Cái gì mà nói " Mặc kệ người chồng có yêu cầu gì thì người vợ đều phải nghe theo?"
Chẳng lẽ tên ác ma kia kêu cô đi chết thì cô cũng phải mua một khúc vải ba thước để treo cổ tự tử?! Có phải đến lúc đó khóc lóc thảm thiết rồi nói một câu "Tạ Ơn chủ long ân" thì mới vừa lòng anh?
Rồi còn cái gì mà "Người chồng vô điều kiện có thể đem phụ nữ trở về nhưng người vợ thì không được quyền cấu kết với người đàn ông khác?"
Này quả thực chính là chỉ cần châu quan phóng hoả , thì dân chúng không được đốt đèn thôi !
Có phải lúc anh dẫn người phụ nữ khác về thì cô sẽ phải hầu hạ hai người bên giường ? Sau đó còn thỉnh thoảng lấy khăn lau mồ hôi cho họ? Như vậy anh mới vừa lòng sao?
Rồi thêm gì mà " Này hợp đồng chỉ có đương sự biết , người vợ không thể lộ ra nội dung của bản hợp đồng với bất kì ai"!!!
Làm ơn , Tư Đồ Viêm anh bị bệnh tự kỷ sao? Anh tưởng cô thật lòng mong muốn gả cho anh?
Nói thật , dù anh làm cho cô đường hoàng , cô còn ngại không đủ thể diện .
"Nếu không được sự đồng ý của người chồng thì người vợ cũng không được tuỳ tiện trở về nhà của mình và lộ ra cuộc sống sau hôn nhân với người quen."
Thì phải nói , chẳng những cô biến mất một năm không tung tích gì còn không thể nói ra nguyên nhân cho bất kì ai , như vậy mẹ cô sẽ lo chết sao?
Nhưng điều đáng giận nhất chính là " Nếu trong một năm người vợ có thai thì hợp đồng sẽ kéo dài cho đến khi đứa bé được sinh ra , sau đó liền giải trừ , quyền
nuôi đứa bé thuộc về người chồng , bên vợ không có quyền đòi đứa nhỏ , vả lại người chồng không cần trả tiền phí bồi thường cho người vợ. "
Này không có đạo lý gì , đứa bé do chính mình mang trong bụng 9 tháng 10 ngày , sinh ra liền ly khai , hơn nữa không có quyền đòi lại ? Thật quá tàn nhẫn đi , hơn nữa nếu Tư Đồ Viêm định sẽ nuôi đứa nhỏ như lời anh nói thì đứa nhỏ lớn lơn cũng sẽ y như anh .. đáng sợ ...
Lâm Khả Tâm càng xem càng thấy phần thua thiệt là cô , mà có lợi là anh , tuy rằng trong lòng muốn bội ước nhưng trên hợp đồng có ghi rõ -" Nếu như người vợ làm không đúng những điều khoản thì hợp đồng này trở thành phế thải , người vợ phải trả hết nợ cho Tư Đồ Viêm".
Làm ơn , những chuyện hợp đồng hôn nhân cô cũng có xem trong tiểu thuyết nhưng không có cái nào quá đáng như cái này cả , tức khắc trả hết nợ? Đây chính là buộc cô đi cướp ngân hàng nha ..
Lâm Khả Tâm cảm thấy , muốn làm sơ hoàng thế nhân bức tử dương bạch lao , cô thậm chí hoài nghi kiếp trước có phải cô mắc nợ Tư Đồ Viêm cái gì không sao kiếp này anh lại bức ép cô vậy?
Xem tờ cuối cùng khi thấy ba chữ 「 Tư Đồ Viêm 」 làm cho Lâm Khả Tâm chói mắt , cô thở phì phì ném hợp đồng sang một bên không quan tâm nữa.