Đúng rồi , Lâm Khả Tâm thấy có chỗ là lạ nhưng vì không rõ nên yên tĩnh tưởng tượng , cô mới hoàn toàn hiểu được ——Khi đó cô còn tưởng anh để bánh mì trong phòng khách là cho tiện , nhưng ngẫm lại sau khi cô về ở với anh , căn bản anh chưa bao giờ đem bánh mì đặt trong phòng khách , một lần cũng không !

Chả trách khi đó cô còn nghi hoặc làm sao lại vỡ bình hoa? Lúc cô đi vào cơ bản không thấy nó ..

Lâm Khả Tâm đoán : bình hoa là do lúc Tư Đồ Viêm đi lấy bánh mì mà đặt vào , mục đích là để cô làm bể đi , mà anh thừa hiểu gia cảnh của cô nên chỉ có vậy mới có thể thoả hiệp ký hạ vào khế ước . . . . . .

Cô càng nghĩ càng thấy sợ , rốt cuộc anh bày ra trăm phương ngàn kế chính là vì cái gì? Vì tiền?

Nhưng không thể , Tư Đồ Viêm rất giàu huống chi anh điều tra cũng biết cô không có tiền ... Vì sắc? Cô không phải là mỹ nữ , huống gì bên cạnh anh cũng không thiếu phụ nữ hơn nữa trong đó còn có các Đại Tiểu Thư gia cảnh rất tốt , dáng người như người mẫu , thanh danh vang dội ... nếu cô là đàn ông chắc cô sẽ không chọn chính mình . . . . . .

Vì sinh cục cưng? Làm ơn , này không phải phim truyền hình , hơn nữa chính cô cũng không phải diễn viên nữ chính trong phim 【Số phận đã định anh yêu em】

, nếu muốn tìm người sinh cục cưng Tư Đồ Viêm hẵn sẽ tìm ra cái gien tốt , hoặc là không muốn vợ trói buộc thì cũng có thể tìm người mang thai dùm . . . . .

Lâm Khả Tâm đem tất cả suy nghĩ lại một lượt, nhưng rồi không có cái nào là có khả năng, điều này làm cho cô bị xoay vào trong mê hoặc , nếu chính cô kí khế ước mà không có lợi cho anh, như vậy anh làm gì phải lập ra một kế hoạch phức tạp như vậy?

Ngay tại lúc Lâm Khả Tâm còn chưa nghĩ ra , chợt nghe âm thanh lạnh lùng của Tư Đồ Viêm bên cạnh " Còn ngây ngốc gì nữa? Không mau xuống xe?"

"A , à , phải." Lâm Khả Tâm phục hồi tinh thần bước xuống xe nhìn hội trường trước mặt , lần này tuy rằng kiến trúc không giống bên công ty của Tư Đồ Viêm nhưng bố trí cực kì tinh xảo , vườn hoa làm tâm điểm , bốn phía đầy hoa hồng màu đỏ , màu hồng , hai cửa màu trắng áp đá hoa cương , cột rào đều được mang ruybăng màu hồng , trong đại sảnh , âm thanh hoà cùng tiếng cười truyền ra làm cho tâm tình Lâm Khả Tâm trở nên thư thái hơn..

Quên đi , cho dù hỏi Tư Đồ Viêm nguyên nhân là gì thì anh cũng sẽ không nói , hơn nữa bình thường anh đối xử với cô cũng không quá tệ , nói không chừng do cô suy nghĩ nhiều thì sao? Huống chi nếu như cô muốn thì bên cạnh anh cũng không ngại gì , đâu cần phải sợ?

Nhưng những gì Lâm Khả Tâm nghĩ là quá mức đơn giản.