Hôm nay lại là 1 ngày đẹp trời, gió không ngừng từ biển thổi vào mang đi cái ngày đầy nắng oi ả,  hết ngày hôm nay và đến trưa ngày mai nữa thôi là mọi người phải về lại thành phố rồi. Thời gian trôi qua nhanh thật đấy.

Các sao nữ ăn trưa xong thì định đi dạo nhưng đi 1 lúc thì điện thoại của Thiên Bình reo lên, cô đi ra 1 nơi khác nhận điện thoại, Bảo Bình, Xử Nữ và Bạch Dương vẫn không mấy để ý cho lắm, họ vẫn vui đùa cùng nhau. Thiên Bình nhận điện thoại xong chỉ nói với Bạch Dương là ở tập đoàn có tí chuyện. Nên Thiên Bình bảo Bạch Dương cùng cô về khách sạn trước nhưng thật ra là chuyện ở bang, để tránh Bảo Bình biết được nên 2 sao nữ nói Bảo Bình  và Xử Nữ cứ tiếp tục đi dạo, họ sử lí 1 tí là xong, Xử Nữ cũng như hiểu ra ngay nên đã kéo Bảo Bình đi. 

Bạch Dương cùng Thiên Bình cùng nhau trở lại khách sạn, mở laptop lên và sử lý công việc. Bàn tay mảnh mai của Bạch Dương không ngừng gõ trên bàn phím, âm thanh "lạch cạch" phá tan bầu không khí ảm đạm, lạnh lẽo của căn phòng. Còn Thiên Bình thì ngồi phía sau Bạch Dương mắt quan sát máy tính, đôi lúc chỉ ra và hỏi ý Bạch Dương. 

Bảo Bình lại có chút nghi ngờ nhưng ngoài mặt như chẳng để ý, vẫn cứ vui cười nói chuyện cùng Xử Nữ. 

Cả 2 đang đi thì bỗng nhiên Xử Nữ  dừng lại, mắt nhìn chăm chăm về phía trước, khuôn mặt hiện rõ vẻ ngạc nhiên lẫn bối rối. Bảo Bình cảm thấy lạ nên nhìn theo hướng mà Xử Nữ  đang nhìn, thì ra người trước mặt là anh Ma Kết, 2 tay đang đút vào túi quần, vận quần lửng kẻ sọc và áo thun trắng bộ dạng như vậy không muốn thu hút người khác cũng khó nhưng nó đối với Bảo Bình thì đã bị ngăn chặn lại bởi miễn dịch, giờ Bảo Bình mới hiểu ra vì sao Xử Nữ  lại bối rồi như vậy. 

Không biết có phải là do vô tình hay định mệnh, cùng lúc đó Khách Ly cũng từ 1 hướng khác bước đến, chị ấy cũng thoáng ngạc nhiên, rồi nhẹ mỉn cười với Xử Nữ và Ma Kết. Ma Kết   nâng bước chân đi lại Khánh Ly rồi nói gì đó mà Bảo Bình và Xử Nữ  không nghe rõ, chỉ thấy được Khánh Ly nhẹ gật đầu, sau đó là Ma Kết  tiến lại nơi Bảo Bình  và Xử Nữ đang đứng. 

- Xử nhi!  Anh có thể nói chuyện với em 1 chút được không? - Giọng nói trầm ấm mang vài phần ôn nhu phát lên. 

- Dạ!  Được! - Xử Nữ nhẹ nói, từ lúc chạm mặt Ma Kết  đến giờ thì lòng cô luôn rạo rực khó chịu, tâm cô rối bời, cô không biết phải làm như thế nào?  Mỉn cười với anh?  Hay là lơ đi chẳng thấy?. Xử Nữ càng bối rối hơn khi thấy Ma Kết 1 lúc tiến lại gần cô. 

- Vậy cho anh mượn Xử nhi 1 lát nhá! - Thấy Xử Nữ  đồng ý thì anh quay sang nói với Bảo Bình, vẫn không quên nháy mắt 1 cái. Ái chà!  Lại chuyện lạ. 

- Được thôi!- Bảo Bình nhún vai vờ tỏ ra "cứ tự nhiên, không quan tâm" rồi lại cười "hihi".

- Vậy tớ về khách sạn trước nhá! - Khi đùa với Ma Kết xong thì cô quay sang nói với Xử Nữ. 

- Ừm! - Xử Nữ nhẹ gật đầu. 

Xử Nữ, Ma Kết và Khánh Ly cùng quay bước đi, cả 3 người cùng đi đến 1 chiếc bàn ở trên 1 chiếc bè  trên biển. 

Bảo Bình thấy 3 người đã đi khuất rồi tự mình đi dạo 1 vòng rồi trở lại khách sạn, đường của Bảo Bình  đi sẽ đi ngang qua 1 hồ bơi. Khi cô đi đến hồ bơi thì bỗng nhiên 1 cô gái chặn đường Bảo Bình, cô ta mặc đồ siêu sexy, khuôn mặt vô cùng đẹp nhưng lại đẹp nhờ son phấn, dáng điệu ẻo lã vô cùng, Bảo Bình nhận ra cô gái này học cùng trường với cô. Bảo Bình không muốn nói chuyện cùng cô ta vì cô biết những cô công chúa đỏng đảnh này tìm cô thì chả có gì tốt, tránh xa 1 chút cũng tránh được chút phiền. Nhưng có lẽ vẻ như Bảo Bình muốn tránh cũng chẳng được với cô ta,  Bảo Bình  tránh sang phải, cô ta cũng sang phải, Bảo Bình tránh sang trái, cô ta cũng sang trái. 

- Này!  Cần gì đi gấp dữ vậy!  Quyến rũ bạn trai của người khác nên không còn mặt mũi gặp người khác sao?? - Cô gái đó giở giọng ẻo lã, mỉa mai. 

- Tôi chẳng quyến rũ bạn trai của ai cả? - Bảo Bình nhìn thẳng vào mặt cô gái đó nói. 

- Thật không ngờ mặt cô dày hơn tôi tưởng! 

- Tùy cô! - Bảo Bình nói rồi tránh sang 1 bên rồi bước đi, cô thật mệt những con người này, cô cũng hiểu giờ cô giải thích thế nào họ cũng chẳng tin nên chỉ có thể tùy họ nghĩ như thế nào thì nghĩ. 

- Này!  Ai cho cô đi hả? - Cô ta kéo Bảo Bình lại. 

- Tôi nghĩ!  Tôi và cô chẳng có gì để nói! - Bảo Bình thật sự khó chịu rồi. 

- Sao lại không!  Cô hãy mau tránh xa anh Thiên Yết ra! 

- Tôi lặp lại 1 lần nữa!  Tôi và anh ta chẳng là gì cả! - Bảo Bình nhấn mạnh từng chữ. 

- Cô nghĩ tôi sẽ tin cô sao?

- Cô tin hay không cũng được! - Nói rồi Bảo Bình bước đi, lần này lực bước đi có chút lớn. 

- Cô đứng lại cho tôi! - Cô ta la lên rồi kéo Bảo Bình lại.

Bảo Bình vì dùng lực đi lớn nên lúc bị kéo lại có chút loạn choan, bỗng nhiên cô ta 1 hơi đây Bảo Bình xuống hồ bơi. 

Cơ thể Bảo Bình bỗng chốc lơ lững giữ chân không, lúc này Bảo Bình chưa nhận thức được chuyện gì đang sảy ra, cho đến khi 1 âm thanh "bùng", tai Bảo Bình chỉ nghe được tiếng "ồ ồ", mũi cô chẳng nhận được tí không khí nào Bảo Bình chỉ cảm nhận được  dòng nước lạnh chảy vào mũi khiến cô khó chịu vô cùng muốn ho như lại không ho được, khoang miệng Bảo Bình toàn nước và nước không ngừng chảy vào họng. Giờ Bảo Bình mới biết được cô đã rơi xuống nước, tay vào chân cô không ngừng hoạt động nhưng thân thể không tài nào nổi lên được. 

- Đây coi như là bài học cho cô khi dám quyến rũ bạn trai người khác! - Cô ta cười đểu nói. 

Bỗng nhiên 1 tiếng "bùng" lại vang lên, 1 thân ảnh cao lớn nhanh chóng lao xuống hồ bơi, chủ nhân thân ảnh đó nhanh chóng bơi lại Bảo Bình. 

Bảo Bình tưởng chừng như cơ thể không còn chịu đựng nổi nữa, tay chân mỏi nhừ, đầu oác cô quay cuồng như sắp ngất thì Bảo Bình cảm nhận được cơ thể cô được ai đó bao trọn và đẩy lên khỏi mặt nước lạnh lẽo, phổi cô lúc nảy chẳng còn chút oxi nào phút chốc được bơm vào. 

Khi Bảo Bình nhận thức được chuyện gì đang sảy ra thì cô thấy được cô đã, được lên bờ và không ngừng ho sặc sụa, tay Thiên Yết thì luôn vuốt lưng cô, đến khi cô bình tĩnh, phổi đã được bơm đầy khí và không ho nữa thì Thiên Yết bỗng nhiên bế cô lên, vì quá đột ngột nên tay cô đã vô tình ôm lấy cổ anh. 

Thì ra lúc nảy Thiên Yết đang đi dạo thì anh thấy được Bảo Bình và 1 cô gái đang nói chuyện với anh đã đoán được sự việc gì đang sảy ra, anh đi lại nghe cuộc đối thoại của 2 người, đang nghe (và nhìn)  thì mắt anh thấy được cô ta trong lúc kéo Bảo Bình lại, đã đẩy Bảo Bình rơi xuống nước, Thiên Yết đã nhanh chóng chạy lại và lao nhanh xuống hồ bơi vì anh biết "Bảo Bình!  Không biết bơi! ".

~~ hết chap~~