"Đúng , là tôi , Lâm Tiểu Thư có chuyện gì dặn dò?" Đại Vĩ cung kính hồi đáp
"Không thể nói là phân phó , tôi chỉ muốn hỏi anh một chút Tổng Tài của anh đi công tác bao lâu , khi nào thì trở về?" Lâm Khả Tâm cố ý dùng ngữ khí như là không để ý hỏi , nhưng Đại Vĩ có thể nhận ra ngữ khí của cô rất khẩn trương , không chỉ như thế , Đại Vĩ còn đoán được tại sao cô lại như vậy , vì thế anh nhịn không được bật cười: " Lâm Tiểu Thư , cô đừng lo lắng , gần đây có nhiều việc nên Tổng Tài còn chưa về , bất quá vừa rồi Tổng Tài có kêu tôi đặt vé máy bay chiều nay , phỏng chừng 8g sẽ về đến nhà."
Bị Đại Vĩ nhìn thấu trong lòng cô khẩn trương , Lâm Khả Tâm liền giấu đầu hở
đuôi phủ định nói: " Ơ, tôi đâu có lo lắng cho anh ấy? Tôi cũng chỉ tuỳ tiện hỏi thôi. . . . . ."
"Vâng ! Tôi hiểu , tôi hiểu Lâm Tiểu Thư." Tuy rằng ngoài miệng Đại Vĩ nói vậy nhưng ngữ khí nhịn cười vẫn làm cho Lâm Khả Tâm ngượng ngùng .
"Đại Vĩ , cám ơn đã nói cho tôi biết , tạm biệt." "Vâng ! Tạm biệt Lâm Tiểu Thư."
Cúp điện thoại , Lâm Khả Tâm vỗ vỗ ngực , cô vẫn cảm thấy Đại Vĩ đã hiểu được cái gì đó , đúng là không hổ danh thư kí của Tư Đồ Viêm , thật lợi hại a. . . . . .
Bất quá nghĩ chỉ là nghĩ , Lâm Khả Tâm vẫn không quên chính sự , đêm nay anh sẽ về , nên cô vội vàng lo lắng chạy vào phòng bếp , thậm chí Tiểu Bối tìm cô làm nũng cô cũng không để ý đến.
"Tiểu Bối ngoan , chờ một chút mẹ làm xong cơm sẽ chơi cùng với con".
Như là hiểu ý của Lâm Khả Tâm , Tiểu Bối ngoan ngoãn ra một góc , đuổi theo cái đồ chơi của chính mình , rốt cuộc đồ ăn cũng làm xong , dọn tất cả lên bàn , cô cũng có thể nghĩ ngơi một chút.
"Hô. . . . . . Rốt cục cũng hoàn thành trước khi Tư Đồ Viêm trở về." Lâm Khả Tâm thở phào nhẹ nhõm , tuy rằng tay nghề của cô không tồi nhưng cô chưa bao giờ làm nhiều đồ ăn như vậy , thật sự là mệt chết !
Lâm Khả Tâm lau mồ hôi trên trán , cô xem trên bàn toàn món ngon , trong lòng không khỏi tự hào , ha ha , cô thật là thiên tài , không biết anh quay về thấy nhiều đồ ăn như vậy thì biểu tình sẽ ra sao?
Nghĩ đến tình cảnh đó , Lâm Khả Tâm dựa vào bàn cười hắc hắc , kế tiếp sẽ chờ diễn viên trở lại ~ Đáng tiếc , nụ cười trên khuôn mặt của cô duy trì không được bao lâu.
Đồng hồ trên tường bây giờ đã qua 8g , mà anh vẫn khôg trở về như lời Đại Vĩ nói .. Rốt cục anh sẽ về hay lại chạy đi đâu? Hay là tin tức của Đại Vĩ nói cho cô sai? Không được , cô phải xác nhận lại ..
Ngay sau đó , Lâm Khả Tâm gọi cho Đại Vĩ nhưng điện thoại đã tắt , nghe di động truyền đến giọng nữ nên Lâm Khả Tâm bỏ điện thoại xuống ..
Đại Vĩ đã tắt điện thoại , làm sao bây giờ? Cô còn muốn chờ đợi sao? Lâm Khả Tâm cau mày nhìn những món ăn trên bàn , lại nhìn ra cửa , sau đó khẽ cắn môi ở trong lòng hạ quyết tâm , mặc kệ cô sẽ ngồi ở đây đợi cho đến khi anh quay về mới thôi .
Lâm Khả Tâm nghĩ Đại Vĩ là thư ký mà Tư Đồ Viêm đã chọn thì chắc chắn không thể cho sai tin tức , nói không chừng chỉ là giờ bay trễ hơn một chút thôi .. Chính là không ngờ ,, cô ngồi đợi suốt cả buổi tối
Sáng sớm hôm sau , Tư Đồ Viêm lái xe về nhà , bởi vì còn sớm nên anh đoán là Lâm Khả Tâm vẫn còn ngủ , vì không muốn đánh thức cô nên anh không gõ cửa mà trực tiếp lấy chìa khoá đi vào , nhưng điều ngoài ý muốn là cửa không có khoá
, anh nhíu mày . Lâm Khả Tâm cũng không phải người qua loa cư nhiên hôm nay lại quên khoá? Nếu không phải anh mà là người xấu thì làm sao? Chờ thêm cơ hội đi vào gặp cô , anh nhất định sẽ hảo hảo nói với cô , một bên anh nghĩ , một bên anh đẩy cửa ra , vừa bước vào anh liền nghe giọng của Lâm Khả Tâm: " Ai ? Có phải Viêm đã trở lại không?"
Cùng với tiếng dép lê lẹp xẹp trên mặt đất , Lâm Khả Tâm chạy tới trước mặt Tư Đồ Viêm , sau đó kích động nhìn anh: " A . . . . . . Rốt cục anh cũng về ! Đại Vĩ nói tối hôm qua anh sẽ về nhưng không có thấy anh đâu , em còn nghĩ máy bay đã xảy ra chuyện , thật lo lắng chết thôi."
Nhìn thấy bộ dạng này của Lâm Khả Tâm , Tư Đồ Viêm có chút hoảng hốt: " Tối hôm qua đúng là anh có về nhưng vì có chuyện phải xử lý."
"Công việc?" Lâm Khả Tâm nghĩ nghĩ: " A em biết rồi , chắc cuộc điện thoại đó là chuyện khẩn cấp?"
"Gần giống vậy."
Thật ra Tư Đồ Viêm khhông muốn nói cho Lâm Khả Tâm biết chính mình chỉ dùng 3 ngày là liền 「biến nguy thành an 」 , an toàn kí hiệp ước , mà thời gian còn lại là anh điều tra ai đã đâm sau lưng anh , kết quả không sai , chính là Tần Hữu Minh đã hối lộ quản lý của Giáp Phương , hơn nữa còn nói nhiều điều bất lợi cho anh nên hậu quả mới thành như vậy.
Nếu như đã biết là xí Nghiệp Tần Thị thì liền bắt đầu vào kế hoạch trả thù , dù sao anh cũng không phải người 「 lấy ơn báo oán 」 nhưng trong thế giới của anh , dám tính kế hại anh thì chỉ có một con đường là chết !
Vì thế , anh âm thầm trở về công ty , hơn nữa suốt đêm thầm kín lên kết hoạch , vì muốn không để bị bại lộ nên anh yêu cầu mọi người tắt máy di động , nên lúc Lâm Khả Tâm gọi cho Đại Vĩ thì điện thoại cũng tắt ..
Tư Đồ Viêm không muốn đem chuyện anh bị người khác hại nói ra nên anh đánh trống lãng: " Không có , nhưng sao em lại từ phòng bếp chạy ra?. . . . . . Hay là cả đêm rồi em không ngủ?"
Lâm Khả Tâm gật gật đầu.
"Đúng vậy , em đã đợi anh cả buổi tối a."
Tuy rằng nén giận nhưng trong ánh mắt của Lâm Khả Tâm một chút sinh khí cũng không có .
"chờ anh. . . . . .?" Tư Đồ Viêm nghi hoặc nhìn nhìn: " Làm gì?"
Lâm Khả Tâm nghịch ngợm lè lưỡi: " Này thôi. . . . . . Đi cùng em anh sẽ biết."
Nói xong , Tư Đồ Viêm cầm tay Tư Đồ Viêm chạy đến nhà ăn " Đát đát đát đát" cô chạy đến bàn ăn ,cánh tay như mời: " Kinh hỉ chưa?"
Lướt qua người Lâm Khả Tâm , ánh mắt Tư Đồ Viêm dừng lại trên bàn , sau đó một bàn đầy đồ ăn mỹ vị đập vào mắt anh: " Đây là. . . . . .?"
"Đây là tất cả tối hôm qua em làm cho anh , thế nào , lợi hại không?" Lâm Khả Tâm đắc ý nói
Tư Đồ Viêm trố mắt: " Tại sao lại làm nhiều đồ ăn như vậy? Hơn nữa em vẫn chưa động qua?"
Xem ra chẳng những cô đợi anh cả đêm mà cũng vì vậy ngay cả cơm cũng không