"Nếu cô dám làm như tôi nói, vậy không cần hối hận." Tư Đồ Viêm bình thản cảnh cáo, nhưng lại làm cho Lâm Khả Tâm cực kỳ căng thẳng

Cô biết mình nhất định sẽ hối hận, thậm chí anh vừa mở miệng cô đã có chút hối hận, giác quan thứ 6 của phụ nữ nói cho cô biết, đáp án tan nát cõi lòng mà mình sắp đối diện không chỉ là một mà là rất nhiều, nhưng cô vẫn hít sâu một hơi: "Tôi sẽ không hối hận"

Dù sao cũng là đau khổ, không bằng dứt khoát một lần sẽ tốt hơn.

Nghe Lâm Khả Tâm nói vậy, Tư Đồ Viêm cũng không băn khoăn, mà mở miệng nói: " Cô muốn biết cái gì?"

Lâm Khả Tâm không trả lời ngay vấn đề mà trầm mặc trong chốc lát, một lúc sau cô ngẩng đầu:" Người anh thích có phải Hách Sa Sa không?"

Đây là vấn đề mà cô muốn xác định, về phần đáp án của Tư Đồ Viêm...... "Phải." Anh khẳng định, thậm chí không có chút do dự.

Tuy rằng, Lâm Khả Tâm đã sớm biết đáp án nhưng lúc cô nghe thấy trái tim vẫn như bị kim chích vào, đau từng chút, từng chút một, đối với cô mà nói, tối hôm cho dù có thấy anh và Tần Hiểu Linh quấn nhau trên giường thì nỗi đau đó cũng không thể so sánh với nỗi đau hiện tại.

Dù saochỉ là xác thịt trên giường, còn tình cảm của Tư Đồ Viêm đối với Hách Sa Sa chính là linh hồn, là tình cảm nồng đậm từ trong trái tim, lúc này cô mới hiểu cái gì là ghen tị.

Đúng, cô ghen tị, cô chưa từng ghen tị với Hách Sa Sa, giống như lúc biết Cố Thiếu Kiệt sẽ đính hôn cùng cô ấy cô cũng chỉ là khổ sở chứ không hề có một nửa phần ghen tị, nhưng giờ đây, cô lại vì Tư Đồ Viêm mà ghen tị phát điên lên.

Mà điều này cũng để cho cô hiểu, chính mình đã không thể ngừng yêu anh, cô yêu anh một cách điên cuồng.

Cố nén khổ sở, Lâm Khả Tâm tiếp tục vấn đề kế:" Chuyện đó là lúc nào? Là yêu cô ấy trước khi quen biết tôi sao?"

"Đúng vậy, ở bữa tiệc cách đây 4 tháng trước." Tư Đồ Viêm vẫn nghĩ là không muốn, chuyện ngày đó với anh là rất quan trọng, anh lại thế nào không nhớ rõ?

"Ngày đó, Hách Sa Sa cùng Ba Ba đi dự tiệc, cô ấy mặc một chiếc váy như thiên sứ rơi xuống thế gian, tôi chưa bao giờ thấy nụ cười của ai đơn thuần mà ngây ngô đến vậy, vì vậy trong ánh mắt đầu tiên tôi liền thích cô ấy."

Tư Đồ Viêm hồi tưởng cảnh tượng đó, nhìn thấy anh tự thuật Hách Sa Sa thập phần tốt đẹp, Lâm Khả Tâm cảm thấy đây như trận trời đánh.

Điều làm cho cô càng khó chịu hơn là anh tinh tế miêu tả mỗi chữ rất như cô khó bước vào cảnh giới.

"Tôi còn nhớ cô ấy uốn tóc xoăn màu nâu để một bên vai, một thân váy nhẹ nhàng, đúng rồi, váy của tôi mua cho cô rất giống như vậy."

Nghe Tư Đồ Viêm nói vậy, Lâm Khả Tâm cũng có chút ấn tượng, cái váy anh nói kia không phải cô mặc dự tiệc đính hôn của Hách Sa Sa sao?

Cô nhất thời hiểu ra, khó trách khi anh thấy cô mặc chiếc váy đó, anh lại biểu

đạt như thế, nguyên lai thì ra bởi vì Hách Sa Sa......

Vậy mà cô ngu ngốc cứ ngỡ mặc vào anh sẽ vì cô mà kinh diễm, còn vọng tưởng nó sẽ chiến tanhg được trái tim của anh? Thật nực cười, cô mặc nó chỉ làm anh nhớ tới Hách Sa Sa thôi.

Mà điều nực cười nhất chính là ngày đó cô lại chọn nó để mặc? Cái này giống như cô nhái của người khác, chỉ để mọi người cười chê cô.

Chỉ nghĩ đến cảnh đó, cô thật hận không thể kím cái hố mà chui xuống, nhưng bây giờ không phải lúc cô làm vậy, cô còn rất nhiều nghi vấn muốn cởi bỏ.

."Anh đã thích Sa Sa, vậy sao không nói cho cô ấy biết? Cho dù Sa Sa và Cố ca Ca có ở cùng nhau thì anh vẫn có thể đoạt lấy mà?"

Theo như Lâm Khả Tâm hiểu biết về anh, chỉ cần cái gì anh muốn sẽ dùng mọi thủ đoạn đoạt được, huống chi anh thừa năng lực làm điều đó

Nhưng Tư Đồ Viêm chỉ quét mắt nhìn Lâm Khả Tâm một cái: " Nói cho cô biết, Lâm Khả Tâm, tôi không phải chính nhân quân tử nhưng tôi tuyệt đối khinh thường loại người phá hư tình cảm của người khác, đừng nghĩ ai cũng giống cô, vì chính tâm tư của mình, thậm chí hôn phu của muội muội mình đều cướp. "

Tư Đồ Viêm một lần nữa khinh bỉ cùng sỉ nhục, làm cho Lâm Khả Tâm liền đánh gảy lời nói của anh, cô phản bác: " Tư Đồ Viêm, tôi lập lại lần nữa, tôi chưa bao giờ có ý nghĩ này, khi đó quả thật tôi không hề biết chuyện của Cố ca Ca và Sa Sa

, sau khi tôi biết tôi cũng rất hối hận vì đã thổ lộ, được chưa?"

Dừng một chút, Lâm Khả Tâm bổ sung: " Cho tới nước này tôi cũng không sợ nói thật cho anh biết, sáng hôm đó tôi đã định trốn đi, nhưng lúc trở về nhà tôi lại gặp Hách Sa Sa và Cố Ca Ca cùng nhau, cũng vì không muốn ảnh hưởng đến tình cảm của bọn họ, cũng không muốn Sa Sa khó chịu nên tôi mới phải quay về đây."

Đối với sự giải thích từ nội tâm của Lâm Khả Tâm, Tư Đồ Viêm chính là lạnh lùng hừ một tiếng.