Thiếu chủ, ta đây không muốn đánh với thiếu phu nhân tương lai đâu a.
Nha ôm chặt lấy Huyền Hữu Phong, làm bộ mặt mít ướt, vừa nói vừa khóc như bị ủy khuất.
Huyền Tam Kinh và Huyết Linh Y nghe cái tên sói nhân Nha này nói xong đồng thanh quát:
- Ai là thiếu phu nhân tương lai của người?
Nha ủy khuất rưng rưng nước mắt chỉ vào Huyết Linh Y nói:
- Rõ ràng chính là người. Thiếu chủ đã nói với ta.
Cả hai người đều cứng họng, khi nghe Nha nói, quay mặt sang nhìn Huyền Hữu Phong.
Huyền Hữu Phong một bên đưa hai tay ra đỡ ánh mắt tia điện của cả hai người, cười cười.
Thật sự thì Huyền Hữu Phong hắn nói Huyết Ling Y nàng là phu nhân của hắn chỉ có một mình Nha biết mà thôi, những người còn lại đều không có ai hay biết chuyện này.
Rất nhanh hắn liền lấy lại phong độ yêu nghiệt nói:
- Nàng có chấp nhận lời khiêu chiến này của ta không?
- ...
Không trả lời Huyết Linh Y bây giờ muốn là bỏ đi thật xa khỏi cái nơi điên khùng này.
- Chẳng lẽ nàng sợ thua sao, Huyết Linh Y?
Không biết từ lúc nào, Huyền Hữu Phong đã ở phía sau Huyết Linh Y, như cái lần đầu tiên mà hai người gặp nhau, cũng là cái cách xuất hiện bí ẩn và lời thì thầm ở phía sau.
- Không.
Huyết Linh Y lạnh nhạt nói. Khóe môi Huyền Hữu Phong cong lên tà mị:
- Được rồi, Nha sợ đánh với phu nhân của ta, vậy nên chúng ta thay vì chiến đấu với nhau thì hãy chơi bóng nhé.
Nhưng chợt nghĩ lại "chơi bóng", ở cái thế giới này có thứ gọi là chơi bóng sao? Quả thật là kì lạ, nàng không biết chơi bóng ở thế giới này là như thế nào cả.
- Chơi bóng?
Huyền Hữu Phong kinh ngạc nhìn Huyết Linh Y hỏi:
- Y nhi nhà ta không biết chơi bóng sao?
Gật đầu, ở Trái Đất nàng có chơi qua bóng nhưng không phải nói chung chung thế này, Huyết Linh Y chỉ chơi bóng chuyền, bóng rổ, bóng đá và golf mà thôi, còn ở thế giới này, chơi bóng thì là lần đầu tiên nghe đến.
Huyền Hữu Phong định giải thích thì bị Nha ở phía sau cướp lời:
- Thiếu phu nhân tương lai để ta giải thích, chơi bóng ở đây là đưa bóng vào khung thành, là một cái hình tròn to có bán kính khoảng 50 cm, được nâng lên cao bằng ma pháp không gian lơ lửng trong không trung, khoảng 3m cách mặt đất. Bằng bất kỳ phương pháp nào cũng được, chỉ cần đưa bóng qua khung thành là được một điểm, mười điểm là kết thúc, ai dành được mười điểm trước thì là người thắng cuộc. Nghiêm cấm hành vi gian lận, đánh đối thủ, sử dụng phi hành thuật (bay). Bao nhiêu đó thôi.
Gật đầu, coi như hiểu, ngẫm nghĩ nó cũng không khác bóng đá và bóng bầu dục gì mấy, luật lệ cũng gần giống như ở Trái Đất.
- Được rồi chúng ta dùng cái này làm bóng đi, ta đã bao nó một lớp băng ma pháp sẽ không bị nát hay bị hư khi dùng lực mạnh vào nó.
Quăng cái quả cầu băng xuống đất, Huyền Hữu Phong đá đến chỗ Huyết Linh Y và Nha, mặc dù hắn vẫn đang bực vì Nha đã cướp lời của mình.
Quả cầu vừa đến, Nha liền dùng chân đạp lên quả cầu băng đấy.
Ân Na Nhĩ nhìn thấy thứ bên trong quả cầu băng liền hét lớn:
- Phụ thân...
Bên trong quả cầu băng là cái đầu của Mai Nhĩ Tư Đặt, tất cả những người bị bắt ở đó đều kinh sợ.
Huyền Hữu Phong đẩy Huyết Linh Y ra ngoài, nói:
- Chúng ta ra ngoài mà chơi, bên trong không chơi được đâu. Các ngươi đưa Y nhi đến sân chơi bóng đi, chăm sóc nàng cho thật tốt vào.
Huyết Linh Y theo đám người kia đi ra ngoài, ở bên trong, Huyền Hữu Phong đặt tay lên đầu của Nha, nói:
- Về ta sẽ dạy dỗ lại ngươi.
Nha sợ hãi,mặt xanh như tàu lá, hắn hoàn toàn không biết mình đã phạm vào tội gì? Nhưng với sát khí của Huyền Hữu Phong tỏ ra cũng làm cho Nha sợ, còn thêm cả lời nói đe dọa đó nữa, theo phản xạ tự nhiên của Nha thì là sợ.
(Không biết là được huấn luyện thế nào nữa? Chủ nhân chắc ác lắm.)
Những người khác đều đứng nghiêm, vì bị sát khí vừa rồi tỏ ra, không dám nhìn Huyền Hữu Phong, hắn ra lệnh:
- Những tên này, coi như là phần thưởng cho các ngươi đi, xong rồi thì xử lý sạch sẽ vào cho ta. Ba ngày sau, dọn dẹp toàn bộ quần đảo Đắt Nhĩ, kể từ hôm nay nó thuộc về Đông đại lục chúng ta.
Nói xong hắn quay lưng bỏ đi, ra đến sân thi đấu.
- Thiếu phu nhân tương lai, hy vọng người sẽ không chắc ta vì ngày hôm nay.
Huyết Linh Y lạnh nhạt không nói gì, nhắm mắt nhẹ một cái rồi quay đi lấy bóng, nàng né nó lên không trung.
Quả bóng rơi xuống cách mặt đất 2m, Nha nhảy lên dùng chân đá thẳng nó vào khung thành phía Huyết Linh Y, tốc độ rất nhanh đã bị đá vào.
Huyết Linh Y cũng chẳng chần chờ gì nữa, đã bị Nha cướp một điểm mất rồi, nàng chạy đến chụp lấy bóng đang rơi, Nha chạy đến để cướp bóng. (không biết có nên gọi là cầu băng không nhưng vẫn cứ để bóng vậy đi)
Chụp được bóng, Huyết Linh Y vẫn chưa kịp làm gì đã bị Nha dành lấy và né lên khung thành một lần nữa.
Tức giận, bóng vẫn đang rơi xuống, Huyết Linh từ không gian riêng lấy ra cây gậy dài khoảng 1m50.
Nha nhìn thấy Huyết Linh lấy gậy ra vội vã nói:
- Thiếu phu nhân không được làm hại đối thủ a.
Nhìn sói nhân Nha ngốc (mà dễ thương) này Huyết Linh Y thật muốn cười phì ra, nhưng nàng không còn là Diệp Lam Y ở Trái Đất nữa rồi.
- Bốp.
Một tiếng vang lên, Huyết Linh Y chạy đến khung thành của Nha, Nha thì vẫn đang sợ hãi lấy tay đỡ, nhưng nhìn lại không thấy gì hết thì quay lại đã thấy Huyết Linh Y ghi được ba điểm.
Nha đột nhiên biến thành một con sói xám, chạy đến, ngậm lấy quả bóng trong miệng mình chạy đi đến khung thành, cả thân hình đều lọt qua khung thành.
Huyết Linh Y há hốc mồm, thầm chửi:
- Như vậy mà cũng có thể tính sao?
Chạy đến chỗ Nha, không biết làm cách gì để Nha nhả bóng ra, Huyết Linh Y theo cách mình khi ở trong rừng quát:
- Bụi Thái Lang, ngồi xuống.
Lúc còn ở trong rừng, Huyết Linh Y có năm con thú sủng ký kế ước với nàng, một con trong đó là con sói trắng, nhưng đặt tên là Bạch Lang thì nàng lại cảm thấy nó giống như Bạch Nhãn Lang nên đành phải gọi là Bụi Thái Lang.
Nha không biết trời xui đất khiến gì mà vừa nghe lệnh của Huyết Linh Y, liền ngồi xuống theo lệnh, đồng thời nhả bóng trong miệng ra, hết muốn đụng chạm đến quả bóng này luôn rồi, Huyết Linh đánh quả bóng như đánh golf - ghi được một điểm.
Nha chạy đến chỗ quả bóng đang rơi xuống, vượt mặt Huyết Linh Y, Huyết Linh Y không có tốc độ như loài thú này được, đành phải chạy về lại khung thành của mình.
Nha đá quả bóng đến chỗ khung thành, nàng nhảy lên đỡ quả bóng và đánh lại về phía khung thành sói nhân.
Quả bóng làm từ băng, nó không có trơn lán như những quả bóng bình thường khác và thêm lực đá của Nha, một ma thú cấp mười một vượt qua cấp thần, thì tay của nàng cũng không nhẹ cũng nặng mà bị thương ở tay.
Máu từ tay chảy ra không ngừng, có thể nhìn thấy được một phần xương tay từ chỗ vết thương đó, nhưng Huyết Linh Y vẫn chơi tiếp. Kết quả cuối cùng của cuộc thi là 8 -10, cách hai quả nữa thôi là nàng đã có thể thắng, nhưng cánh tay bị thương thì cố gắng như vậy là đã đủ rồi.
Kết thúc trận đấu Huyền Hữu Phong đi đến xem vết thương của Huyết Linh Y, giúp nàng băng bó lại vết thương, nhưng nàng lại không muốn ai thương hại tự mình mà làm lấy.
Huyền Hữu Phong đứng bên cạnh thì thầm vào tai nàng:
- Nha thắng, vậy nàng sẽ là nữ nhân của ta.
Nghe cách nói này, Huyết Linh Y quay lại nhìn Huyền Hữu Phong hỏi:
- Không phải nói là nếu ngươi thắng ta phải sống với mục tiêu chăm sóc ngươi sao?
Huyền Hữu Phong cười gian trá nói:
- Trở thành nữ nhân của ta không phải chính là chăm sóc ta sao?
Mắt của Huyết Linh Y sáng lên, chỉ vào mặt hắn ta nói:
- Thì ra đây mới là ý đồ thật sự của ngươi.
Huyền Hữu Phong cười cười, nhún nhún vai, nói:
- Là do nàng không thông suốt và chấp nhận yêu cầu của ta mà thôi. Thế nào, thê tử của ta?
- Ngươi được lắm đồ bại hoại!
- Chủ nhân!
Một âm thanh từ xa vọng tới, Huyết Linh Y cảm thấy âm thanh này rất quen thuộc, nhìn về phía trước, nàng vui vẻ cười.
Đây là lần đầu tiên, Huyền Hữu Phong thấy nàng cười, nhưng cười không phải với hắn mà lại với một tên, hắn ghen tỵ với cái tên mà được nàng cười như vậy chào đón.
Một con sói lông trắng to lớn khoảng một trượng xuất hiện, nhìn Huyết Linh Y nói:
- Chủ nhân người không sao chứ? Ta vừa nghe thấy người gọi ta.
Huyết Linh Y đến ôm chầm lấy Bụi Thái Lang, thì thầm nói:
- Ta không sao, chỉ là nhớ ngươi quá mà gọi thôi.
- Chủ nhân những kẻ kia là ai?
Huyết Linh Y nhảy lên người Bụi Thái Lang vuốt ve bộ lông mềm mượt, lạnh nhạt trả lời:
- Không cần để ý.
Huyền Hữu Phong nhảy lên cùng Huyết Linh Y, đeo vào cho nàng một cái vòng cổ, được thiết kế tinh xảo mà đơn giản, nói:
- Đây là tính vật hôn ước của ta.
Huyết Linh Y nàng mở cái vòng ra nhưng không được nó như không có chỗ mở và cũng không thể bị đứt ra.
- Nàng không chạy trốn được đâu, chỉ cần nó còn ở trên cổ của nàng thì ta vẫn có thể tìm được nàng ở bất cứ nơi nào.
Bụi Thái Lang ở dưới nghe hết mọi chuyện, nó và Huyết Linh Y được tâm tư tương thông với nhau chỉ cần nàng nghĩ gì nó đều biết.