Aber Phiêu Du Ký

Quyển 1 - Chương 5:Lần đầu gặp người, hắn đòi làm thịt ta

Aber dùng năm ngày để chiếm quyền kiểm soát toàn bộ khu đồi sụp Babanen. Với thân xác là một con Hogcrodile biến thái, cùng với vốn tri thức ma pháp tuy không đáng tin cậy lắm vì mất trí, nhưng vẫn thừa đủ để đối phó với đám ma thú hoang dã, chuyện này không làm khó được hắn. Là một khu vực bán hoang dã, đồi Babanen trước kia cũng không có nhiều ma thú mạnh mẽ. Đại đa số các loài ma thú sinh hoạt tại đây đều thuộc nhóm cấp thấp, tính công kích không mạnh. Đám ma thú mạnh mẽ nằm ở thượng tầng chuỗi thực vật đã sớm bị nhân loại thanh tảo sạch sẽ, vì nơi đây quá gần các tuyến vận tải quan trọng xuyên quốc gia. Các loài động vật khác không phải ma thú thì càng không thành vấn đề đối với Aber. Hắn sẽ chỉ ra tay xử lý những con vật ngu ngốc nào dám nhe răng tỏ ra có địch ý với mình, sau đó nhân tiện đổi khẩu vị bằng một món thịt nướng. Tuy trí nhớ của Dragon Aber đang ở trạng thái khó truy cập, nhưng khi gặp gỡ các loài ma thú thì Thiên Minh cũng có cơ hội nhớ lại và tham khảo những kiến thức chi tiết liên quan tới chúng như năng lực, tập tính, cách đối phó, vai trò trong tự nhiên v.v.. Có một điều lạ là trong trí nhớ của Aber, những kiến thức về sinh vật học này không phải là từ Dragon Aber học hỏi được, mà là từ một tên Druid của tộc Elf nghiên cứu ra. Điều này từng khiến Thiên Minh hoang mang không nhẹ. Không lẽ hắn xuyên không đến một tên xui xẻo suốt ngày bị đoạt xá? Con rồng Aber này vì lý do gì suốt ngày bị hết kẻ này tới kẻ khác xâm chiếm đầu não? Thế nhưng lo âu này của Thiên Minh nhanh chong được xử lý. Hắn tìm ra được trong trí nhớ cũ là Dragon Aber là một chuyên gia trong lĩnh vực ma pháp tâm linh. Đây là một hệ phái ma pháp đặc thù của loài rồng, có thể giúp các con rồng đạt được trí nhớ toàn bộ của một sinh vật có trí khôn khác, duyệt xem chúng như xem một bộ phim siêu dài tập. Với năng lực thần kỳ này, các con rồng có thể có được lượng kiến thức và kinh nghiệm khổng lồ kế thừa từ những sinh vật mà chúng lấy được trí nhớ. Ví dụ như với tên Elf trong trí nhớ của Aber cho đến khi chết là một Druid Maester, tức là một tên Druid ở đảng cấp cao nhất. Aber có được toàn bộ tri thức và kinh nghiệm của nàng, đồng nghĩa với việc hắn có thể làm mọi thứ mà một Druid có thể làm được, ở một cấp độ cao hơn một cấp vì bản thể hắn là rồng. Điều này lại cũng có nghĩa là nếu Thiên Minh dự định tạo ra một thân xác mới là Elf, thì mặc nhiên hắn đã là một tên Druid Maester lão làng! Về mặt sinh lý nhu cầu, Hogcrodile không quá cần thiết phải ăn thịt tươi. Thức ăn chính của chúng vẫn là các loài nấm mọc trong lòng đất, và thứ chúng ưa thích nhất là Erdstein. Thiên Minh cũng không cho rằng hắn cần duy trì bản thể Hogcrodile biến thái này suốt vòng đời, cho nên hắn không việc gì phải làm quen với yêu ghét và khẩu vị của Hogcrodile. Hắn chỉ cần duy trì chế độ thực phẩm lành mạnh (đối với một con Hogcrodile) và luôn giữ phong độ chiến lực của mình ở mức hoàn hảo là đủ. Vì thế hắn dành phần lớn thời gian đào sâu dưới lòng đất đồi Babanen tìm kiếm và tiêu hóa Erdstein. Thứ ma khoáng này là thức ăn ưa thích của Hogcrodile không phải vì chúng có vị ngon ngọt, mà là vì Hogcrodile có thể trực tiếp nạp ma lực hệ thổ thạch cho bản thân thông qua tiêu hóa Erdstein. Hogcrodile là ma thú hệ thổ thạch. Chúng có thể tích trữ ma lực hệ thổ thạch để làm phép, và cũng chỉ có thể tích trữ ma lực hệ thổ thạch. Làm ma thú, Hogcrodile cũng có thể thông qua thu nạp ma lực hệ khác để tích lũy ma lực hệ thổ thạch cho bản thân, nhưng hiệu quả rất thấp kém. Mà nếu không có ma lực tích trữ trong cơ thể, ma thú sẽ không thể làm phép hiệu quả. Đó là lý do vì sao Hogcrodile chỉ sinh hoạt ở vùng nào có Erdstein. Không có Erdstein, khả năng tích trữ ma lực của Hogcrodile giảm nghiêm trọng. Không có ma lực, Hogcrodile chỉ là những con thằn lằn to xác, sớm trở thành mồi ngon cho những kẻ săn mồi mạnh hơn. Làm một con Hogcrodile biến thái do rồng biến ra, khả năng tích trữ Erdstein của hắn đương nhiên vượt rất xa Hogcrodile thông thường. Nhưng luôn có một giới hạn tích trữ, Hogcrodile dù biến thái tới đâu cũng không thể tích trữ vô hạn ma lực hệ thổ thạch, nếu không thì chúng đã không chỉ được đánh giá là ma thú trung cấp, mà ít nhất phải là ở cấp huyền thoại. Hiện tại, Thiên Minh có thể tích trữ một lượng ma lực tối đa vào khoảng nhiều hơn Hogcrodile thông thường gấp một trăm lần. Để đạt được thành tích này, hắn đã phải tiêu hóa hơn mười tấn Erdstein, gấp mười trọng lượng cơ thể hiện tại. Sau khi đã tương đối yên tâm về thực lực của mình, Thiên Minh bắt đầu tìm cách thăm dò và tìm hiểu những thông tin quan trọng mà hắn luôn muốn biết từ khi tỉnh lại: Hiện tại là năm nào, hắn đã ở đâu, và tình hình thế giới đang ra sao? Đây là những thông tin cốt lõi để hắn có thể hoạch định các bước đi kế tiếp cho mình, nhưng nếu chỉ trốn sâu hàng cây số dưới lòng đất thì ngoài việc ăn Erdstein và chơi với giun qua ngày, hắn vĩnh viễn sẽ không có cơ hội làm được gì khác. Nhưng muốn tìm hiểu những tin tức trên thì cũng không phải chuyện đơn giản. Với bản thể hiện tại là một Hogcrodile biến thái, phải khéo léo một chút mới được. Sau khi hoàn toàn kiểm soát khu vực đồi sụp Babanen, mỗi ngày từ buổi chiều đến buổi tối Thiên Minh đều đi tuần một vòng dưới nền đất trong bán kính mười cây số quanh nơi hắn lần đầu trồi lên. Mục tiêu của Thiên Minh là tìm kiếm sự hiện diện của các chủng tộc có văn minh, bao gồm nhân loại, Elf hoặc Ork, sau đó tìm cách giao lưu trao đổi tình báo, nếu có thể hợp tác thì càng tốt. Thiên Minh không cần tìm kiếm lâu, ngay ngày thứ hai thực hiện tuần tra hắn đã bắt gặp một nhóm nhân loại. Chính xác hơn thì đây là một nhóm binh lính. Từ trang phục mà nói, Thiên Minh không nhận ra đám này là người nào. Chuyện dễ hiểu, hắn thậm chí còn không biết hiện tại cách lần trước hắn nổ chết là bao nhiêu năm. Nhưng có điều khiến hắn tương đối yên tâm là mặc dù trang phục trông lạ hoắc, nhưng hàm lượng kỹ thuật công nghệ của trang bị mà nhóm người này mang theo thì không có nhiều tiến bộ so với trong trí nhớ của Dragon Aber. Điều này khiến Thiên Minh đưa ra nhận xét tạm thời rằng hiện tại không phải là một tương lai quá xa so với năm KV3979 (năm Dragon Aber chết), ít nhất văn minh nhân loại còn chưa đạt những tiến bộ vượt bậc tới mức sử dụng những thiết bị hắn không biết là gì, không biết tính năng như nào. Nhóm binh lính Thiên Minh bắt gặp trang bị không quá tinh nhuệ theo đánh giá của Thiên Minh. Hắn không chắc chắn đây có phải quân đội chính quy đang làm nhiệm vụ tuần tra hay không nhưng nếu là như vậy thì Thiên Minh đánh giá đám lính này thuộc về một thế lực quân sự tương đối yếu. Nhóm binh lính có nhân số không lớn, khoảng một tiểu đội, với phân công vai trò tương đối rõ ràng khi nhìn vào trang bị: Một tên chỉ huy cầm thuẫn và kiếm ngắn, hai tên mang thuẫn thép lớn phụ trách phòng thủ, hai tên đeo thương phụ trách cận chiến, hai tên đeo nỏ phụ trách công kích từ xa, và hai tên hậu cần kiêm sơ cấp cứu đeo ba lô nặng. Cả bọn trừ hai tên lính thuẫn đều mặc giáp hạng nhẹ, thần thái điệu bộ cũng giống như đi tuần tra thường ngày không có vẻ gì là vội vã. Về mặt chiến lực, về cơ bản không có gì khiến Thiên Minh phải e dè. Đống trang bị kia miễn cưỡng có thể xua đuổi một con Hogcrodile thông thường, nhưng thậm chí cũng khó mà bao vây và tiêu diệt được nó. Trong khi đó bản thể hiện tại của Thiên Minh lại không phải Hogcrodile thường, mà là một con Hogcrodile biến thái. Chưa kể linh hồn của hắn còn có trí nhớ và kỹ năng của một con rồng! Tóm lại là không có nguy cơ uy hiếp an toàn của Thiên Minh. Thế là hắn yên tâm tiến lại gần, quyết định tìm cách giao lưu với nhóm binh lính này một phen. Nhưng khi định giao lưu với đám binh lính, Thiên Minh mới phát hiện ra một vấn đề: Hogcrodile không biết nói. Không phải Dragon Aber không biết nói, mà là sinh lý cấu tạo khiến Hogcrodile không thể nói như nhân loại hay Elf hay Ork được. Lục lọi trí nhớ của Dragon Aber về ỹ năng ma pháp, Thiên Minh tìm thấy vài ma pháp có thể giúp hắn truyền đạt lời nói. Tuy nhiên chúng không phải ma pháp hệ thổ thạch, và vì thế bản thân Thiên Minh không thể sử dụng nếu không có tài liệu thi pháp chuẩn bị trước. Nhưng giao lưu không nhất thiết là phải nói chuyện, viết chữ cũng được á! Thế là hắn âm thầm lại gần nhóm binh lính, nghe ngóng bọn họ nói chuyện để tìm hiểu xem đám nhân loại này đang sử dụng hệ ngôn ngữ nào. Có một lợi thế của các chủng tộc trường thọ, trong đó có rồng, là bọn họ nắm bắt rất nhiều loại ngôn ngữ khác nhau. Đặc biệt là rồng. Trừ khi đám nhân loại nghĩ ra thứ ngôn ngữ gì mới, các loại ngôn ngữ mà nhân loại, Elf hay Ork sử dụng Aber đều biết và vận dụng được. Sau một thời gian lặng lẽ ẩn nấp dưới mặt đất và lắng nghe đám lính trao đổi, Thiên Minh xác nhận được mình hiểu thứ ngôn ngữ họ đang sử dụng. Đó là một ngôn ngữ bắt nguồn từ ngôn ngữ của Elf, nhân loại khi dùng nó có sự biến tấu một số âm tiết và nhấn âm với mọt số từ ngữ lại mượn âm và nghĩa của ngôn ngữ tộc Ork. Thứ ngôn ngữ được nhân loại sử dụng phổ biến tại Đại lục San (đây là tên do rồng đặt, Elf và nhân loại sống tại đại lục San thì gọi nó là Elfheim) thời Dragon Aber còn sống. Cộng thêm trang phục dám binh lính này có không ít chi tiết có đặc điểm văn hóa Elf, Thiên Minh có thể đoán sơ bộ khu vực hiện tại thuộc quyền kiểm soát của nhân loại có quan hệ chính trị thân mật với Elf. Thiên Minh dự định sẽ lại gần nhóm lính này, "thân thiện" chào hỏi sơ sau đó sử dụng ma pháp "viết" chữ lên trên mặt đất cho bọn lính đọc, giao lưu một bên nói, một bên viết. Nhưng kế hoạch là tốt đẹp, hiện thực thì xấu xí. Ngay khi hắn vừa trồi lên khỏi mặt đất, đám lính nhân loại hốt hoảng la hét sau đó hấp tấp vào đội hình phòng thủ. Thiên Minh thấy tình huống có vẻ dẫn tới hiểu lầm, cũng không động đậy thêm, mà là lùi lại hai bước, làm ra tư thế không công kích. Cho dù như vậy tình hình cũng không chuyển biến tốt đẹp. Một trong hai tên lính cầm thuẫn thép tên là Cubin lớn tiếng nhận định rằng "quái thú" cả đội đang gặp phải hình như sợ rồi, có vẻ không quá mạnh, hay là làm thịt nó nhậu một bữa cải thiện. Điều này khiến Thiên Minh dở khóc dở cười. Hắn bắt đầu vung đuôi gai cắm xuống đất, sử dụng ma pháp dể viết chữ lên mặt đất bằng cách tạo ra những khe nứt sâu trong phạm vi hai mét trước mặt hắn, hy vọng đám binh lính nhân loại đọc hiểu. Hết sức đáng tiếc, bọn lính cũng không ngờ được tình huống một con quái thú có thể viết chữ lên mặt đất, họ chỉ tưởng rằng "quái thú" đang thi pháp lên mặt đất. Tên Cubin ngu ngốc lại tiếp tục ra vẻ hiểu biết, kích động mọi người tấn công làm thịt quái vật trước mặt, lấy lý do là "con quái thú này chỉ có thể thi pháp trong phạm vi ba mét trước mặt nó, ma pháp cũng chỉ là chấn động sụp đất, sức công phá không nhỏ nhưng dễ tránh thoát". Hắn thậm chí xung phong tiến lên đi đầu tấn công "quái vật", miệng thì la hét con quái thú có cái sừng trông khá buồn cười, như là trái chuối vậy, và hắn dự định cắt cặp sừng này đem về làm ghế tình yêu để hắn với cô vợ mới cưới hú hí với nhau. Thật là quá đáng! Cặp sừng hình chuối vàng cùng bộ da bảy màu vốn là nỗi đau ám ảnh tâm lý Thiên Minh mấy ngày nay, thậm chí hắn vô thức quên đi sự thật này. Vậy mà tên lính ngu ngốc Cubin này không những tàn nhẫn vạch vết sẹo này của hắn ra, lại còn lấy đó làm trò cười, lại còn đòi làm thịt hắn! Con mẹ nó ta tỏ thái độ thân thiện bọn mi lại cho rằng ta yếu sinh lý? Thiên Minh phẫn nộ nhìn tên lính trẻ trâu Cubin xông về phía mình, ở cự ly tầm năm mét hắn còn hưng phấn vung thuẫn lên cao, sử dụng một ma pháp hệ phong hỏa gia cố tấm thuẫn, định đập choáng chính mình. Phía sau hắn, mấy tên lính đồng đội cũng chạy theo, có vẻ bị Cubin thuyết phục về bữa tối nướng thịt. Rầm! Bộp! Một cây gai bằng đá đột ngột ngọc lên từ dưới mặt đất ngay trước mặt Cubin, đâm thẳng về phía hắn. Thân cây gai đá thô to đến mức đủ một người ôm. Cubin vốn dĩ chủ quan, nghĩ rằng con quái thú chỉ có tầm công kích ma pháp khoảng ba mét, không ngờ bị tập kích sớm. Nhưng hắn đã nâng thuẫn từ sớm, nên có thể nhanh chóng hạ tay thuẫn xuống thế thủ, ngăn chặn cây gai đá thô to lao về phía mình. Tuy hơi ngốc và tự phụ nhưng Cubin thực ra không yếu, trái lại lực chiến đấu của hắn chỉ thua đội trưởng Hank một chút. Chính vì vậy hắn mới dũng mãnh xung phong đòi thịt nướng con quái thú trước mặt. Trừ khi đối mặt với ma thú cấp cao trở lên, với thuẫn thép nơi tay, Cubin cũng không sợ bị miểu sát. Vừa hạ thuẫn, hắn vừa hét lơn cảnh báo đồng đội: - Mọi người cẩn thận, nham thứ! Ma pháp Thiên Minh vừa dùng để công kích Cubin đúng là nham thứ. Đây là một trong những ma pháp công kích tiêu chuẩn của hệ thổ thạch, kẻ làm phép sẽ triệu hồi một cây gai bằng đá từ dưới đất đâm lên, tấn công địch. Nó sở hữu các đặc điểm chung của ma pháp hệ thổ thạch, là sức công phá mạnh, nhưng tốc độ công kích chậm. Thường thì nham thứ được sử dụng để chống các mục tiêu lớn với độ cơ động thấp, ví dụ như xe cơ giới, công trình xây dựng, hoặc các sinh vật to lớn chậm chạp. Đối với ma pháp nham thứ, có hai yếu tố chính có thể làm tăng độ sát thương địch mà phụ thuộc vào năng lực của kẻ làm phép, đó là tốc độ và cự ly. Tốc độc phóng gai đá từ dưới đất lên càng nhanh thì đòn đánh càng nguy hiểm, cự ly càng xa thì hiệu quả sử dụng càng Tốc độ cây nham thứ Thiên Minh đánh về phía Cubin không quá nhanh. Cubin dễ dàng cử thuẫn đỡ được và tá lực nhảy sang bên cạnh tránh né. Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm, Cubin hốt hoảng nâng thuẫn sang trái, đón đỡ cây gai đá thứ hai đánh về phía mình. Lần này tốc độ cây gai đá nhanh hơn gấp rưỡi, khiên Cubin rất chật vật mới thành công đón đỡ, lảo đảo mất thăng bằng. Đồng đội hắn lúc này cũng lục tục chuẩn bị đòn tấn công quái thú, ý đồ giải vây cho Cubin. Hai tên lính dùng nỏ nhắm thẳng về phía đầu con quái thú, định bóp cò. Hai tên lính chiến tầm xa này đứng cách con quái thú hơn hai mươi mét, nên không sợ bị ma pháp công kích. Không ngờ đội trưởng Hank cùng tên lính thuẫn còn lại lúc này vừa la lên "Cẩn thận!" vừa nhào về phía hai tên lính nỏ, đẩy bọn họ ra một bên. Ngay sau đó, hai cây gai đá cũng từ dưới đất chui lên, đánh ngay vào vị trí ban đầu của hai tên lính nỏ đứng. Còn lại hai tên lính cầm thương cũng nhảy sang hỗ trợ hai đồng đội hậu cần đang bị công kích bởi những cây gai đá khác. Do tốc độ gai đá không nhanh, Hank cùng mấy tên lính còn lại không bị thương. Nhưng với việc toàn đội bị tập kích, không còn ai rảnh tay tiếp ứng Cubin. Hắn chỉ chống chọi được hai đòn nham thứ đầu tiên. Đến lần thứ ba, tốc độ tấn công của gai đá đã nhanh gấp đôi lúc đầu. Vốn đã mất thăng bằng bởi đợt tấn công thứ hai, lần này Cubin bị đâm trọng thương. Cây gai đá lần này nhỏ hơn hai lần trước nhưng với tốc độ rất nhanh đánh bật tấm thuẫn thép khỏi tay Cubin, thuận đà đâm thẳng vào bụng hắn. Cubin hét thảm một tiếng, quẳng thuẫn, ôm bụng chặn vết thương, lộn nhiều vòng về phái sau tìm kiếm hỗ trợ từ đồng đội. Đám đồng đội của Cubin sợ hãi và lúng túng, không biết phải xử lý tình huống ra sao. Chỉ có đội trưởng Hank là có chút biểu hiện là quân nhân có huấn luyện bài bản, ngay lập tức làm ra ứng đối phù hợp: Hắn ra lệnh tên lính thuẫn còn lại cùng mình tiến đến tiếp cứu Cubin, chạy theo hình zig-zag tiếp cận và xốc Cubin chạy về phía hai tên lính hậu cần, sau đó la hét toàn quân rút lui với tốc độ nhanh nhất, thậm chí thuẫn thép cũng bỏ lại để kiệm lực. Thiên Minh bất đắc dĩ nhìn tiểu đội lính nhân loại chật vật chay trốn, trong lòng xoắn xuýt. Hắn nguyên bản không muốn đồ sát đám nhân loại này, chỉ muốn giao lưu. Nhưng một tên trong bọn họ quá ngu ngốc lại ngạo mạn, còn đòi thịt nướng chính mình, nên Thiên Minh không ngần ngại dạy hắn một bài học nhớ đời. Với thực lực ma pháp dồi dào, hắn có thể tiêu diệt toàn đội lính gà mờ này trong vài nhịp thở, bảo đảm không ai chạy thoát. Nhưng hắn không làm thế, vì làm như vậy chẳng giúp ích gì cho hắn. Thậm chí khi ra đòn công kích, Thiên Minh cũng cố ý cản thận điều chỉnh cường độ và tốc độ ra đòn, sao cho không gây sốc và giết chết Cubin ngay tại chỗ. Đương nhiên, hai bên đã đánh nhau đổ máu, một bên sợ té đái, giao lưu khó mà tiếp tục làm được. Ít nhất Thiên Minh cảm thấy tiếp tục nỗ lực sưu tập thông tin tình báo từ lũ lính gà mờ vô tri này chỉ tổ phí thời gian. Cho nên hắn yên lặng nhìn tiểu đội của Hank bỏ chạy. Thở dài một cái, Thiên Minh xoay người, lại chui xuống lòng đất. Hắn không cảm thấy đáng tiếc vì bỏ lỡ một cơ hội giao lưu với nhân loại để sư tập thông tin tình báo, bởi Thiên Minh biết chắc rằng sau khi đám lính gà mờ này trốn được về tới thành trấn của họ, một đội quân quy mô lớn hơn, với nhiều chuyên gia hơn sẽ quay trở lại đây tìm kiếm hắn. Khi đó, hắn sẽ có nhiều lựa chọn hơn.