Lâm Khả Tâm hướng tới người đàn ông nở nụ cười :" Ừ , là người quen. . . . . quen." Nói xong , Lâm Khả Tâm nóng nảy quay lại , ánh mắt mang theo chút che lấp: " Viêm , sao anh đến đây?"

Chỉ thấy anh đang từng bước một đến trước mặt cô: " Anh tại sao đến đây ư? Nếu anh không đến , thì còn không biết em sau lưng anh làm chuyện như vậy , a.

. . . . ."

Ngữ khí của anh lạnh rét , nhưng Lâm Khả Tâm vẫn cảm nhận được vẻ mặt phẫn nộ , thậm chí ngay cả Tiểu Bối cũng đem đầu chôn vùi vào lòng ngực lạnh run của cô .

"Viêm , anh đừng giận . . . . . .Chút nữa em sẽ giải thích " Lâm Khả Tâm khẩn trương , nói chuyện ấp a ấp úng . . . . . .

Nhưng Tư Đồ Viêm căn bản là không nghe theo , anh hiện tại càng rối rắm vì mối quan hệ của cô và người đàn ông trước mặt , anh nheo mắt , chất vấn nói: " Người quen? Anh và em chỉ là người quen thôi sao? Vì sao lại không nói rõ quan hệ của chúng ta , nói cho anh ta biết anh là chồng của em? Chẳng lẽ quan hệ của anh và em nói ra mất mặt sao?"

"Không phải . . . . . .Viêm anh đang nói gì vậy?" Lâm Khả Tâm bị anh nghi ngờ , ngượng ngùng cúi đầu lí rí nói.

A , còn làm bộ sao. . . . . .trong lòng Tư Đồ Viêm cười lạnh , anh nên sớm biết , cô cũng chỉ là người tuỳ tiện có thể lên giường với bất kì ai , nhịn không được cô đơn sẽ đi tìm người đàn ông khác , mà anh —— Tư Đồ Viêm lại vì loại phụ nữ này mà đi chạy đôn chạy đáo kiếm một con Tiểu Bắc Kinh , kia thật là quá nực cười !!

Vì quá tức giận , Tư Đồ Viêm không nói gì , lạnh lùng nhìn Lâm Khả Tâm , mà cô

không biết mình đang làm sai đến mức anh biến thành bộ dạng này , nên cũng không biết mở miệng làm sao ..hai người trầm mặc ..

Bỗng nhiên. . . . . .

"Khụ khụ, xin phép quấy rầy một chút. . . . . ." Thật không nhịn được , người đàn ông đứng một bên nói.

Nói cái gì mà quấy rầy một chút? Hừ , chính mình còn không tính sổ với anh ta, cư nhiên dám chạy đến chịu chết?

Tư Đồ Viêm quay đầu , hung hăng liếc nhìn: " Nói. . . . . ."

Tuy rằng người đàn ông kia cũng có gặp qua 「những bộ mặt lớn trong thành phố 」 nhưng khí thế của Tư Đồ Viêm mạnh mẽ phi thường , làm cho hồn của anh ta đã bay hết một nửa.

"Anh , anh đừng hiểu lầm.. tôi không có ý khác ! Tôi chỉ là muốn nói , nếu hai người cải nhau thì có thể trước đi gặp Hoà Thiêm không? Vì anh ấy đã đợi lâu. . .

. . .Nên" Âm thanh của người đàn ông càng nói càng nhỏ , những lời phía sau cũng không ra khỏi miệng.