Ác Bá

Chương 122: Đổ bộ

Siện tích Đảo Yên Hà không lớn cũng chỉ cỡ một trăm cái sân bóng đá, thực vật vô cùng rậm rạp bao phủ toàn đảo, có một ngọn đồi cao có thể gọi là núi, không bị người ta chú ý là một vùng đất trũng phía sau ngọn đồi cao.

Đây là một lòng chảo bằng phẳng, không biết là từ lúc nào bằng cái gì có người bắt đầu xây dựng thiết lập cơ sở ở trong lòng chảo bằng phẳng này, lấy vật liệu có sẵn ở đây cho nên quy mô không lớn. Mười mấy gian phòng xếp thành một hàng chữ nhất, còn có một kho hàng, một nhà bếp, một phòng hội nghị. Xung quanh ngọn đồi kia xây lên một đài quan sát rất bí mật, mặt biển bên trong phạm vi trăm dặm xung quanh đây thu hết vào trong tầm mắt.

Tầm mắt trên mặt biển vốn cực kỳ rộng rãi, đứng ở Hà trên đài cao bí ẩn của đảo Yên trông ra khắp xung quanh, bốn phia nếu như có gió thổi động cọng cỏ gì vừa nhìn đã thấy. Trong lòng chảo bằng phẳng này đóng một đội ngũ lính đánh thuê hỗn loạn do những người không cùng quốc tịch không cùng chủng tộc tổ chức thành lập. Số người không nhiều lắm, nhưng từng người bản lãnh rất cao.

Đội ngũ lính đánh thuê tổ chức thành lập không tới trăm người này được bắt đầu được tạo dựng năm năm trước đây, trải qua sự giúp đỡ và cùng nhau huấn luyện từ phía Nhật Bản thực lực lính đánh thuê đã có thể nói xếp hàng đầu Châu Á. Nhưng ở trên thế giới thậm chí trong phạm vi Châu Á cũng chưa có người nghe nói qua một đội ngũ lính đánh thuê như vậy. bởi vì từ khi tổ chức thành lập đến nay đội ngũ này chưa từng chấp hành nhiệm vụ nào.

Đội ngũ này chính là bài tẩy Lý Bát Nhất hiện tại cho rằng trụ cột của mình, kể ra tố chất đội ngũ này kéo ra ngoài cũng đủ có thể ở trong một nước thậm chí trong phạm vi Châu Á tạo ra sóng gió hỗn loạn, có bài tẩy như vậy cũng khó trách Lý Bát Nhất sau khi mất đi tập đoàn Thập Chu vẫn không hề chìm xuống.

Giờ đây Lý Bát Nhất đang đứng ở trên đài quan sát xây dựng trên ngọn đồi cao trong bụi cây rậm rạp cầm một cái ống nhòm quân dụng nhìn về hướng xa xa, đội trưởng đội ngũ lính đánh thuê vẫn còn chưa biết tên tuổi này đứng bên cạnh hắn. Đại tá Điền Trung đến từ bộ đội tác chiến đặc chủng đã xuất ngũ thuộc lực lượng quân tự vệ hải quân Nhật Bản

Điền Trung là một gã đàn ông trung niên cứng chắc thân hình cao một thước bảy, đội quân ông ta phục vụ trước đây là bộ đội tác chiến đặc chủng chiến đấu trên đất liền tinh nhuệ nhất Nhật Bản, ở trong nước Nhật Bản được gọi là đội vệ binh Đệ Nhất. Người phục vụ đội ngũ này không những có năng lực xuất chúng, tác chiến độc lập, hơn nữa làm việc theo nhóm rất thuần thục.

Đội ngũ binh lính đánh thuê này có tay súng bắn tỉa xuất ngũ đến từ Việt Nam, bộ đội đặc chủng xuất ngũ đến từ Thái Cực Hổ của Hàn Quốc, đến từ Colombia, thành viên tổ chức độc lập Cobra đến từ Châu Phi, bộ đội đặc chủng xuất ngũ đến từ đội SEALs của Hoa Kỳ, còn có một bộ đội tác chiến đặc chủng bí ẩn nhất đến từ Liên Bang Nga, chỉ nghe mệnh lệnh một mình tổng thống không tiếp nhận từ người khác hoặc là mệnh lệnh của bất kỳ bộ ngành nào gọi là lực lượng Alpha.

Ngay cái năm tổng thống đầu tiên của Liên Bang Nga Boris Yeltsin lật đổ chính quyền Soviet, đã từng nhiều lần hạ đạt mệnh lệnh bắt giữ chủ tịch Soviet với đội quân thuần phục chủ tịch Soviet lúc đó. Nhưng đám binh sĩ chỉ có hơn hai trăm người này cứng đầu cự tuyệt, hơn nữa còn duy trì sự trung lập thời kỳ bất ổn sau đó.

- Lý quân, anh thật sự cho rằng sẽ có người theo dấu vết đến đây sao?

Đại tá Điền Trung đứng ở bên cạnh Lý Bát Nhất hỏi.

Ông ta dù vóc dáng không cao, nhưng kinh nghiệm chỉ huy nhiều năm lãnh đạo bộ đội đặc chủng tác chiến cho ông ta một loại phong cách lãnh đạo tự nhiên trời cho như sinh ra đã là như vậy. Nếu như không có tài năng quân sự xuất chúng, đám thuộc hạ thành viên tính cách bạo lực khác nhau đến từ các nơi trên thế giới của ông ta cũng sẽ không phục tùng ông ta. Trong quân đội thường thường chú trọng nhất là thực lực và độ cứng chắc của nắm đấm, mà người lãnh đạo một đội ngũ lính đánh thuê không được chính phủ chấp thuận, nếu như không có thủ đoạn đủ cứng rắn càng khống chế không được một đội ngũ vô cùng hoang dã như thế này.

Sau khi Điền Trung xuất ngũ đã từng tham dự qua việc lập kế hoạch một vụ án bắt cóc lớn nhất từ khi Hàn Quốc lập nước đến nay, thành công từ trong tay chủ tịch tập đoàn sản xuất xe hơi trụ cột của Hàn Quốc tống tiền với mức tiền chuộc cao đến năm ngàn vạn (50 triệu) đô la Mỹ. Đây là một vụ án bắt cóc lớn nhất kể từ khi Hàn Quốc lập nước đến nay, ở Châu Á cũng có thể được xếp vào năm vụ án lớn nhất.

Ông ta còn lập kế hoạch và thực hiện một vụ án bắt cóc tống tiền cao tới chín trăm ngàn đô la Hong Kong ở Hong Kong, nhiệm vụ hoàn thành vô cùng hoàn mỹ và thuận lợi, nhưng cũng trong lần nhiệm vụ đó Điền Trung bị đồng bọn hợp tác đến từ Hoa Kỳ bán đứng, suýt nữa chết trong cuộc chiến. Điền Trung tìm được đường sống trong cái chết một lần nữa trở thành một tên lang thang không một xu dính túi, cuối cùng dưới sự giới thiệu bên phía Nhật Bản đạt thành hợp tác với Lý Bát Nhất, hơn nữa trong năm năm vẫn luôn phụ giúp Lý Bát Nhất huấn luyện quản lý đội ngũ lính đánh thuê này.

- Tôi không xác định, nhưng người Trung Quốc của tôi có câu ngạn ngữ kêu là tiểu tâm sử đắc vạn niên thuyền (lái cẩn thận giữ được thuyền vạn năm). Con người của tôi làm việc tính toán hướng đến khía cạnh sẵn sàng cho hoàn cảnh xấu nhất sau đó đưa ra chuẩn bị, đó là thói quen của tôi.

Lý Bát Nhất đặt ống nhòm xuống nói.

- Lý quân, anh là người chủ nghĩa bi quan điển hình.

Điền Trung trêu chọc nói.

Trong mắt ông ta Lý Bát Nhất thành công cũng tốt chán nản cũng tốt, chỉ cần còn có tiền chi trả mức lương xa xỉ của ông ta, vậy ông ta sẽ thừa nhận Lý Bát Nhất là ông chủ của ông ta.

- Thượng tá, không phải tôi bi quan, mà là tôi bây giờ tìm không được lý do gì để lạc quan.

Lý Bát Nhất nhìn chăm chú mặt biển bao la bát ngát trước mặt nói.

- Lý quân, không phải chỉ là mất đi một cái công ty thôi sao? Với tài trí của anh cộng thêm sự trợ giúp của chúng tôi Đông Sơn tái khởi chỉ chẳng qua là vấn đề thời gian. Nếu như anh sẵn lòng tôi thậm chí có thể giúp anh trở thành chúa tể thế giới ngầm lớn nhất trong nước các anh, thậm chí nói chiếm lấy một chỗ trong thế giới ngầm Châu Á cũng còn dư. Anh nên hiểu rõ tôi và chiến sĩ thuộc hạ của tôi chỉ cần anh yêu cầu có thể toàn lực giúp anh hoàn thành điều đó.

Nghe thấy giọng điệu tự tin của Điền Trung, trong lòng Lý Bát Nhất xiết bao nhiêu vui mừng. Cánh đội ngũ lính đánh thuê trước kia hắn đầu tư tổng cộng hơn hai tỷ tổ chức xây dựng này, là chỗ dựa lớn nhất của hắn. Tuy nhiên sau khi tổ chức xây dựng, đội ngũ này cũng chưa hề có kinh nghiệm thực chiến gì, nhưng phải biết rõ tất cả thành viên tổ chức xây dựng đội ngũ này đều là binh sĩ ưu tú thân kinh bách chiến!

Lý Bát Nhất cũng có sự tự tin này, chỉ cần kéo một cánh quân đội về trong nước, hắn nội trong thời gian ngắn nhất trờ thành kẻ cầm đầu nửa giang sơn phía nam.

- Qua một thời gian ngắn nữa, đợi tin đồn dịu xuống một chút tôi sẽ mang bọn họ quay về đất liền bắt đám người thiêu huỷ hai tỷ của tôi đi cải tạo huy hoàng, đến lúc đó tôi sẽ khiến cho tất cả bọn người nhằm vào tôi run rẩy dưới chân của tôi!

Lý Bát Nhất cắn răng hung hăng nói.

- Đó là cái gì?

Điền Trung bỗng chỉ vào một điểm đen xa xa nói.

Lý Bát Nhất vội vàng giơ ống nhòm lên trông về phía ngón tay Điền Trung chỉ đến, ở trên mặt biển xuất hiện một con thuyền đánh cá nhanh chóng tiến vào tầm mắt của hắn. Nhìn thấy có thuyền lái về phía này Lý Bát Nhất hết sức lo lắng, dù sao trải qua hơn một ngàn cây số bỏ chạy giữ mạng trong lòng hắn vẫn là để lại nỗi ám ảnh không nhỏ.

- Chiếc thuyền đánh cá kia là chiếc thuyền tôi lưu lại ở đất liền, tại sao không có tin nhắn của tôi đã tự mình lái về đây?

Lý Bát Nhất hết sức lo lắng hỏi.

Điền Trung không có trả lời hắn, mà là cầm lấy điện thoại ra mệnh lệnh.

- Tất cả mọi người chú ý, lập tức tiến vào trạng thái chiến đấu! Có một con thuyền ý đồ không rõ tiếp cận, lập tức thành lập phòng tuyến, súng bắn tỉa lập tức tiến vào vị trí phòng vệ!

Theo mệnh lệnh của Điền Trung, bên trong lòng chảo các binh lính đánh thuê mặc kệ đang làm việc gì nội trong thời gian ngắn nhất cầm lên vũ khí của mình tiến vào trạng thái chiến đấu. Hai tên súng bắn tỉa đến từ Việt Nam và Hoa Kỳ nâng súng bắn tỉa của mình lên tiến vào cao điểm tiến hành mai phục, thuyền đánh cá ven bờ đối diện đã bị súng bắn tỉa của hai người bọn họ giám sát, bất kể người nào chỉ cần từ phía đó đổ bộ cũng sẽ khó tránh được bị giết bởi súng bắn tỉa trong tay bọn họ.

Nhìn thuộc hạ của mình dùng thời gian cực ngắn hoàn thành phòng ngự và ẩn núp, khoé miệng Điền Trung lộ ra một nét cười mỉm. Đối với cánh đội ngũ dốc hết tâm huyết của mình huấn luyện trong năm năm nay, ông ta có một loại dục vọng và tự tin khó có thể diễn tả. Ông ta dung nhập toàn bộ tư tưởng của mình vào cánh đội ngũ đánh thuê hỗn hợp này, đổi lại cánh đội ngũ này thật giống như đứa con của ông ta.

- Lý quân, không cần phải lo lắng. Tôi có thể nói cho anh biết, đừng nói là một con thuyền đánh cá. Cho dù là một đoàn bộ đội chính quy nước các anh đổ bộ trong tình hình không có hoả lực chi viện, tôi cũng có thể nắm chắc diệt hết toàn bộ!

- Vâng! Tôi tin tưởng ông Thượng tá!

Lý Bát Nhất hung hăng vung vẩy cánh tay một cái.

- Chỉ cần địch nhân của tôi đặt chân lên đảo Yên Hà, tôi sẽ khiến cho chúng có đến mà không có về!

Ông ta thấp giọng quát.

- Đúng rồi, Lý quân. Với địa vị người sáng lập cánh quân đội vĩ đại này, anh không cảm thấy đội ngũ mới lập đang muốn giúp anh kiến công lập nghiệp cần có một cái tên sao? Năm năm trở lại đây anh chưa bao giờ ghé qua nơi này, cũng sẽ không hiểu được đội ngũ nơi đây một đám chiến sĩ nhiệt huyết đối với mình chưa hề có phiên hiệu mà cảm thấy tiếc nuối sao. Anh nên biết, phiên hiệu bộ đội chính là linh hồn của cánh đội ngũ này.

Điền Trung đột nhiên hỏi một vấn đề như vậy.

- Cái này… Tôi quả thật chưa từng nghĩ qua, Thượng tá trong lòng ông có tên thích hợp nào không?

- Huyết Anh Đào!

Điền Trung nói ra cái tên trong lòng mình đã sớm nghĩ kỹ.

- Huyết Anh Đào! Được! Thì gọi là Huyết Anh Đào!

Lý Bát Nhất gật đầu nói.

- Lý quân, cảm ơn anh! Anh yên tâm đi, từ hôm nay trở đi cờ chiến Huyết Anh Đào (cờ chiến hình hoa anh đào bằng máu) sẽ tung bay ở phía sau anh, mặc kệ ngón tay của anh trỏ về bất kỳ hướng nào, các chiến sĩ Huyết Anh Đào đều sẽ làm việc nghĩa không chùn bước xung phong liều chết!

- Báo cáo, dựa theo quan sát trên thuyền đánh cá chỉ có một người, cũng không thấy người mang vũ khí uy hiếp!

Trong bộ đàm truyền đến báo cáo tiểu đội trưởng thuộc hạ của mình.

- Ừ! Không được chủ quan, để thuyền đánh cá cập bờ, một khi phát hiện uy hiếp lập tức nổ súng.

Điền Trung ra mệnh lệnh.

Theo thời gian trôi qua, chiếc thuyền đánh cá năm đó Lý Bát Nhất mua giữ lại ở làng chài để chuẩn bị có lúc nào cần thì dùng kia dần dần rõ ràng hơn. Dù cho không cần ống nhòm cũng có thể trông thấy bóng người điều khiển, từ góc độ quan sát được nhìn trên thuyền đánh cá cũng không có sự hiện diện của người có vũ khí gì.

Chẳng lẽ là Phương Lạc một mình không thể ở làng chài được nữa rồi?

Nhìn rõ Phương Lạc điều khiển thuyền đánh cá cập đến gần ven bờ Lý Bát Nhất trong lòng nghi ngờ nói.

Lúc trước hắn và Phương Lạc đã hẹn rồi, một khi có người truy ra dấu vết đến làng chài ven biển Phương Lạc sẽ gửi tin nhắn thông báo cho mình biết. Bây giờ Phương Lạc một mình lái thuyền quay về rõ ràng hết sức không bình thường, nhưng đã nhanh đến ven bờ trên thuyền cá thật sự nhìn không ra có hiện diện uy hiếp gì.

- Không ổn! Súng bắn tỉa chuẩn bị, nghe mệnh lệnh của tôi xử lý người điều khiển thuyền đánh cá!

- Vâng!

Sau Điền Trung đặt ống nhòm trong tay xuống cau mày hạ mệnh lệnh, trong bộ đàm truyền đến tiếng hô vang của súng bắn tỉa.

- Trước không cần nổ súng, lái thuyền là người của tôi.

Lý Bát Nhất nói với Điền Trung.

- Lý quân, lẽ nào ông không thấy ra có cái gì không đúng hay sao?

Điền Trung hỏi.

- Cái gì?

- Tốc độ! Chiếc thuyền đánh cá này không có chậm lại!

Điền Trung nói.

Lần nữa giơ lên ống nhòm sau đó Điền Trung rốt cuộc phát hiện khác lạ, hắn thấy rõ người điều khiển thuyền đánh cá hai tay không ngờ bị trói trên bánh lái.

- Súng bắn tỉa! Bắn hạ người điều khiển kia, đừng cho thuyền đánh cá vào bờ!

Điền Trung quát.

Đoàng! Đoàng!

Súng bắn tỉa mai phục ở hai điểm gần như cùng lúc nổ súng, trên ngực Phương Lạc vẻ mặt kiên quyết cầm bánh lái thuyền cá bùng lên hai luồng huyết vụ! Sức mạnh từ đạn của súng bắn tỉa gần như bắn vỡ ra một cái lỗ lớn trên ngực của gã, nhưng thân thể bị trói chặt gã chỉ nghiêng đầu đi chưa ngã sấp xuống. Bánh lái thuyền cá đã bị khoá cố định phương hướng, vẫn thẳng tắp như trước lao lên bờ!

Ầm Ầm!

Thuyền đánh cá tốc độ không giảm trực tiếp xông lên bãi biển, va chạm với một mỏm đá cực lớn mới dừng lại được!

Tốc độ thuyền cực lớn đã khiến cho nửa thân trước của thuyền đánh cá gần như vỡ nát toàn bộ, trước khi thuyền đánh cá xông lên bãi biển Phương Lạc đã chết tức thì bị đụng nát chết không toàn thây!