"Đồ ăn cho chó để ở trong phòng khách đó. " Tư Đồ Viêm không quên nhắc nhở.
"Ừh, biết rồi. " Nói xong , Lâm Khả Tâm ôm Tiểu Bắc Kinh đến phòng khách , cô vừa lấy đồ ăn cho Tiểu Bắc Kinh ra thì chuông cửa vang lên.
Nghe tiếng chuông , cô đứng dậy hướng đi ra cửa , ai nha , sáng sớm vậy tới làm gì? Mang theo nghi hoặc , Lâm Khả Tâm mở cửa , trước cửa là một người phụ nữ xinh đẹp.
Không đợi Lâm Khả Tâm hỏi là ai thì người phụ nữ kia liền mở miệng trước :" Cô là ai?Tại sao lại ở đây?"
Nhìn thấy Lâm Khả Tâm , người phụ nữ kia vẻ mặt còn kinh ngạc hơn , bị người
đó hỏi , Lâm Khả Tâm bỗng không biết nên giải thích về mối quan hệ của cô và Tư Đồ Viêm như thế nào ...
Người phụ nữ kia thấy cô không trả lời liền cao thấp dò xét một phen.
"Bộ dạng cô. . . . . .Nhìn cũng chỉ tầm thường thôi, nhưng mà quần áo thì lại không tầm thường ha . . . . . ."
Người phụ nữ đánh giá nhìn quần áo Lâm Khả Tâm mặc không dưới mấy trăm vạn , cô ta chau mày , trên mặt thập phần chán ghét , tiếp giây theo , bỗng lộ ra vẻ mặt như phát hiện ra điều gì:" A~~ Tôi biết rồi , cô là người giúp việc Tư Đồ ca mới mời đến?"
"Hả?" Bởi vì lời nói của người phụ nữ đối diện quá lớn nên Lâm Khả Tâm nhất thời trố mắt.
Thấy Lâm Khả Tâm bất động , người phụ nữ không kiên nhẫn vươn tay đẩy cô sang một bên , sau đó không chút khách khí tự vào phòng khách rồi ngồi xuống .
"Thật đúng là , Tư Đồ Ca mướn người giúp việc không có năng lực gì cả ,khách ở ngoài cửa nữa ngày cũng không biết tiếp đón vào nhà , nếu lần sau cô còn như vậy , cẩn thận tôi kêu Tư Đồ Ca đuổi cô đó." Nói xong ,cô ta liếc Lâm Khả Tâm một cái , nhíu mày , tiếp tục nói: " Sao còn bất động đứng đó? Còn không mau kêu Tư Đồ Ca ra đây , nói với anh ấy có Hiểu Linh tới tìm."
Không thể không nói , từ lúc gặp người phụ nữ này những lời nói của cô ta làm cho Lâm Khả Tâm lọt vào trong sương mù , dù không biết người đó nói gì nhưng cô cũng không thích thái độ kiêu căng của Hiểu Linh.
"Thật ngại , Hiểu Linh tiểu thư. . . . . ." Lâm Khả Tâm vừa nói một nửa , liền bị Hiểu Linh cắt lời.
"Stop ! Tôi nói cho cô biết nha , hai chữ 「 Hiểu Linh 」 chỉ có Tư Đồ Ca mới
được gọi thôi , còn thứ loại người như cô căn bản không có tư cách gọi nó."
Dừng một chút , Hiểu Linh khinh thường nhìn Lâm Khả Tâm , như là ban ân giống nhau: " Quên đi , coi như đây là lần đầu tiên tôi gặp cô , tôi sẽ tha thứ cho cô , nhưng về sau cô phải gọi tôi là Tần Tiểu Thư , hơn nữa nếu như Tư Đồ Ca có
mang phụ nữ qua đêm cô liền phải chủ động thông báo cho tôi . Do ——you —— understand?"
Như là biểu hiện trình độ hơn Lâm Khả Tâm , nên Tần Hiểu Linh còn nói thêm tiếng Anh.