Bị Tư Đồ Viêm nhắc tới thân phận con nuôi , Tần Hữu Minh không khỏi phát hoả nhưng vì không thể trút giận lên người Tư Đồ Viêm nên Tần Hữu Minh chỉ có thể tiếp tục nhịn nhục , bất quá nụ cười đã không còn: " Tư Đồ Tổng Tài , chuyện quá khứ rồi ngài còn nhắc lại làm chi? Phải hiểu rằng bây giờ tôi là Tổng Tài của Tần Thị , vì sự hợp tác vui vẻ của chúng ta , có một số việc không nên nhắc lại làm gì"

Buồn cười , Tần Hữu Minh dám lấy vài ngày mới được bổ nhiệm chức vụ Tổng Tài mà uy hiếp Tư Đồ Viêm sao? Huống chi trên tay của anh nắm cổ phần cũng không thua gì Tần Hữu Minh , theo quy định ,anh coi như là nửa Tổng Tài của Tần Thị rồi , vậy mà Tần Hữu Minh cư nhiên ép anh? A , xem ra lúc trước anh còn quá mềm lòng , đáng ra nên lấy hết cổ phần của Tần Hữu Minh thì đúng hơn ,để xem bây giờ Tần Hữu Minh còn dám nói vậy không?

Mặc dù trong lòng không ưa nhưng Tư Đồ Viêm thản nhiên nở nụ cười: " y , Chú Em đang uy hiếp tôi sao?"

Tư Đồ Viêm cố ý thêm hai chữ 「chú em 」 , để nhấn mạnh thân phận của Tần Hữu Minh lúc nào cũng thấp hơn anh , mà Tần Hữu Minh nghe thấy vậy , biết bây giờ chọc giận Tư Đồ Viêm cũng không có lợi gì , nên liền phẩy tay: " Không dám , không dám , Tư Đồ Tổng Tài suy nghĩ nhiều quá rồi , ngài là ân nhân của Tần Thị chúng tôi , chú em như tôi đây nào dám làm vậy chứ?"

"Ừ , này cũng không tệ lắm , cậu. . . . . ." Tư Đồ Viêm nói một nửa , biểu tình bỗng nhiên cứng lại .

Tần Hữu Minh nhìn theo ánh mắt của Tư Đồ Viêm , lại thấy một đôi nam nữ đang nói chuyện phiếm , mà người phụ nữ chính là bạn gái Tư Đồ Viêm mang theo , về phần nam là người còn lại không vỗ tay —— Cố Thiếu Kiệt .

"Thực xin lỗi , tôi không thể tiếp cậu nữa." Tư Đồ Viêm nói xong liền vội vàng đi tới chỗ bọn họ , trên mặt mang theo sự phẫn nộ ..

Tần Hữu Minh đăm chiêu nhìn theo bóng dáng Tư Đồ Viêm , đây là lần đầu anh thấy Tư Đồ Viêm vì một người phụ nữ mà biểu hiện như vậy , vì vậy Tần Hữu Minh liền nhìn Lâm Khả Tâm , nói không chừng người này anh có thể dùng tới .

Về phần Lâm Khả Tâm đứng bên kia , nguyên nhân vì Cố Thiếu Kiệt xuất hiện mà cô 「sứt đầu mẻ trán 」 ( * ý chỉ người bị công kích nặng nề)

Vốn vừa rồi Lâm Khả Tâm còn chú tâm nghe Tư Đồ Viêm đứng trên sân khấu nói chuyện , lúc đó , cô cảm giác có người vỗ vỗ vai của mình , cô liền quay người thì thấy Cố Thiếu Kiệt .

"Khả Tâm , là em sao?" Nhìn thấy Cố Thiếu Kiệt , Lâm Khả Tâm còn kinh ngạc hơn , thậm chí phản ứng hơn nữa ngày mới nhớ ra ba chữ vô cùng quen thuộc.

"Cố. . . . . .Ca Ca . . . . . .Sao anh lại ở chỗ này?" Lâm Khả Tâm cơ bản không nghĩ hôm nay sẽ gặp lại Cố Thiếu Kiệt , nếu biết sớm cô đã không tới đây rồi

"Thật ra không chỉ là anh , mà tiệc lần này anh và Sa Sa đều được mời." Tuy rằng giọng điệu của Cố Thiếu Kiệt đứt đoạn nhưng vẫn làm cho Lâm Khả Tâm cả kinh .

Sa Sa? Cô ấy cũng đến đây? Thảm rồi , nếu như để cô và Sa Sa gặp mặt sẽ không hay đi? Nghĩ đến mối quan hệ phức tạp giữa 3 người , Lâm Khả Tâm bỗng muốn tránh né.

Cảm giác được cô khẩn trương , Cố Thiếu Kiệt đỡ lấy bờ vai của cô , an ủi nói: " Đừng lo , hôm nay thân thể của Sa Sa không thoải mái nên không có đến , anh chỉ đến một mình thôi. Nhưng thật ra lúc nãy anh còn hoài nghi không biết có phải đã nhìn nhầm người không , cho đến khi Tư Đồ Tổng Tài lên nói chuyện thì anh mới biết mình không lầm , Khả Tâm , sao em lại ở đây? Mà còn một chỗ với Tư Đồ Tổng Tài nữa?"

Bị Cố Thiếu Kiệt hỏi , Lâm Khả Tâm cảm giác đầu lưỡi cô thắt lại: " Em. . . . . .Anh ấy…" Lâm Khả Tâm cúi đầu , thậm chí một từ cũng không nói ra được.

Nên làm cái gì bây giờ? Cô phải giải thích cho Cố Ca Ca như thế nào về mối quan hệ của cô và Tư Đồ Viêm? Trước Tư Đồ Viêm không cho phép cô không nói , nhưng giờ anh đã cho phép thì chính cô cũng chẳng biết giải thích làm sao , hơn nữa dù nói gì thì Cố Ca Ca sẽ khinh bỉ cô thôi .

Ngay tại lúc Lâm Khả Tâm bối rối , thì bên tai của cô truyền đến âm thanh quen thuộc .

"Khả Tâm."

Lâm Khả Tâm biết rõ , người xử dụng giọng điệu lạnh như băng mà vô cùng thân thiết gọi cô thì chỉ có một người duy nhất ... Lộp bộp , cô cảm thấy tim mình đập mạnh , thảm , vốn gặp Cố Thiếu Kiệt đã làm cho cô phát rầu mà bây giờ Tư Đồ Viêm cũng đến đây giúp vui , cái này làm sao bây giờ a?

Thấy Lâm Khả Tâm không lên tiếng , Tư Đồ Viêm ngược lại mở miệng cười: " Khả Tâm , vị này là. . . . . .? Sao em không giới thiệu một chút cho anh biết nhỉ?"

Tư Đồ Viêm vừa nói vừa choàng lấy bả vai của Lâm Khả Tâm , làm ra một bộ dạng hai người vô cùng thân thiết , nhưng nụ cười trên mặt kia lại mang theo sự khiêu khích .

Lời nói của anh làm cho Lâm Khả Tâm nhíu mày . Hả. . . . . .Giới thiệu Cố Thiếu Kiệt cho Tư Đồ Viêm? Điều này cô phải giới thiệu làm sao? Chẳng lẽ cô sẽ nói với Tư Đồ Viêm đây là Cố Thiếu Kiệt người em thầm mến 9 năm , rồi quay sang nói với Cố Thiếu Kiệt đây là Tư Đồ Viêm , là ông xã của em? Trời ạ , cô có thể đùa vậy sao?

Lâm Khả Tâm do dự nửa ngày khôg biết nên nói thế nào cho xuông , lúc này đây , Tư Đồ Viêm cũng không thúc giục cô mà chỉ như đang xem kịch vui , chờ coi cô thế nào mà giải thích.

【Chương 94 】

Bất quá Cố Thiếu Kiệt nhìn ra sự khó xử của Lâm Khả Tâm , biết chắc cô có nỗi niềm khó nói nên anh chủ động mở miệng , giải thoát sự phiền toái cho Lâm Khả Tâm: " Xin chào Tư Đồ Tổng Tài , tôi nghe danh anh đã lâu , tôi là Cố Thiếu Kiệt , và cũng là bạn từ nhỏ của Lâm Khả Tâm." Cố Thiếu Kiệt nói xong , lễ phép vươn tay ra , nhưng Tư Đồ Viêm cũng không vội vàng bắt tay lại , đợi vài giây mới bắt .

"Xin chào , thật vui khi được quen biết anh." Tuy rằng ngoài miệng Tư Đồ Viêm nói là vui nhưng trong ánh mắt không hề có tia vui vẻ nào mà còn có chút chán ghét.

Sau đó , Cố Thiếu Kiệt chúc mừng Tư Đồ Viêm vì lấy được cổ phần của Tần Thị , hai người cùng nhau cười ha ha thì Tư Đồ Viêm nói ra một câu: " Cùng Cố Huynh nói chuyện phiếm thật vui , nếu như Khả Tâm sớm giới thiệu anh với tôi thì tốt quá. . . . . .Đúng rồi , nhắc tôi mới nhớ , anh nói anh và Khả Tâm là bạn từ nhỏ , tại sao tôi chưa từng nghe cô ấy nói qua?"

Tư Đồ Viêm nói xong , lộ ra vẻ lơ đãng nhìn Lâm Khả Tâm một cái , làm cô cảm thấy một cỗ áp lực , cô nghi hoặc nhìn về phía Tư Đồ Viêm , không biết vì cái gì mà cô cứ cảm thấy anh không tin rằng cô và Cố Thiếu Kiệt là bạn bè từ nhỏ .

Nhưng còn không chấp nhận nghi hoặc của cô , Cố Thiếu Kiệt nhìn về phía cô nói: " Thật không? Khả Tâm em không có kể qua với Tư Đồ Tổng Tài sao?"

"Thực xin lỗi." Lâm Khả Tâm nhìn về phía Cố Thiếu Kiệt , trong ánh mắt mang theo sự áy náy.

Đúng lúc này , dường như Tư Đồ Viêm còn chưa thấy vui đủ , lại nói thêm một câu: " Xem ra quan hệ của hai người cũng thực bình thường thôi."

Nghe anh nói thế , nụ cười của Cố Thiếu Kiệt lại càng không rõ ràng , thật lạ không khí giữa ba người không khỏi lúng túng , Lâm Khả Tâm cắn môi dưới , mồ hôi cũng đổ ra .

Tư Đồ Viêm đúng thật phiền ! Không được , nếu anh lại công kích Cố Ca Ca thì sẽ thảm . . . . . .đúng , cô phải nhanh rời nơi này đi .

Nghĩ vậy , Lâm Khả Tâm vội vàng nắm tay Tư Đồ Viêm làm nũng nói: " Anh à, thân thể em có chút không khoẻ , muốn trở về nghĩ ngơi . . . . . .Chúng ta có thể trở về không?"

Đây là lần đầu tiên cô làm nũng với anh , nhưng cô không phát hiện ra lúc cô nắm tay Tư Đồ Viêm thì nụ cười trên mặt Cố Thiếu Kiệt liền cứng đờ .

Khả Tâm chẳng những chủ động nắm tay Tư Đồ Viêm , mà còn làm nũng nói chuyện , rốt cuộc quan hệ của bọn họ là gì?

Ngay tại lúc Cố Thiếu Kiệt nghi hoặc , Tư Đồ Viêm mở miệng nói: " Như vậy sao được? Hai người lâu không gặp rồi , hiện tại em đi nhanh vậy , Cố Huynh sẽ thất vọng... Tôi nói có đúng không Cố Huynh?"

Anh dùng chiêu 「Mượn đao giết người 」 , chính mình không cự tuyệt mà để cho Cố Thiếu Kiệt từ chối Lâm Khả Tâm , cứ như vậy , Lâm Khả Tâm trách mình không thấu tình đạt lý , rồi chuyện của cô và Tư Đồ Viêm sẽ sớm bị phát hiện.

Nghe Tư Đồ Viêm nói vậy , Lâm Khả Tâm nhìn về phía Cố Thiếu Kiệt , mà Cố Thiếu Kiệt cũng có nhiều việc mù mịt muốn hỏi cô , nhưng thấy ánh mắt cầu xin của cố , Cố Thiếu Kiệt vẫn là mềm long: " Không sao , nếu Khả Tâm không khoẻ vậy các người đi trước đi".

Nghĩ đến kế 「phép khích tướng 」 của mình vô dụng , Tư Đồ Viêm tiếc nuối thật nhiều , thông qua việc này anh cũng hiểu tính cách của Cố Thiếu Kiệt hơn .

Xem ra Cố Thiếu Kiệt trong lời nói hoàn toàn giống nhau , là người cực kỳ ôn hoà , khiêm tốn , bất quá Tư Đồ Viêm cảm thấy tuy rằng lương thiện là đức tính tốt nhưng ở trong phương diện gạt người thì lòng dạ đàn bà mới là độc.

"Cố Huynh , lần sau gặp lại." Tư Đồ Viêm kéo tay Lâm Khả Tâm , nở nụ cười đắc ý như vừa thắng trận .

"Tư Đồ Tổng Tài , hẹn gặp lại." Cố Thiếu Kiệt nở nụ cười với bọn họ , sau khi bọn họ rời đi thì nụ cười đó biến thành nổi sầu lo .

Tuy rằng đây là lần đầu tiên Cố Thiếu Kiệt gặp mặt Tư Đồ Viêm , nhưng lúc trước ba của Cố Thiếu Kiệt có kể cho anh nghe rất nhiều việc liên quan đến Tư Đồ Viêm , mặc kệ là gì , nếu Tư Đồ Viêm chưa đạt được mục đích sẽ không từ bỏ , tốc độ đổi phụ nữ giống như quần áo , vì vậy mà Cố Thiếu Kiệt không khỏi lo lắng cho Lâm Khả Tâm , bởi vì hai người từ nhỏ đã là bạn , nên sự đơn độc , tinh khiết , lương thượng của Lâm Khả Tâm là anh hiểu nhất , nên anh sợ Tư Đồ Viêm sẽ lừa gạt cảm tình của Lâm Khả Tâm , và sẽ bị anh đùa bỡn như con rối . . . . . .

Cố Thiếu Kiệt vốn tưởng rằng Lâm Khả Tâm và Tư Đồ Viêm là tình nhân , xem ra cô như rất sợ Tư Đồ Viêm , nghĩ vậy , Cố Thiếu Kiệt không khỏi chau mày ...

Khả Tâm , em và Tư Đồ Viêm rốt cuộc là quan hệ gì?

Trở lại trên xe , Lâm Khả Tâm thở phào nhẹ nhõm , tình huống vừa rồi thật nguy hiểm , cô còn tưởng chính mình thiếu chút nữa đã lâm vào bi kịch rồi ! Mang theo sự lo lắng , cô lén nhìn về phía Tư Đồ Viêm , chỉ thấy sắc mặt anh lạnh lùng , trầm mặc , giống như pho tượng.