Lúc đi tới cửa , Đại Vĩ bỗng nhiên nhớ đến cái gì , liền quay đầu lại nói với Tư Đồ Viêm: "À , đúng rồi Tổng Tài , nghe nói Lâm Khả Tâm còn thầm thương trộm nhớ Cố Thiếu Kiệt nhiều năm , ngày hôm qua cô ấy tỏ tình thì bị Cố Thiểu Kiệt cự tuyệt , không biết chuyện này là thật hay giả?"
Đại Vĩ xử lý chuyện luôn luôn là nhanh gọn , tuy rằng tin tức này chỉ là tin hành lang nhưng có người trong gia đình chính mồm nói ra cho Đại Vĩ biết, dù sao cũng chỉ là người nói lại , nên Đại Vĩ không ghi vào tư liệu của Lâm Khả Tâm .
Nghe được Đại Vĩ nói vậy , sắc mặt Tư Đồ Viêm bỗng trở nên lạnh lung: " Cố Thiếu Kiệt? Không phải anh ta đính hôn cùng Hách Sa Sa sao?"
Mặc dù không hiểu vì sao Tư Đồ Viêm lại hỏi vậy , cũng không biết anh nghe từ đâu , nhưng Đại Vĩ vẫn cung kính hồi đáp: "Đúng vậy , Tổng Tài"
"A, khó trách. . . . . ." Tư Đồ Viêm bỗng nhớ đến đêm qua khi Lâm Khả Tâm thốt ra câu "Cố Ca Ca" , bây giờ xem ra người đó chắc chắn là Cố Thiếu Kiệt.
Bị Cố Thiếu Kiệt cự tuyệt sao?Aida , thật giống một loại người với mẹ của cô !
Mẹ của Lâm Khả Tâm đã phá huỷ gia đình của người khác , mà cô thì cũng y chang mẹ cô , loại không biết xấu hổ , ngay cả bạn trai của em cùng mẹ khác cha của mình cũng muốn đoạt?
Nghĩ vậy , trong đầu của Tư Đồ Viêm không khỏi nhớ lại chính bi thương của mẹ anh , đó là một cái bóng ma mà không thể đuổi đi được , đột nhiên lúc này đang nghĩ đến mẹ anh thì biến thành khuôn mặt của Hách Sa Sa , vẻ mặt khổ sở giống nhau ....
Không được , anh sẽ không để chuyện này xảy ra lần nữa , vì vậy mà một kế hoạch tà ác nảy ra trong đầu anh .
"Tổng Tài , xin hỏi làm sao vậy?" Đại Vĩ không thể lý giải , vì sao Tổng Tài vẻ mặt lại trở nên đáng sợ thế.
"Không có gì , Đại Vĩ , chuyện tình còn lại không cần cậu xen vào , đi đi"
Tư Đồ Viêm cũng không tính sẽ đem ý nghĩ của anh nói cho ai biết , anh muốn bí mật tiến hành một mình.
"Đã biết , Tổng Tài." Đại Vĩ nói xong liền rời khỏi biệt thự của Tư Đồ Viêm , trên đường đi , Đại Vĩ không khỏi lo lắng thay cho Lâm Khả Tâm , phải biết rằng Đại Vĩ rất quen ánh mắt này của Tư Đồ Viêm , hy vọng rằng Lâm Khả Tâm sẽ không gặp bất trắc gì ..
Trong ngôi biệt thự , Tư Đồ Viêm ngồi trước máy tính , đánh đánh gõ gõ , một lúc sau , anh ấn「enter 」 , thì một bản hợp đồng liền được in ra .
Bên trong phòng , Lâm Khả Tâm khóc xong thì cũng dần dần chấp nhận sự thật xảy ra , cô cẩn thận đứng dậy , lượm áo quần mặc vào.
"Hắt xì. . . . . ." Lâm Khả Tâm mở cửa ra , nghe được tiếng mở cửa , Tư Đồ Viêm theo bản năng nhìn , vừa lúc chống lại ánh mắt của cô .
"Lâm Tiểu Thư , rốt cuộc cô cũng tỉnh rồi?" Giọng nói lạnh như băng của Tư Đồ
Viêm không mang theo chút cảm tình .
"Ừ , phải. . . . . ." Bị Tư Đồ Viêm nhìn thấy , Lâm Khả Tâm cảm nhận tim mình đập thật nhanh , không biết tại sao nhưng cô lại có cảm giác ánh mắt anh nhìn cô là vô cùng chán ghét cùng đầy hận thù? Cô ý thức được có gì đó không thích hợp.
. . . . .
"A , Anh như thế nào lại biết tôi họ Lâm?" Nghĩ đến đây , Lâm Khả Tâm không khỏi có chút phòng bị với Tư Đồ Viêm.