................

-Cậu có sao không? giọng Thiên yết có vẻ lạnh lùng

- A.. không có sao..ooo

- Vậy thì tốt rồi!! lần sau cẩn thận hơn là được, là lỗi của tôi, tôi chịu trách nhiệm!

- A.. không cần..

- Cứ để tôi!

Bọn họ như hoàn toàn quên mất, hay nên nói là sự xuất hiện của nam thần đã làm lu mờ vị anh hùng kia: Tô Nhân mã

- Này! vị anh anh hùng này! Người ta quên mất cậu rồi, còn đứng đó làm gì! Ngạo Kim ngưu bêu tức

Mọi người như sực tỉnh, nhớ đến vị anh hùng đáng thương kia.

- Hahahah...mọi người xì xào..

- Ngạo Kim Ngưu! tôi giết cậu! cái đồ bẻm xép nhiều chuyện! nói xong chạy về phía hắn định chém

-A.. phụ nữ bạo lực.. cứu mạng.. Vũ thê.. aaaa

- Cái thằng chết tiệt! mày bảo ai là thê tử của mày! đứng lại đó! tao giết...bọn họ mải chạy mà không để ý đến những ánh mắt đang dòm ngó bàn tán bọn họ.

Hàn Thiên Yết còn đứng đó, trong khi Hàn Bảo Bình còn đang mơ màng nhớ đến vị " ân nhân " mà lòng tiếc nuối vì chưa kịp cảm ơn.

- Cậu đứng lại đó!

-Oạch!! Tô Nhân Mã vì quá nhanh mà vấp gạch té ầm

- A! đau chết người rồi! cái thằng kia.. mày nhớ..

Anh yêu em, yêu đến hết...

-Alo?

- Tô Nhân Mã! cậu và Lý Song Tử đang ở đâu hả? Sao hết tiết ba mà vẫn chưa lên phòng gặp tôi! còn muốn sống không hả? hay là muốn dọn nhà vệ sinh? có đi ngay không?- Giọng Xử Nữ như đang nổi cơn tam bành, trời long đất lở...

- Biết rồi! biết.. phụt! Xử Nữ cúp máy

- Cái đồ chết tiệt Xử Nữ! ỷ thế quan lớn ức hiếp dân lành, không có nghĩa khí!

Mặc dù rủa người ta như vậy nhưng trong thâm tâm, Nhân Mã vẫn rất lo sợ phải đi dòn nhà vs như lời XN, nếu vậy, thà tự tử còn hơn, nhà vs lâu ngày không cọ, hôi hơn rác thế kia thì bắt nó lao động trong lớp 1 tháng còn tốt hớn ngàn lần...

Bóng lưng tội nghiệp ấy cư như vậy đi về phia văn phòng...

...

Xoạch!

Vừa mở cửa bước vào thì Ngạo Kim Ngưu và Lý ST cũng ở đó từ hồi nào, bọn họ lấm lét nhìn qua, tuy không dám cười nhưng trong lòng rất chi là vui mừng. Cuối cùng thì bộ ba đã đầy đủ và sẽ có người chết cùng bọn họ.

Cái tụi này cũng nhanh thật, Hà XN vừa gọi cho mình xong thì bọn họ đã ở đây. Nhân Mã nghĩ

Nó lầm lũi bước vào băng ghế dành riêng cho nó.

..........

-Các cậu đã biết lỗi rồi chứ!

Không biết lỗi thì ở đây làm gì!

- Vậy các cậu có biết hành vi vô kỉ luật của các cậu ảnh hưởng thế nào đến lớp không?

Hứ! ra vẻ quá nhỉ?

Cô Thi Thi nãy giờ ngồi yên nghe giờ lại lên tiếng:

- Hành vi của các em là ảnh hưởng tới lớp, không chịu cùng lớp tiến lên, diều này không chỉ tôi mà ai cũng biết rõ, hơn nữa còn không chịu sửa đổi..Vì vậy cuối tuần này các em hãy đi dọn nhà vệ sinh, tôi sẽ báo cho gia đình các em biếtvề việc này!

Gì??!!

6 con mắt hết ủ rủ chuyển sang kinh hoàng:

-Đã dọn nhà vệ sinh sao còn gọi về nhà, cô!

- Các cậu không chịu sửa đổi đó là điều tất nhiên!

Trong lòng mọi người nghĩ gì không biết, nhưng mà bây giờ Song Tử đang gào thét trong bụng:

- Hà Xử Xử! không cần cậu phải lên tiếng, chúng tôi còn không phải là bị cậu hành hạ ra nông nỗi này à??!! A! tôi muốn giết cậu!

* bala bala, cô giáo với Hà XN liên tục nói chuyên, liên tục kể tội*

Dù sao cũng không tệ hơn được nữa, ngồi nghe cho rồi.

Đột nhiên từ bên ngoài có tiếng la lớn:

- Cô! bạn Hoàng Bạch Dương bị đau bụng quá, bạn ấy không chiu nổi nữa!

Mặt của Xử Nử và cô giáo đều biến sắc, chạy ngạy xuống phòng học

Tô Nhân Mã giơ ngón cái lên: Hảo! Bạn bè tốt!

- Tất nhiên!

Song Tử và KN cũng hùa xuống xem kịch

Đó chẳng qua là cái trò cũ rích hồi cấp 2, để cứu bạn, bọn nó bày ra trò bị đau bụng hay gì đó để đánh lạc hướng giáo viên, chẳng qua đây là cấp 3 năm nhất nên không ai biết trò quỷ này của bọn họ, Hà XN cũng vừa mới chuyển đến, không biết trò này, nếu không bọn họ ran xác từ lâu rôi!

Đi xem kịch vui nào.!