lại thiệt cho ngài ấy.

- Cậu sao thế?. Không đoán được phải không?. Haha...thật là nhàm chán!

Simth Adela chợt bật cười với thái độ mỉa mai, coi thường. Ông ta vừa đưa tay chạm lên quân bài đầu tiên thì Mạc Tư Hàn liền lên tiếng:

- Alexander đại đế.

Lâm Tiêu dù chơi bài khá siêu, nhưng lại chưa hề quan tâm đến nguồn gốc của từng quân bài, nên khi vừa nghe thấy câu trả lời từ Mạc Tư Hàn, liền giật vội cánh tay của IVy, gấp gáp hỏi:

- IVy, đó là quân nào?

Cơ mặt IVy có vẻ đã giãn ra nhiều, anh bình tĩnh lên tiếng.

- Đó chính là....

Simth Adela mất 5 giây ngỡ ngàng, ông ta căng thẳng hít nhanh vào một hơi trước khi cầm quân bài đầu tiên lật ngửa ra.

- K nhép.

Sau đó nuốt nước miếng rồi nói một cách ngượng ngùng.

- Giỏi lắm! Quả không làm tôi thất vọng.

Mạc Tư Hàn không đáp trả, chỉ đưa tay chống cằm, nhếch miệng mĩm cười với sự dịch chuyển 0,5cm.

- Boss siêu thật.

Lâm Tiêu càng không giấu nỗi sự ngưỡng mộ mà reo lên một tiếng, trong khi đó thì IVy lại có biểu cảm rất lạ lùng.

- Lâm Tiêu, tôi vẫn cảm thấy có gì đó sai sai.

- Anh nói thế là sao?. Lẽ nào anh không tin vào tài năng của Boss?

- Ý tôi không phải thế, mà là....

- Nào! Quân bài tiếp theo sẽ là quân gì đây?

Simth Adela dùng ngón trỏ gõ lên quân bài ở giữa vài nhịp, khuôn mặt lộ rõ vẻ chờ đợi. Ông ta không tin rằng Mạc Tư Hàn lại có thể nhìn thấu được mọi vật như vậy. Hệ thống quét vũ khí và điện từ của gia tộc Adela là thứ vô cùng tân tiến, không thể nào lại không phát hiện ra điều gì.

- Quân tiếp theo chính là…

- Quân bài "Tai hoạ".

Lâm Tiêu lại hồi hộp quay đầu nhìn vào IVy như chờ đợi.

- Đó là quân...

Simth Adela khẽ nhích quân bài hé lên một chút, lần này bàn tay ông ta chợt run lên không kiểm soát khi nhìn thấy quân bài thứ hai.

- 9 Rô - Quân bài được mệnh danh là "Tai hoạ xứ Scotland"

Ánh mắt Simth Adela chứa đầy khó chịu mà nhìn chằm chằm vào Mạc Tư Hàn "Không thể nào như thế được, tại sao thằng nhãi ranh này lại có thể biết một cách chính xác như vậy?. "

Không thể nở nỗi nụ cười thêm được nữa, Simth Adela đã bắt đầu căng thẳng, ánh mắt tinh ranh lão làng xoáy sâu vào vẻ mặt bình thản của Mạc Tư Hàn.

- IVy, Boss đỉnh thật.

Lâm Tiêu vẫn không ngừng tung hô Mạc Tư Hàn, cùng lúc vừa kiểm tra lại nhưng nơi mà đội quân đang phục kích.

- Tôi nhớ không nhầm hồi đi Ma Cao cùng mèo con, chẳng phải cậu đã thu về 60 triệu đô la Hong Kong từ sòng bài đó sao?

- IVy, anh tưởng tôi nuốt được số tiền đó hả?. Đương nhiên ngay sau đó đã bị Boss hack về tài khoản của mình một cách trắng trợn rồi.

- Cậu không có ý kiến gì?

- Tôi dám!. Lần đó Boss không trách phạt là may, sau khi thông báo tài khoản đã bị rút đi 60 triệu đô, thì Boss còn gửi đến 4 từ dằn mặt tôi rất rõ ràng.

- 4 từ gì?

- "Tiền của vợ tôi"

- ....

- Lâm Tiêu, đàn ông có ý định thành thân đều trở nên keo kiệt như thế sao?. Boss vừa rồi còn trừ lương tháng sau của tôi gấp 3 lần, nghĩa là 3 tháng tới tôi sẽ chỉ đi làm vì đam mê thôi ư?

- Tôi không có ý định thành thân, nên không hiểu được tâm tư của ngài ấy.

IVy nhìn Lâm Tiêu như thấu hiểu được suy nghĩ của anh, trong lòng liền có sự đồng cảm sâu sắc. Lúc này, giọng của Mạc Tư Hàn vang lên qua micro đặt trên tai hai người.

- Quân bài cuối cùng chính là....

Cả hai vừa rồi tim còn đang để ở chế độ đi bộ, bổng chốc liền nhảy vọt vào chặng đua nước rút, nín thở mà vểnh tai lên nghe.

- Khoan đã!

Mạc Tư Hàn khẽ chớp mắt một cái nhìn thẳng vào Simth Adela.

- Tôi muốn đổi quân bài cuối cùng, không có vấn đề gì chứ?

Trầm lặng vài giây, Mạc Tư Hàn xoè lòng bàn tay hướng về phía bộ bài tây.

- Xin mời!

Simth Adela xáo đi xáo lại thật kĩ, cuối cùng đặt bộ bài vào giữa bàn, không hề có ý định rút ra một quân nào, mà chỉ lên tiếng nói.

- Quân bài cuối cùng.

Hai tay Simth Adela nắm chặt đặt trên mặt bàn, ánh mắt xảo quyệt vẫn dán chặt lên người Mạc Tư Hàn. Lần này ông ta có vẻ tự tin hơn hẳn, chòm râu vừa rồi còn vênh lên vô cùng tự đắc "Quân bài nằm ở phía cuối đó tao đã giở chút thủ đoạn, mày sẽ không thể nào nhìn ra được đâu, thằng nhãi"

Lâm Tiêu bên trên nóc biệt thự không giấu được sự tức giận mà buông lời chửi thề.

- Khốn khiếp!. Nhất định là lão già đó đã giở trò.

- Toàn đội chú ý!. Có hiệu lệnh lập tức hành động.

Mạc Tư Hàn khẽ liếc nhìn Simth Adela, càng khiến ông ta thêm phần nôn nóng thúc giục.

- Nào! Trả lời đi.

"Nhãi ranh, mày sẽ không bao giờ có thể đoán được đâu"

"Boss, đừng lo, đã có chúng tôi"

Ánh mắt Mạc Tư Hàn có đôi chút căng thẳng, nhưng rất nhanh sau đó là sự tự tin đầy mạnh mẽ, anh nhìn vào bộ bài trên bàn bình thản trả lời.

- Quân bài cuối cùng, đó chính là quân....