Tên này tùy cô xử lý.

Hạo Ma Kết cầm một thanh đoản kiếm lên khẽ vuốt ve thân kiếm sắt lạnh rồi đưa nó cho Cố Kim Ngưu đang đứng bên cạnh.

Hai tên cấp dưới mặc dù có chút ngạc nhiên với hành động của cấp trên nhưng bọn họ đã lăn lộn ở Hắc đạo lâu rồi, hơn nữa cấp bậc còn cao hơn những tên lính lác trong bang hội nên biết cái gì nên nói và không nên nói.

Chuyện của cấp trên, không được quyền tìm hiểu, các ngài ấy tự có cách để giải quyết.

Cố Kim Ngưu run rẩy đón nhận, cô được phép nói từ chối sao? Tất nhiên không, hắn ta đã nói là đưa cô giải quyết tên này là tùy ý để cô xử lý.

Cô không được phép nói không.

Cô nhìn gã đàn ông đang bị trói ngồi trên ghế, nhìn như không biết là sống hay chết.

Nếu để cô tùy ý xử lý vậy chẳng lẽ bảo cô giết chết gã sao? Như thế là giết người đấy.

Cô không làm được, cô thật sự sợ hãi, bàn tay cô không thể nhuốm máu như những kẻ này được.

Nhưng nếu tha cho hắn, liệu cô có chọc tức Hạo Ma Kết không? Vì theo như những gì cô nghe được thì gã này là kẻ phản bội, vốn dĩ không có kết cục tốt.

Bây giờ hắn lại muốn đưa cô xử lý vụ này, rõ ràng là đang làm khó cô, nếu chẳng may cô quyết định phật ý hắn vậy thì dĩ nhiên kẻ phải chịu hậu quả là cô rồi.

Tất nhiên, cô có thể quyết định tha cho hắn.

Hạo Ma Kết nhàn nhạt nhìn Cố Kim Ngưu đang đắn đo suy nghĩ, quả thật là không ngoài dự đoán của hắn.

Hai tên thuộc hạ vô cùng ngạc nhiên khi nghe như thế, rõ ràng kẻ này là tên phản bội, thế mà ngài Capricorn muốn người phụ nữ này xử lý, thậm chí còn có ý định tha cho gã? Bọn họ thật sự không hiểu nổi dụng ý của vị này.

Nhưng cũng không dám chen miệng vào hỏi, bọn họ còn muốn sống, không muốn chết một cách lãng xẹt như thế.

Ánh mắt Cố Kim Ngưu hiện lên sự kinh ngạc, hắn ta nói cô có thể tha cho gã sao? Mặc dù có chút không hiểu nhưng nếu hắn đã nói như thế thì chắc là được nhỉ?

Cả khi Hạo Ma Kết mở miệng có thể tha cho nhưng cái gã đang ngồi trên ghế kia vốn không có chút động tĩnh nào, cũng không thể hiện sự vui mừng vì thoát chết, gã chỉ bất động ngồi trên ghế như thế.

Nhìn qua giống như đã chết rồi, hoàn toàn chỉ là một cái xác lạnh băng không phản ứng.

Ngay khi Cố Kim Ngưu vừa mở dây trói cho gã thì ngay lập tức một lưỡi dao sắt lạnh hướng tới người cô, dường như ngay tức khắc muốn lấy mạng người vừa cứu mình.

Nhưng may mắn là cô gái này phản ứng nhanh nên đã né được lưỡi hái tử thần.

Lúc này gã đàn ông đang ngồi trên ghế mới ngẩng mặt lên nhìn cô gái vừa bị gã dọa cho hoảng sợ.

Cả khuôn mặt đều có vết thương và máu thật sự nhìn không được dáng vẻ của người đàn ông này.

Cố Kim Ngưu hoảng sợ nhìn gã đàn ông mình vừa cứu, nhờ mình mà gã mới được ân xá, sao có thể lấy oán báo ơn như thế?

Tôi đã nói với hắn, nếu giết được cô, hắn sẽ được tự do.

Hạo Ma Kết cũng không động đậy gì mà nhìn một màn trước mặt, hoàn toàn là một vẻ mặt như đang xem diễn kịch.

Hắn không có ý muốn giúp đỡ cô.

Giết hắn đi, nếu không người chết sẽ là cô.

Nên nhớ, mẹ của cô vẫn đang đợi.

Hạo Ma Kết vô cùng tốt bụng mà nhắc nhở một câu.

Rõ ràng ý trong câu nói của hắn vô cùng đáng sợ nhưng vào miệng hắn lại chẳng có gì đáng bận tâm.

Dường như chuyện này xảy ra với hắn vốn là một chuyện bình thường.

Thu vào tai lời nói ghê rợn của Hạo Ma Kết, cô như không tin được hắn lại có thể nói ra những lời như thế.

Nhưng tiếp theo đó lại nghe được mẹ đang đợi cô trở về, cô không thể bỏ lại mẹ một mình được.

Như vậy là hôm nay chỉ có một trong hai được bước ra khỏi đây.

Hắn ta đã nói rồi, giết hắn thì cô mới có thể bảo vệ mạng sống này.

Nắm chặt cán dao trong tay, gã đàn ông kia lại tiếp tục vung dao găm về phía cô.

Dường như muốn là một chiêu này giải quyết luôn cái mạng nhỏ của cô.

Nhưng nhờ vào thân thể nhỏ nhắn lại nhanh nhẹn, cô lại tiếp tục né tránh được đòn hiểm kia và ghim mũi dao sắt nhọn vào bụng gã.

Gã như không tin vào mắt mình nhìn người phụ nữ kia, sau đó không còn sức lực mà đổ gục xuống sàn.

Cố Kim Ngưu nhìn đôi bàn tay đầy máu của mình mà vô cùng hoảng sợ, cô gái nhỏ lần đầu tiên tự tay làm việc này.

Luống cuống run rẩy lau bàn tay đầy máu vào quần áo mình, dường như muốn xóa đi dấu vết của tội ác cô vừa gây ra.

Cô biết cô có thể hạ được một kẻ trong giới Hắc đạo được là vì gã đã bị hành hạ đến mất hết cả sức lực, di chuyển và chiêu thức ra đòn đã chậm đi rất nhiều.

Nếu không cô e là hôm nay người nằm trên vũng máu chính là cô rồi.

Nhưng...!sự thật là cô đã giết người.

Cô vừa mới đâm một người.

Tay cô...!nó nhuốm máu rồi.

Dù có lau như thế nào thì bàn tay vẫn có vết máu, không thể sạch được.

Cố Kim Ngưu run rẩy nhìn đôi bản tay của mình, có thể thấy lúc này cô hoảng sợ vô cùng.

Đây là bước đầu để cô bước vào Hắc đạo, cái cảm giác nó thể nào? Hạo Ma Kết cười nhạt nhìn tình trạng của Cố Kim Ngưu, hắn chỉ bước lại chỗ cô rồi nói một câu như thế.

Đừng lo, chuyện cô làm cảnh sát vốn không thể nhúng tay vào Hắc đạo.

Cô đã bước vào đây thì đừng nghĩ đến chuyện trở ra.

Đừng nghĩ đến điều gì ngu ngốc chống lại tôi, nếu không kết cục cô sẽ giống như kẻ phản bội này.

Hắn biết cô sẽ không đáp trả với hắn, bàn tay to lớn khẽ đưa lên vuốt lấy mái tóc lòa xòa trước mặt cô.

Ngay từ đầu hắn đã không có ý định tha cho kẻ phản bội, chỉ là trước khi gã chết hắn đã nói với gã một vài câu, chỉ cần gã giết được Cố Kim Ngưu thì hắn sẽ thả gã đi.

Nhưng kẻ đó vốn không biết bản thân đang bị lợi dụng, dù có thế nào thì con đường chết gã cũng không tránh khỏi.

Chỉ là quan trọng chết như thế nào thôi, may mắn cho gã là Kim Ngưu ra tay, nếu để chính tay hắn thì không dễ dàng như thế đâu.

Từ trước đến giờ phản bội Z chưa có ai có thể sống sót ra ngoài.

Hạo Ma Kết đã tính toán kỹ, thân thể kẻ đó chồng chất vết thương, di chuyển và hành động chắc chắn sẽ chậm chạp hơn nhiều, chỉ cần Kim Ngưu có thể phản ứng nhanh thì né được là điều tất nhiên.

Hắn muốn trả thù Cố Kim Ngưu nên mới kéo cô bước chân vào nơi đen tối này, hắn muốn cô phải sợ hãi, phải thống khổ khi tay mình nhuốm máu tươi.

Hắn muốn dùng phương thức này để tra tấn tinh thần cô nhưng rõ ràng khi đạt được mục đích rồi hắn lại không cảm thấy vui hay có khoái cảm gì, mà là sự khó chịu khi nhìn thân thế gầy gò của cô run lên từng đợt.

Hắn đúng là điên rồi, cần phải điều chỉnh lại cảm xúc mới được.

Cố Kim Ngưu sợ hãi người trước mặt này, hắn ta chính là một tên ác ma.

Tại sao có thể đối xử với cô như thế? Tại sao con người hắn lại đáng sợ như thế này, như biến đổi thành con người khác.

Chính hắn đã khiến cô thành thế này, đôi tay đã dính máu rồi thì có gột rửa thế nào cũng không sạch được.

Cô thật hối hận khi day vào hắn.

...

Nước M.

Chiếc Maybach màu đen sang trọng đang di chuyển với tốc độ nhanh trên đường.

Hoắc Sư Tử khẽ nhắm mắt lại muốn nghỉ ngơi một chút.

Những ngày hôm nay hắn vừa bận công việc ở bên phía tập đoàn, giới giải trí, hơn nữa lại còn có một số việc của Z cần hắn giải quyết.

Đã ba ngày rồi hắn vẫn chưa có được một giấc ngủ ngon, trạng thái lúc này của hắn đã có chút bơ phờ, trong người có chút không khỏe.

Có lẽ là bệnh rồi.

Hôm nay hắn có mặt tại nước M để giao lô hàng vũ khí mà một công ty ở bạch đạo đặt đơn, đơn hàng với số lượng khá lớn nên hắn mới phải tự mình vận chuyển đến đây.

Hắn cũng chả quan tâm vì sao bạch đạo lại dám làm việc với hắc đạo bọn hắn nhưng thì sao chứ, khách hàng đặt thì hắn giao tới thôi.

Nhưng có một chuyện không ngờ rằng Kỷ Song Ngư lại theo hắn đến tận đây, lúc ở chỗ đáp cánh thì hắn mới phát hiện ra cô.

Mẹ nó, trong người có chút không khỏe liền ảnh hưởng đến giác quan rồi?

Hoắc Sư Tử đã cho người đưa cô về nhưng cô một hai không chịu đi, còn giữ lấy chân hắn.

Cái gì mà nếu hắn để cô về, cô liền cắn lưỡi trước mặt hắn.

Hoắc Sư Tử cũng hết cách, chỉ là cần thêm vài người bảo vệ cô nữa thôi.

Kỷ Song Ngư mặc dù rất vui vẻ vì hắn cho cô ở lại nhưng trong lòng cô đột nhiên có một dự cảm xấu, cảm giác bất an ngày càng mãnh liệt.

Mà chính sự bất an này bắt đầu từ chuyến đi giao hàng sang nước M của hắn.

Vì thế cô mới tìm mọi cách để đi theo, trước giờ trực giác của cô khá là chính xác.

Anh cẩn thận một chút, em có dự cảm xấu.

Kỷ Song Ngư đưa đôi mắt xinh đẹp nhìn người đàn ông bên cạnh, không nhịn được mà nhắc nhở một câu.

Hắn đang nhắm mắt, chẳng biết là có nghe được lời cô không.

Vài tên thuộc hạ thân tín của Hoắc Sư Tử đột nhiên lại cảm thấy ghét người phụ nữ chẳng biết từ đâu xuất hiện này.

Lại còn mặt dày đòi đi theo bọn họ, đây là bọn họ đang đi làm nhiệm vụ quan trọng chứ có phải đi chơi đâu mà cứ đòi theo.

Đúng là đồ phụ nữ não ngắn.

Mà ngài Leo lại đồng ý để cô ta đi theo, thật đúng là chẳng hiểu nghĩ gì.

Chiếc xe lăn bánh cuối cùng cũng đã dừng lại, vậy là đã tới địa điểm giao dịch rồi.

Địa điểm là một khách sạn không phải xa hoa hay sang trọng mà nó chỉ là một nơi bình thường, nhìn qua chỗ này có lẽ là nơi dùng để giao dịch giữa các thế lực.

Ngày hôm nay, khách sạn này đã được Z bao trọn, không có một thế lực thứ ba.

Giao dịch vô cùng an toàn.

Cẩn thận.

Kỷ Song Ngư níu lấy tay áo của Hoắc Sư Tử, lại lo lắng dặn dò một câu.

Hắn chẳng biết vì sao cô lại lo lắng bất an như thế, những cuộc giao dịch này hắn đã làm rất nhiều, hoàn toàn chẳng có gì phải lo lắng.

Cô vẫn đưa mắt nhìn theo bóng dáng của Hoắc Sư Tử cùng vài người nữa đi vào trong.

Theo quy định giao dịch, những người không liên quan thì không thể có mặt ở trong phòng giao dịch được.

Hơn nữa Kỷ Song Ngư vốn là người ngoài, không có tư cách đi vào trong.

Loại người gì vậy chứ.

Đại thúc mặt sẹo nhịn không được nói mỉa một câu.

Những tên cấp dưới khác thấy dáng vẻ này của Kỷ Song Ngư thì nhịn không được mà khinh thường một cái.

Mặc dù vẫn có người tò mò mối quan hệ giữa ngài Leo và người phụ nữ này nhưng đa số đều cảm thấy chướng mắt với một người ngoài đột nhiên nhảy vô thế này hơn.

Sự xuất hiện của cô ta khiến bọn họ phải tốn thêm một lực lượng để bảo vệ cô ta, thật đúng là tức chết mà.

Đại thúc, đừng dùng ánh mắt như kiểu vợ cả ghen với tiểu tam như thế.

Người ta sẽ hiểu lầm thúc có ý tứ với anh ấy đó.

Thật ra Kỷ Song Ngư cũng có cái miệng sắt bén, chỉ là che giấu trong vẻ bề ngoài hiền lành, yếu đuối thôi.

Đại thúc mặt sẹo: ...

Cái người phụ nữ đáng chết này, ông đây chính là thẳng đấy nhé.

Kỷ Song Ngư cũng chẳng quan tâm đến lời móc mỉa của đám người này nữa, yên lặng mà đợi Hoắc Sư Tử ra ngoài.

Gần một tiếng sau thì hắn từ bên trong chậm rãi đi ra ngoài, cô vừa thấy hắn không có chuyện gì thì liền thở phào một hơi.

Giao dịch thành công.

Đoàn người quay xe chuẩn bị rời khỏi nước M.

Trên đường đi, chỉ có đoàn xe của bọn hắn chạy trên đường ngoài ra không thấy ai cả, đến cả một bóng người cũng không thấy.

Nghe nói là trị an của nước M vốn không tốt, nhưng đột nhiên lại yên tĩnh thế này thật sự khiến người ta có chút hoài nghi.

Giống như là bình yên trước cơn bão vậy.

Đột nhiên một viên đạn bạc nhắm thẳng đến ô cửa, chỗ mà Kỷ Song Ngư đang ngồi.

Hoắc Sư Tử nhanh nhạy phát hiện ra, liền lập tức kéo cô nằm xuống, tránh né được đường đạn vừa mới bay qua.

Ngay sau phát đạn đó thì từ đâu những chiếc xe màu đen xuất hiện bao vây bọn họ lại.

Nhìn lực lượng này có vẻ đông hơn họ rất nhiều.

Dường như là đã lên kế hoạch từ trước rồi chờ bọn họ nhảy vào bẫy đã giăng vậy..