Nơi Mạch Mỹ Ly dẫn họ đến là một nhà hàng Ý cao cấp, bên ngoài thiết kế theo kiểu một lâu đài xưa cũ tuy nhìn cổ điển nhưng vẫn không làm mất đi vẻ nguy nga tráng lệ của nó. Bên trong là ánh đèn vàng mờ nhạt càng tăng thêm sự sang trọng, khách ăn tại đây đều là bậc thượng lưu trở lên, vô cùng có danh tiếng. Cho dù là một gia đình giàu có nhưng không có tiếng đi chăng nữa đều không thể vào đây. Đặng Khả Nhi nhìn Mạch Mỹ Ly, lòng sinh hiếu kì. Mạch Mỹ Ly tuy cũng sinh trong một gia đình giàu có, nhưng Mạch gia chỉ có chút tiếng tăm. Vì sao cô có thể vào được nơi sang trọng như vậy? 

Thấy cô bạn mình không có vẻ gì lúng túng  khi vào đây, Đặng Khả Nhi đoán chắc rằng số lần Mạch Mỹ Ly vào đây là rất nhiều mới có thể biểu hiện tự nhiên như vậy. Ôn Phỉ Quyền không những ưu nhã lại còn ga lăng tột độ, tiến đến giúp hai cô gái kéo ghế ra rồi đợi hai người ngồi vào rồi kéo vô lại. 

Đặng Khả Nhi có hơi ngượng ngùng, chỉ biết cúi đầu mỉm cười e ngại. Ngược lại, Mạch Mỹ Ly thì như đang ở nhà mình, biểu hiện như một người chủ nhà. Không hổ danh là nhà hàng cao cấp, đến cả phục vụ cũng vô cùng lễ phép và nhiệt tình, đưa đến bảng thực đơn, kiên nhẫn chờ đợi mọi người kêu gọi thức ăn. 

Ôn Phỉ Quyền sau khi nhận thực đơn từ tay người phục vụ, liền đưa đến cho Đặng Khả Nhi đầu tiên. Mạch Mỹ Ly không thèm nhìn mà gọi thẳng món ăn:"Phục vụ, cho một phần bít tết sáu mươi phần trăm chín với một chai rượu vang cao cấp."

Phục vụ chỉ khẽ mỉm cười, gật đầu ghi nhớ lại trong đầu xong rồi chờ đợi hai người còn lại. Đặng Khả Nhi hơi choáng váng đầu óc khi nhìn vào các món ăn tinh tế trên bảng thực đơn, giá tiền thì khiến người ta kinh sợ. Ôn Phỉ Quyền thấy cô vẫn chần chờ do dự, khẽ nhướng người xuống hỏi cô:"Hay là cùng ăn bò bít tết giống tiểu Ly nhé? Anh nghĩ nó cũng sẽ rất ngon đó." 

Đặng Khả Nhi hơi hoảng hốt khi thấy hắn tiến lại gần mình như vậy, hơi nhướng người về phía sau như muốn né tránh:"Ừ, được." 

Từ đằng xa, người đàn ông trông thấy một màn này, ánh mắt lóe lên tia âm lãnh. Người phụ nữ nay cư nhiên dám cùng đàn ông hẹn hò trong một quán nhà hàng sang trọng như vậy là muốn công khai cho thiên hạ biết là Mạc Tử Đằng bị đội nón xanh sao? 

Trì Nhược Liên đứng bên cạnh hắn, vừa hay trông thấy một màn như vậy. Miệng hiện lên nụ cười trào phúng nhưng ngoài mặt lại như khá ngạc nhiên với sự hiện diện của cô, nói:"Ôi em gái em sao lại ở đây? Còn người đàn ông kia trông rất đẹp trai nha. Anh xem người đàn ông đó có phải hay không là thích Khả Nhi?" 

Đặng Khả Nhi đột nhiên theo bản năng nhìn lại phía sau. Đập vào mắt cô là hình ảnh Trì Nhược Nhiên đang khoác tay chồng cô một cách thân mật, trong lòng liền dấy lên một tia lửa nhỏ. Nhưng khi thấy sắc mặt âm trầm của Mạc Tử Đằng, lòng cô hơi hốt hoảng, thầm than xong rồi.

Mạch Mỹ Ly theo ánh mắt cô cũng liếc nhìn sang, mặt mày liền phấn khởi:"Mạc thiếu, anh cũng dùng cơm ở đây sao? Thật trùng hợp nha!" Và đương nhiên khi nhìn thấy người phụ nữ bên cạnh hắn, Mạch Mỹ Ly ngừng một chút.