Một buổi sáng như những buổi sáng bình thường khác. giống như là một thói quen, cứ 6h30 sáng thì Trầm Nhược Băng áo quần chỉnh tề, tóc ngắn ngang vai với chiếc tạp dề màu xanh nước. Cặm cụi dưới bếp để làm điểm tâm cho cả nhà.
Lãnh Thiên Hàn hôm qua có một cuộc họp quan trọng rồi còn uống bia với đối tác nên về rất trễ, sáng ra còn có một cuộc họp cổ đông.phải thức thật sớm để đi
" Hàn Băng, tiểu công chúa của mẹ rửa mặt rồi ăn sáng nào " giọng nói ấm áp truyền cảm từ trong gian bếp của cô vọng ra
Tiểu Hàn Băng, bím tóc hai đuôi.trên tay lúc nào cũng ôm lấy con gấu bông Doraemon chạy xuống, vẻ mặt thất vọng của con bé
" Mami, papa lại đi làm sớm nữa sao?"
-" Ừ, phải đi chứ con.papaa con là hạt giống của nguyên tập đoàn mà "
Con bé khóc thét lên
" Huhu papa thì đi làm, mami thì ở nhà tối ngày chỉ biết làm đẹp. chỉ có mình con là bơ vơ "
-" Ơ, Hàn Băng sao con lại nói vậy?"
" Không biết đâu, Hàn Băng muốn có một đứa em trai để chơi với con "
Nói xong con bé chạy ập lên phòng mà không thèm nghe lời nói của cô
" Con nhóc này, thật hư hỏng "
Con ghét papa, con ghét Mami. hôm nay là sinh nhật lần thứ 5 của con mà chẳng ai thèm nhớ?
Hắn thì tối ngày công việc, công việc
Còn cô thì cứ lo cho bề ngoài của mình
Họ cứ vô tư như vậy không để ý đến cảm xúc của đứa con gái bảo bối, ngây thơ
Tối đến, Lãnh Thiên Hàn lại về rất khuya. Cô ngồi chờ cửa gần 10 giờ đêm mà hắn cũng chưa về? trong lòng cô bán tính bán nghi chẳng lẽ hắn có nữ nhân khác bên ngoài
Không suy nghĩ nhiều cô nhắc máy lên gọi cho hắn
Gần 10 cuộc gọi nhỡ nhưng đầu dây bên kia không có ai bắt máy
Lòng giận hừng hực như lửa tính ném chiếc điện thoại đi cho đỡ bực. nó bước đến gần cô
" Mami "
-" Sao giờ này con còn chưa ngủ "
" Không có papa, con ngủ không được "
-" Vậy đợi papa của con đi "
Lãnh Thiên Hàn chết tiệt, vì sao lúc này anh còn chưa về. có ngon về đây nói rõ ràng cho mẹ con tôi, bỗng tiếng xe của hắn về tới. cô vui mừng ra mặt nhưng không mở cửa
Tiếng của hắn ở ngoài vọng vô
" Em yêu, mở cửa cho anh "
Cô ở trong đây ăn một hủ dấm cay nồng còn chưa nguôi giận, phải kiếm cách nào đó xử lý hắn, bắt hắn khai ra mọi chuyện
" Lãnh tiên sinh, đi đâu mà giờ này mới về "
-" Anh có công chuyện, rất bận nên phải về trễ "
" À, bận hả? bây giờ tôi cũng đang bận chăm sóc da mặt rồi nên không tiện mở cửa cho anh "
Nghe giọng điệu chanh chua của cô nàng là hắn biết đang ghen rồi, nhưng ít nhiều gì cũng phải cho hắn giải thích chứ, cầu cứu vợ không được thì cầu cứu đứa con gái thôi
" Hàn Băng, mở cửa cho papa "
Papa quên sinh nhật của con, con giận papa rồi
" Không mở "
-" Con quyết không mở " hắn hỏi
" Con theo phe của mami, không mở đâu "
Một lúc sau lại có tiếng hát của hắn ở ngoài, làm ồn ào chẳng để cho ai ngủ cả
Happy birthday to you, Happy birthday to you Happy birthday to you
Ể, đây không phải là bài hát chúc mừng sinh nhật sao? papa sao lại thích hát bài đó mà không phải bài khác nhỉ.nó xin cô muốn rát cả lưỡi, cô mới chịu mở cửa cho hắn
Vừa mới mở ra thôi là đã có một bất ngờ dành cho nó, và cả cô.hắn đang đứng trang nghiêm trước cửa cầm một chiếc bánh sinh nhật to đùng kèm theo những ngọn nến lung linh
Trên chiếc bánh có khắc dòng chữ " Anh yêu hai mẹ con nhiều lắm ", nó ùa đến thơm lấy papa nó tới tấp. còn cô thì e thẹn liếc nhìn sang hắn, thì ra chỉ có cô là ghen bóng gió thôi. Gia đình chúng ta hạnh phúc như thế này mãi nhé.