"Ta nói gì sai sao?" Bạch Kiếm Anh nói nhìn tập thể đang đơ người trước mặt.

"Thiểu thư..." Hạ Tuyết khó xử huýt tay Kiếm Anh nhưng trong bụng thực ra đang cười thầm. Tiểu thư nhà nàng quả thực độc miệng nha.

"Kiếm Anh đừng nói bậy, đây là chào mừng con trở về" Bạch Thừa Ngôn nén giận trong lòng ôn nhu nói. Hắn cũng không nên chấp nhất với ngốc tử.

Bạch Kiếm Anh trong lòng hừ lạnh. Tên thừa tướng này quả nhiên nham hiểm, lúc đầu nàng cũng nhận ra nhưng cũng không thể đoán ra ai. Thì ra từ sớm lão cáo già này đã cho người đi theo, về sớm hơn Lý Dao một bước báo cáo tình hình lại cho ông ta. Nếu không trong tình huống này ông ta có lẽ nào lại có thể nén giận, mà ôn nhu nói chuyện với nàng.

"Ông là ai?" Bạch Kiếm Anh liếc nhìn Bạch Thừa Ngôn giả ngây thơ hỏi. Hừ, tên cáo già này không có võ công. Càng dễ đối phó rồi.

"Ta là phụ thân của con" Bạch Thừa Ngôn mắt ôn nhu nhìn Bạch Kiếm Anh. Nha đầu này thật giống người đàn bà kia, càng làm cho hắn thêm hận.

Bạch Kiếm Anh đôi mắt sáng lên lao về phía trước, Bạch Thừa Ngôn diễn sâu nước mắt lưng tròng dang tay ôm nàng thì... Ông ta bị nàng bơ đẹp mà chạy về phía thức ăn. Thức ăn là lúc nãy Lý Dao dặn người làm cho Bạch Kiếm Anh. Làm đám nô tì suýt chút cười ra tiếng, sắc mặt của Bạch Thừa Ngôn lúc này rất 'đa dạng'

"Chúng ta mau vào trong đi" Lý Dao giải vây, con nha đầu Bạch Kiếm Anh này thật biết cách chọc điên người khác mà.

Bọn họ cùng nhau đi vào phủ, sau khi ăn xong Bạch Kiếm Anh trở về phòng bọn họ sắp xếp cho nàng.

"Mau vào đây" Hạ Tuyết đứng cạnh Bạch Kiếm Anh lạnh giọng nói.

Từ cửa sổ một bóng đen phi thân vào. Nữ tử một thân hắc y, gương mặt thanh tú xinh đẹp gập người hành lễ.

"Thiếu cung chủ"

"Hạ Băng?" Bạch Kiếm Anh cùng Hạ Tuyết vẻ mặt đầy ngạc nhiên.

(tg: Xin lỗi mọi người nha chap hơi ngắn, tại dạo này mình bận học để kiểm tra 1 tiết)