Tiêu Phàm ra hiệu cho Hổ Nữu tiếp tục, nhưng hắn nhìn thấy Hổ Nữu đang nhìn vẻ mặt thỏa mãn của Xà Cơ, bất giác rùng mình nổi da gà.
[Hệ thống thông báo: Binh trưởng Black Goblin - Gara bị sự thiện lương của đội viên Xà Cơ làm cảm động, quyết định gia nhập vào đội ngũ của ngài.]
[Binh trưởng Black Goblin - Gara đã trở thành thành viên trong đội của ngài. Ra khỏi phó bản tự động được xóa bỏ, trong phó bản không được tấn công hắn ta.]
Lúc cái chết tiến gần trong gang tấc, trong mắt binh trưởng chỉ có dung nhan xinh đẹp của nữ thần, dùng thân hình mảnh mai ngăn lại đòn đánh chí mạng kia. Ta, binh trưởng Gara là một Goblin cao một mét sáu thề nguyện trung thành với nữ thần của ta. Vì giấc mộng của ta, vì nữ thần của ta…
[Thành viên đội của ngài - Xà Cơ lĩnh ngộ kỹ năng mới]
[Tên kỹ năng: Lương tri dụ địch]
[Loại hình kỹ năng: chủ động]
[Kỹ năng tiêu hao: 50 điểm thể lực]
[Hiệu quả: Chủ động nhận một vết thương chí mạng hộ mục tiêu, có xác suất thành công nhất định dụ địch theo mình (chỉ số thông minh của mục tiêu càng cao thì lượng máu càng thấp, tình huống càng nguy cấp thì xác suất thành công càng cao, không có tác dụng với người chơi). Thời gian hồi phục kỹ năng: 5 phút.]
[Ghi chú: Ta hào phóng ra tay cứu ngươi cũng không phải vì tiền tài, dùng tất cả của ngươi đến báo đáp ta đi, tiền tài hay gì đó làm sao mà đủ được, ai bảo chúng ta là ác ma chứ.]
Xà Cơ, em là con gái của đầu não “Tân Sinh” phải không! Anh tốn nhiều gậy xương như vậy mà vẫn không thấy hệ thống thông báo lĩnh ngộ được kỹ năng gì. Còn em lại chỉ vì được hưởng thụ ham mê biến thái của bản thân mà lại lĩnh ngộ thêm một kỹ năng. Xà Cơ trong trò chơi này có tính may mắn tiềm ẩn cao bùng nổ luôn! [Nhưng trò chơi này cũng không có loại thiết lập này…]
Tiêu Phàm lưu luyến nhìn thoáng qua “Chuối tiêu” trên tay binh trưởng, u oán đi đến góc nhặt cây gậy xương lên.
Tiêu Phàm không giống hai vị đội viên ngốc nghếch kia vô lo vô nghĩ như vậy. Một con quái tinh anh đã đạt đến trình độ này rồi, về sau phỏng chừng còn phải chạm mới với quái vật có độ khó trên dưới cấp 10. Rốt cuộc có còn đánh được hay không, xem ra phải thay đổi một chút mạch suy nghĩ ở phó bản sau rồi.
Hiện tại có thêm một kỹ năng dụ địch cùng với một người bạn là quái vật Black Goblin tinh anh.
[Tên gọi: Gara]
[Cấp bậc: cấp 5]
[Chủng tộc: Black Goblin [tinh anh]]
[Sinh mệnh: 100%]
[Thể lực: 300/500]
Kỹ năng:
[Tên kỹ năng: Giấc mộng boomerang]
[Loại hình kỹ năng: chủ động]
[Kỹ năng tiêu hao: 50 thể lực]
[Điều kiện sử dụng: cần có vũ khí Boomerang]
[Hiệu quả: Ném mạnh boomerang, tạo thành trên 50% thương tồn, thời gian hồi phục kỹ năng là 5 phút.]
[Ghi chú: Người mơ mộng “Chuối” làm người.]
Vũ khí:
[Tên gọi: Chuối]
[Loại hình: vũ khí]
[Phẩm chất: bình thường]
[Độ bền: 90%]
[Lực tấn công: bình thường]
[Thuộc tính: không có]
[Năng lực đặc biệt: lúc ném ra ngoài sẽ tự động quay trở về]
[Điều kiện trang bị: cấp 3]
[Ghi chú: thật ra ta không phải là chuối tiêu.]
Việc tiếp theo là nghĩ xem nên sử dụng tài nguyên như thế nào để đánh hạ phó bản duy nhất này đây?
Đầu óc Tiêu Phàm lại suy nghĩ về tình hình lúc này thêm một lần nữa, nghĩ kỹ rồi sau đó mới đưa ra kỹ thuật thực sự!
Ánh mắt hắn trong trẻo, giọng nói rất trang nghiêm, hắn nhìn binh trưởng rất chăm chú: “Ước mơ của anh là gì?”
“GaraGaraGa ra!” Binh trưởng sửng sốt trước hành động của Ác Ma giống đực này.
[Hệ thống phiên dịch: Ngươi làm cái quái gì vậy! Ngươi là Ác Ma độc ác, ta chỉ phục tùng ân nhân cứu mạng của ta!]
Hệ thống này khá thông minh, hơn nữa còn có thể phiên dịch được những gì anh ta nói ra. Có thể nói chuyện là được rồi, có thể giao tiếp thì mọi chuyện sẽ rất đơn giản.
“Có lẽ anh có hiểu lầm gì đó về tôi rồi, mọi người hãy nhìn cho kỹ đi, tôi là một nhà tiên tri bảo vệ thiên nhiên, tôi là Brahma(1).” Tiêu Phàm dựng hai cây gậy xương đứng lên thành hình chữ thập, trên gương mặt là sự chân thành và sùng đạo.
(1)Brahma: (hay còn gọi là Phạm Thiên) là một vị thần trong đạo Hindu
“Phốc!”Cặp đôi SM đang cắn hạt dưa nghe hắn nói vậy thì lập tức phun ra hết.
"Vị đang cầm roi chính là Trưởng thanh tra của Sở Thẩm phán thuộc Hiệp Hội Bảo Vệ Thiên Nhiên của chúng tôi - Tiger, mà cô gái lương thiện kia chính là Thánh nữ Athur của hiệp hội."
Trong miệng Tiêu Phàm đột nhiên nhảy ra một loạt ký tự xa lạ, cái não nhỏ của Goblin Gara hoàn toàn không kịp phản ứng, sửng sốt đứng đờ người.
Không cho Goblin đáng thương có thời gian ghi vào bộ nhớ hạn hẹp của mình, Tiêu Phàm đã nói tiếp: “Anh thấy bầu trời xanh ngoài kia chứ? Anh đang hô hấp bằng không khí trong giếng cạn đúng không? Anh nhìn thấy những sinh vật khác trong tự nhiên đúng không? Chẳng lẽ anh cứ chấp nhận ở trong cái giếng cạn này sống qua ngày mãi sao? Anh đừng nói anh không có ước mơ gì, đừng nói anh không mong muốn được tự do, không mong được ra nhìn ngắm thế giới ngoài chiếc giếng cạn này. Nếu đã vậy, vì sao anh còn ở trong này, vì sao không rời khỏi đây?”
Tiêu Phàm quang minh chính đại thả một cái bánh lớn trước mặt hắn ta, nói tiếp: “Hiệp Hội Bảo Vệ Tự Nhiên chúng tôi tập trung vào việc bảo vệ lợi ích của những động vật hoang dã như các anh. Hiệp hội được thành lập ra để bảo vệ môi trường sinh thái, tín ngưỡng của chúng tôi chính là tự nhiên, mọi người hãy lĩnh hội ý nghĩa của hội chúng tôi.”
“Gara Gara Gara Gara!” “Cây giáo” trong tay đội trưởng giống như đang ra oai vậy!
[Hệ thống phiên dịch: Nhưng rõ ràng vừa rồi tôi nhìn thấy anh mang theo vẻ mặt tham lam vội vàng chạy tới đây!]
“Hiểu lầm, mọi người đều hiểu lầm rồi!” Tiêu Phàm giả vờ đau khổ, bỗng chốc khiến binh trưởng hoàn toàn không hiểu được Ác Ma trước mặt muốn làm gì.
“Khi tôi xuống giếng cạn, tôi muốn dùng tấm lòng lương thiện của tôi để cảm hóa tộc nhân của anh, rồi đưa mọi người rời khỏi giếng cạn, ra ngoài hưởng thụ tự do thật sự. Nhưng không ngờ lại bị tấn công mạnh mẽ khiến tôi không còn cách nào khác đành đánh trả lại. Tới lúc tôi gặp anh, tôi tưởng anh là người khống chế tư duy của người ở đây, nên chỉ muốn tiêu diệt anh để có thể giải cứu những sinh linh vô tội ở đây, nên mới đánh về phía anh. Có thể trong mắt anh, ánh mắt của tôi là sự tham lam nhưng đó là tín ngưỡng của hội chúng tôi!”
Binh trưởng nghĩ kỹ lại, hình như có chuyện như vậy, cái bọn một mét năm kia thỉnh thoảng làm việc đều không dùng đầu óc.
“Nhưng sau khi tôi đánh anh thì Thánh nữ của chúng tôi phát hiện mọi chuyện không phải như vậy, nên đã liều mình cứu anh. Cô ấy cảm thấy một Goblin dũng cảm chính trực như anh sẽ không làm những chuyện như vậy. Dù sao thì cũng phải có sinh vật mạnh mẽ mới có thể điều khiển mọi người, điều khiển tư tưởng của mọi người.”
“Gara gara!”
[Hệ thống phiên dịch: Là Vua Black Goblin - Melon Onomat thống trị chúng tôi!]
“Nói thừa, chắc chắn mấy người các ngươi đã bị Boss phó bản khống chế, trong lòng Tiêu Phàm thầm khinh thường nhưng vẻ mặt lại không thay đổi chút nào: “Anh đã từng thấy biển mênh mông rộng lớn chưa? Anh đã từng nhìn thấy núi rừng bát ngát chạy dài chưa? Từng nhìn thấy những thảo nguyên đầy sức sống chưa? Thế giới bên ngoài có rất nhiều điều đáng để anh nhìn đấy!”
Tiêu Phàm vừa nói vừa xuyên qua đỉnh giếng nhìn về phía bầu trời.
“Gara Gara!”
[Hệ thống phiên dịch: Không có hứng thú!]
Điên thật chứ! Thân làm Goblin mà như trạch nam thế này là sao!
“Anh đừng nói anh không có ươc mơ gì! Anh thật sự không muốn có tự do sao?” Tiêu Phàm rít qua kẽ răng.
Binh trưởng nổi giận: “Gara Gara!”
[ Hệ thống phiên dịch: Đương nhiên có! Ước mơ của tôi là trở thành một Black Goblin!]
“Tại sao?”
“Gara Gara!”
[ Hệ thống phiên dịch: Ước mơ của tôi là cơ thể sẽ đột phá từ 1m6 lên 1m7!]
Tiêu Phàm bị sặc ngay lập tức...
“Được rồi, không nói chuyện này nữa, chúng tôi cần anh. Một người có ước mơ trở thành Black Goblin anh dũng thần võ. Bây giờ anh hãy là một Black Goblin tiên phong đi giải phóng cho những tộc nhân của mình, đưa lại hạnh phúc cho họ, phản kháng lại vua Black Goblin Melon Onomat độc tài chuyên chế!”
Mấy chữ “có ước mơ” khiến đội trưởng bỗng chốc trở nên rất tự hào: “Gara Gara!”
[Hệ thống phiên dịch: Đúng vậy, vì ước mơ trở thành Black Goblin, tôi phải cố gắng! Giờ tôi nên làm gì?]