Ai Nói... Sát Thủ Không Biết Yêu?

Chương 1: Mở màn

-Bộ trưởng Mỹ, 10 triệu USD!Người đàn ông mặc bộ vét đen, dáng vẻ u tối đẩy về phía trước một chiếc va li chứa đầy tiền đô.

Cô gái trẻ khẽ mỉm cuời, nhẹ nhàng mở vali ra, tay cầm một xấp tiền dày... dùng bật lửa đốt bỏ. Ngọn lửa cháy bùng lên, ngùn ngụt và mạnh mẽ rồi nhanh chóng vụt tắt, để lại đám tro tàn màu đen... Người đàn ông tức giận đứng lên, nghiến răng:

-Cô dám....

-Thôi nào, ông nghị sĩ...-Giọng cô gái ngọt ngào, quyết rũ pha chút châm biếm- Mấy đồng tiền bẩn này, ông cũng cảm thấy tiếc sao?

-Cái gì?

Cô gái nhếch mép chế giễu, thư thả ngồi xuống ghế dập điếu thuốc trong hai ngón tay thanh mảnh:

-Nghị sĩ Aikawa, 7 ngày ăn hối lộ ba lần, đã kết hôn nhưng có vẻ, số bồ của ông còn nhiều hơn cả tóc nữa. Và... điều đáng ghê tởm ở đây nhất là gì?- Cô ngừng lại, thỏa mãn nhìn người kia đang hoảng sợ nuốt nước bọt rồi tiếp- ...Là cả gan thuê sát thủ về tiêu diệt bộ trưởng Mỹ.

Giọng điệu nhẹ nhàng, mà cứng rắn, uy lực như chính con người nhỏ bé này.

Ánh nắng len lỏi qua tấm rèm đen mỏng, chiếu rọi khuôn mặt xinh đẹp của cô gái. Mái tóc vàng óng lên, đôi mắt màu xanh ngọc bích như một chú mèo thoáng vẻ thích thú khi nhìn lại vào bàn tay còn vương lại những tia máu đỏ ngòm, tanh nồng...

Phải, đó là, một nữ-sát-thủ...

****************************************

Một chiếc siêu xe màu trắng đỗ lại trước cổng trường Jamire.

Một đôi chân thon dài, nõn nà bước ra. Hàng trăm ánh mắt của học viên đổ dồn vào người đó.

Mỹ nhân với khuôn mặt lạnh lùng đẹp như tạc nắm chết trái tim bao nguời. Trên đôi giày cao gót màu hồng phấn cao 10 phân, cô gái tiến thẳng vào sân trường. Dáng vẻ cao sang, qúy phái, từng bước đi như hiện ra nhưng cánh hoa hồng đỏ thắm lởn vởn xung quanh. Cô gái bước vào phòng hiệu trưởng. Đó là một người đàn ông trung niên, mái tóc đã lưa thưa, thấy cô bước vào bèn vội vàng niềm nở:

- Tiểu thư Trịnh, mờ cô ngồi!

Ông ta rót một ly hồng trà, cung kính mời cô gái nhưng cô lạnh nhạt từ chối, nói thẳng:

- Tôi muốn làm thủ tục nhập học.

-Vâng thư tiểu thư, tôi đã chuẩn bị đầy đủ rồi.

-Uhm, tôi sẽ học luôn ngày hôm nay, đồng phục đâu?

-Dạ thưa đây!- Hiệu trưởng lấy ra 1 chiếc hộp màu trắng tuyết được gói cẩn thận, kính cẩn đưa cho cô.

Cô gái gật đầu rồi bước ra ngoài. Mọi người vẫn bàn tán xôn xao cả buổi.

Gần đó, một ánh mắt sắc nhọn đang nhìn xoáy vào học sinh mới,... như thầm nở một nụ cười lạnh...

Hết

Vài dòng tâm sự ....

Xin chào mọi nguời, mình là lính mới ạ ^^. Mình cũng đã viết một số truyện nhưng trình độ còn non nớt lắm , mong mọi người thẳng tay chỉ bảo. Uhm~ nói về cái cách viết truyện của mình thì có hơi đặc biệt vì mình thực sự không muốn viết theo kiểu rập khuôn( nhưng tình độ không cho phép) nên truyện sẽ hơi khác một chút về một số điểm. Hix.. nói vậy chắc mình bị ném đá quá. Còn về nội dung, mình thường đi theo hướng bí ẩn và hơi có khuynh hướng bạo lực .Mà thôi , dù gì cũng mong mọi người ủng hộ và giúp đỡ! ♥♥♥

♣ Klein ♣