[12 Chòm sao] School

Chương 51: 12S chạm trán 11S1

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

[Best Friend Couple  - Bảo Bình, Kim Ngưu]

----------------------------

Renggg... Renggg...

Tiếng chuông giờ ra chơi vừa reo lên, giáo viên Chu Siêu Hồng liền kết thúc tiết học và gấp rút rời đi. Cả lớp 12S trông bộ dạng chật vật của thầy Chu, liền thỏa mãn.

- Ai nha, không ngờ một người hiền lành và lễ phép như Xử Nữ lại dám lên tiếng bắt bẻ thầy Chu đấy nha!

- Không biết là can đảm hay là ngu ngốc nữa.

Kim Ngưu vừa khen Xử Nữ một câu, sau đó lại có người chê Xử Nữ một câu. Khiến cho Kim Ngưu vô cùng mất hứng, liếc người vừa lên tiếng:

- Tính cách cậu chưa đủ tồi à?

- Cậu cũng biết tính tôi tồi à?

Song Ngư không biết mất mặt, còn làm ra vẻ đấy là chuyện tốt đáng tự hào. 

- Nói gì thì nói, Xử Nữ cũng đã thay lớp chúng ta chấn chỉnh lại thái độ không nên có của ông thầy ấy! Hôm nay, Xử Nữ là anh hùng của chúng ta rồi!

Trước những lời khen của bạn bè, Xử Nữ lại khiêm tốn, ảm đạm đáp:

- Mấy cậu quá lời rồi. Tớ chỉ không thích cách đánh giá khách quan của ông ta thôi.

- Thôi! Không nói nhiều nữa! Cuối cùng cũng đã làm xong trách nhiệm của tuần lễ này!

Thấy Xử Nữ vẫn ủ dột không chút năng lượng, Bạch Dương liền liều mạng xen vào, kéo Xử Nữ ra ngoài. Cao hứng nói:

- Vậy nên nhóm Toán chúng ta mau xuống căn tin nạp năng lượng thôi! Sư Tử, đi nào! Cả mấy cậu nữa, đi cùng luôn đi!

- Này, tôi còn phải---

- Phải cái gì mà phải? Bỏ thời gian ra để ăn một chút thì cậu chết à? Tôi không biết, tôi muốn ba chúng ta cùng ăn sáng vào giờ ra chơi này!

Bạch Dương kiên quyết nói, vừa kéo tay Xử Nữ, vừa kéo tay Sư Tử lôi đi. Phía sau bọn họ, có thêm những cậu bạn trong đội bóng. 

- Hử? Mấy cậu không đi ăn sáng à?

Kim Ngưu và Bảo Bình thấy ba người Cự Giải, Thiên Bình và Nhân Mã không rời chỗ, liền thắc mắc. Cự Giải cười nhẹ:

- Hai cậu cứ đi đi. Vào tiết là đến nhóm chúng tớ, nên cần chuẩn bị lại bài một chút!

- A... Phải ha, tiết tới là Tiếng Anh rồi còn gì?

- Vậy mấy cậu ăn gì thì nhắn vào nhóm nhé! Bọn tớ mua giúp cho!

- Oke, cảm ơn hai cậu!

Vậy ra, nhóm Tiếng Anh sẽ ở lại lớp để chuẩn bị tâm thế cho bài thuyết trình sắp đến. Mắt Cự Giải khẽ lướt đến tay trái của Thiên Bình, không tránh khỏi trầm tư. Không biết Sư Tử đã biết chưa, nhìn thái độ của Sư Tử, có vẻ anh chưa biết. Chắc là giờ nghỉ trưa, cô sẽ nói với Sư Tử chuyện đấy.

- A, Kim Ngưu...

Kim Ngưu và Bảo Bình đi ngang qua bàn của Lý Yên, liền bị gọi lại. Lý Yên vẫn dè dặt như ngày hôm qua, dò hỏi:

- C-Cậu xuống căn tin à? T-Tớ có thể đi cùng được không?

Hóa ra là Lý Yên vẫn còn chưa quen với trường mới, vẫn chưa kết bạn được. Kim Ngưu là người duy nhất mà Lý Yên giao tiếp, nên mới phát sinh cảm giác thân quen. Kim Ngưu suýt thì quên mất hoàn cảnh của Lý Yên, tự trách mình vô tâm, rồi mỉm cười:

- Được chứ! Chúng ta đi cùng nào!

Bảo Bình cũng không hề phản đối. Khiến Lý Yên vô cùng cảm kích. Như vậy, cô lại có thể gần gũi với Song Ngư được rồi.

...

Căn tin...

"Ôi tụi mày ơi! Bảng xếp hạng thành tích có rồi kìa!"

"Không biết vì sao mà đến giờ này nhà trường mới hiển thị! Mau mau đến đấy xem!"

"Tụi mày đi làm gì? Có tên trong đấy không mà đi?"

Nhóm Bạch Dương vừa xuống căn tin, nhiều người bên trong đã ùa chạy ra ngoài bảng thông báo để xem kết quả thành tích của ngày hôm qua. Vừa hay, bọn họ đỡ phải xếp hàng lâu.

- Cậu tò mò à?

Thấy tâm tình Xử Nữ có chút dao động, Bạch Dương nhìn ra nên lên tiếng. Xử Nữ lại ảm đạm từ chối:

- Không. Tranh thủ xếp hàng đi.

"Ôi khiếp! Bảng xếp hạng lần này thật điên rồ!"

"Vị trí đầu bảng thay người rồi! Cuối cùng cũng thay người rồi!"

"Cái tên Lâm Tử Hàn hôm nay đã độc soán ngôi vương của trường rồi! Hội phó bị đẩy xuống hạng hai rồi!"

- ...

 Vốn dĩ Xử Nữ không muốn để tâm vào bảng xếp hạng thành tích vì không muốn tâm trạng bị dao động. Nhưng có vẻ ông trời đã không để yên cho cậu. Những người biết được kết quả của bảng xếp hạng, bây giờ đang bàn tán vô cùng náo nhiệt. 

Hôm qua có hai người đồng hạng nhất. Là Âu Dương Xử Nữ và Lâm Tử Hàn. Nhưng hôm nay, kết quả đã bị thay đổi. Hạng nhất chỉ có một người, nhưng cái tên xuất hiện là Lâm Tử Hàn. Còn Âu Dương Xử Nữ đã tụt xuống hạng thứ hai.

Sắc mặt Xử Nữ, liền tối sầm. 

Bạch Dương hận không thể bịt mồm mấy người kia lại. Thấy Xử Nữ bị ảnh hưởng, không khỏi lo lắng. Cũng đều tại anh kéo cậu xuống căn tin nên mới xảy ra tình cảnh này. Bạch Dương bối rối gãi đầu, trấn an:

- Cậu đừng thất vọng, cũng chỉ cách biệt 0.5 điểm thôi mà!

- Xin lỗi, tôi lên lớp trước đây.

Xử Nữ không còn tâm trạng để dùng bữa, liền đem bộ dạng trầm u về lớp. Bạch Dương muốn đuổi theo, liền bị giữ lại. Song Tử khẽ lắc đầu, thái độ nghiêm túc. 

Lúc này, nên để Xử Nữ một mình. 

- Lâm Tử Hàn? Đúng là không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được!

Ba người Bảo Bình, Kim Ngưu và Lý Yên dừng chân trước bảng thông báo, nhận diện thông tin mới, không khỏi cảm thán. Kim Ngưu càng thắc mắc về đàn em Lâm Tử Hàn hơn, hỏi:

- Hôm qua tụi mày nhìn thấy thằng nhóc đấy chưa? Trông nó như thế nào vậy? Có phải trên mặt đeo một cặp đít chai không?

- Không hề. Trông cậu ta đúng chuẩn style Mỹ, nhìn như dân chơi. Không thể tin được thành tích lại tốt như thế!

- Thật vậy sao? Tao bắt đầu không nhịn nổi tò mò rồi! Giờ nghỉ trưa có nên ghé qua khối mười một không nhỉ?

- Ôi dào, trước sau gì mày cũng nhìn thấy thôi! Vì đó là e---

Bảo Bình giật mình, tự động im miệng trước khi quá trễ. Cô suýt thì nói ra bí mật của Cự Giải. Cũng là vì nói chuyện với Kim Ngưu, nên cô mới bất giác lôi cả lòng cả ruột ra nói mà không chút đề phòng. Nguy hiểm, quá nguy hiểm. Trước khi sự thật này bị phơi bày, cô nên hạn chế nói chuyện với Kim Ngưu thì hơn.

- Vì đó là gì? Sao mày không nói tiếp đi?

Kim Ngưu chờ mãi không thấy Bảo Bình hoàn thành câu mệnh đề nguyên quả, liền hóng hớt lên tiếng. Bảo Bình phẩy tay, đáp:

- Vì học cùng trường mà. Kiểu gì cũng sẽ gặp thôi.

- ...

Đây không phải là câu trả lời mà Kim Ngưu muốn nghe. Đây cũng không phải lời nói thật của Bảo Bình. 

Kim Ngưu có chút râm ran trong lòng. Bảo Bình đang cố tình giấu cô chuyện gì sao?

- Ủa? Xử Nữ đi đâu vậy?

Bảo Bình không để ý đến tâm tình của Kim Ngưu mấy, nhanh chóng bị thu hút bởi hình ảnh rời khỏi căn tin vội vàng của Xử Nữ. Kim Ngưu cũng bận tâm đến Xử Nữ, nói:

- Trông sắc mặt cậu ấy không được tốt lắm. 

- Vì bảng xếp hạng ư?

Bảo Bình và Kim Ngưu là hai người chuyển vào học cùng Xử Nữ từ đầu năm, nên đã rất ngưỡng mộ khi thấy cậu chăm chỉ nhiều hơn trong tuần lễ học bá này. Nhưng bọn họ đều thấy, mỗi lần công bố bảng xếp hạng thành tích, Xử Nữ đều bị ảnh hưởng một cách tiêu cực.

Có vẻ vì mang danh là con trai của Hiệu trưởng, Hội phó của Hội học sinh và là em trai của cựu Hội trưởng. Nên Xử Nữ đã bị ám ảnh với thành tích cao. Khi biết mình đi đẩy xuống hạng hai, hẳn cậu ấy áp lực lắm.

Lớp 12S...

- Lát nữa đến phần Speaking, về vấn đề so sánh sự khác và giống nhau của văn hóa phương tây và phương đông, tớ và Thiên Bình sẽ đảm nhiệm như kế hoạch. Còn cậu, Nhân Mã, cậu sẽ phát huy vai trò trong phần Listening. 

- Yes sir. You have to believe me.

- Well done.

Cạch!

Nhóm tiếng Anh ở lại lớp để chuẩn bị chu toàn hơn cho tiết tiếng Anh kế tiếp. Trong khi bọn họ đang thảo luận, thì Xử Nữ đột nhiên quay trở lại lớp, dù rằng cậu ấy chỉ mới vừa rời đi cùng đám Bạch Dương.

Có thể Cự Giải và Thiên Bình vì quá tập trung mà không hề nhận diện ra điều khác lạ này. Nhưng là bạn bè nhiều năm của Xử Nữ, Nhân Mã không thể không để tâm được. 

Quan sát sắc mặt sầm sút của Xử Nữ, cậu liền có linh cảm không hay, không khỏi lo lắng. Cậu liền bật dậy, xin phép hai người bạn cùng nhóm của mình rồi vội vã chạy ra ngoài.

Nếu như cậu đoán không nhầm, thì...

Quả nhiên.

Đứng trước kết quả của bảng xếp hạng thành tích cá nhân, nét mặt của Nhân Mã hiện lên một vẻ ngỡ ngàng, còn xen chút lo ngại.

Xử Nữ bị rớt xuống hạng hai rồi.

Đây là thời điểm nhạy cảm mỗi năm của Xử Nữ. Chỉ cần kết quả có một chút biến đổi, cậu ấy liền sẽ bị khủng hoảng ngay. Con người đấy, bị ám ảnh thành tích rất nặng trong mỗi đợt Tuần lễ học bá này.

Cách.

Xử Nữ lại tiếp tục cấu móng tay của chính mình, là áp lực do kết quả của ngày hôm nay đem lại. Bất chợt, trên mặt bàn lại xuất hiện một hộp sữa chuối và hai gói vitamin dinh dưỡng. 

Nếu là sữa chuối, thì chỉ có mỗi...

- Bổ sung chút đồ ăn để dạ dày có cái để tiêu hóa đi. Muốn đoạt lại hạng một, thì cần nhất là một cơ thể có đủ tỉnh táo mà.

Nhân Mã nghiêm túc có ý nhắc nhở bạn mình, chỉ nói câu này rồi rời đi. 

Bình thường, đều là Xử Nữ ra dáng một người mẹ luôn huyên náo bên tai cậu nhóc vụng về Nhân Mã với những lời nhắc nhở dạy dỗ. Vậy mà bây giờ, Nhân Mã lại có một bộ dáng nghiêm cẩn thật tâm mà lo lắng cho Xử Nữ đang trầm lặng.

Bọn họ như tráo đổi chức vụ cho nhau. Có nghĩa, tình cảm giữa hai người họ rất tốt. Tuy bình thường đều như chó với mèo.

Cho dù là người ngây ngốc hay chuyên làm hỏng chuyện như Nhân Mã, thì lúc cần thiết, vẫn có thể bày ra một dáng vẻ vô cùng đáng tin. 

Toàn cảnh này, đều thu vào mặt của Thiên Bình và Cự Giải. Khiến họ có thêm một đánh giá khác dành cho một cậu nhóc vô tư như Nhân Mã. Là một đánh giá tích cực.

- Hai cậu... 

Lúc trở lại, Nhân Mã vô tình bắt gặp ánh nhìn đang dồn lên người mình của hai người bạn cùng nhóm, khiến cậu có chút bỡ ngỡ:

- Sao lại nhìn tớ như thế?

- Vì ngưỡng mộ cậu đó.

Cự Giải mỉm cười hiền lành, nhu hòa cất lời đáp lại. Trong khi Thiên Bình lại phảng phất một chút ý cười:

- Cảm giác như đã nuôi lớn một đứa em vậy.

- Hả?

Hai người nói gì vậy? Nhân Mã nghe không hiểu a.

...

Căn tin...

- Song Tử. Cậu có biết tại sao cứ mỗi khi đến tuần lễ học bá, Xử Nữ đều trở nên bị ám ảnh thành tích như vậy không?

Vấn đề của Xử Nữ, ai cũng có thể nhìn ra. Nhưng chẳng ai biết nguyên do phía sau động cơ của cậu. Song Tử là bạn thân của Xử Nữ, ít nhất, so với vẻ vô tư của Nhân Mã, cũng đáng tin hơn một chút. Trái với thái độ mong chờ của Bạch Dương, Thiên Yết hoàn toàn không trông đợi gì về câu trả lời của Song Tử. 

- Mục tiêu của Xử Nữ là vị trí học sinh đứng đầu trong trường. Đấy là truyền thống của nhà nó rồi.

Câu trả lời của Song Tử, cũng giống như suy đoán của mọi người. Ở đây, ai cũng biết đến thành tích vàng của anh trai Xử Nữ - cựu Hội trưởng Âu Dương Giang. Nếu nói đây là truyền thống của gia đình, vậy thì rất có khả năng Xử Nữ sẽ bị so sánh với anh trai. Điều đó có thể giải thích được vì sao cậu lại nhạy cảm với thứ hạng và thành tích như vậy. 

- Khó khăn nhỉ? Tôi nên biết ơn vì được sinh ra trong gia đình hiện tại.

Sư Tử cất giọng ngạo nghễ, phá mất bầu không khí trầm lắng trên bàn ăn. Thiên Yết tựa tiếu phi tiếu, lên tiếng:

- Nếu cậu sinh ra trong gia đình của Xử Nữ, thì cậu chẳng có bộ dạng này được đâu.

- Có khi trên mặt cậu còn có thêm cặp mắt kính cũng nên. _Song Ngư nhàn nhạt phán. Song Tử cũng trêu đùa:

- Thôi bỏ. Loại hình ảnh này, tôi không dám tưởng tượng nha. Tra tấn con mắt a!

- Haha! Mấy cậu nói gì vậy? Mèo bông của chúng ta tổn thương bây giờ!

Bốp!

Ai cũng có ý châm chọc Sư Tử, nhưng kẻ đáng bị ăn đòn nhất là người phát biểu cuối cùng. Sư Tử nghiến giọng: "Mèo bông cái đít cậu!"

- Nga, trông mấy cậu có vẻ vui nhỉ?

Giọng nói của Kim Ngưu vang lên, khiến mọi người ai cũng chào đón. Nhưng khi nhìn thấy nhân diện phía sau cô, sắc mặt thả lỏng của Song Ngư chợt đanh lại. 

Mọi người, đều có thể ngửi thấy mùi khét lẹt ở đây. 

Đúng kiểu phản ứng của người yêu cũ trong truyền thuyết. 

- Chỉ có mấy cậu thôi à?

Bạch Dương dọn gọn đồ trên bàn lại, chừa chỗ cho những người vừa xuất hiện, dò hỏi. Bảo Bình đặt đồ ăn xuống, đáp:

- Nhóm của Cự Giải đang chuẩn bị bài cho tiết tiếp theo.

- A, đúng nhỉ? Tiết đến là môn Tiếng Anh.

- T-tớ...

Khi Bảo Bình và Kim Ngưu ổn định chỗ ngồi rồi, thì Lý Yên mới bối rối lên tiếng. Mọi người chú ý đến, hóa ra là hết ghế trống cho cô. Cả hai phía, đều có chút khó xử.

Kim Ngưu vội đứng lên, nói:

- Vậy cậu ngồi ở đây đi! 

- Này, mày...

Thấy Kim Ngưu nhường chỗ cho Lý Yên, Bảo Bình liền càu nhàu. Nhưng Kim Ngưu đã ấn vai cô, hiệu cô im lặng. Thấy Lý Yên ngập ngừng, Kim Ngưu cười:

- Mau ngồi đi, tớ qua chỗ kia lấy ghế khác là được!

- C-cảm ơn cậu, Kim Ngưu.

Lý Yên cảm kích sự tốt bụng của Kim Ngưu, ngồi xuống vị trí bên cạnh Bảo Bình. Kể từ giờ phút này, thái độ của Bảo Bình đối với Lý Yên, đã có chút thay đổi. 

Kim Ngưu nhìn xem xung quanh, nhưng giờ phút này, căn tin đều đã kín chỗ. Tìm được một chiếc ghế trống, cũng rất khó. Lúc này, lại có một giọng nói quen thuộc vang lên:

- Kim Ngưu. Chúng tôi... có dư một ghế.

Chỉ là, khi nghe giọng nói này, tâm của Kim Ngưu có chút động. Là giọng của đội trưởng Hàng Miên Anh. Những người