Nhìn thấy thái độ nhận sai thành khẩn của con trai, Mạc Hân Hy sờ sờ mặt cậu bé: “Mẹ tin tưởng Minh Húc nhất định sẽ là một người đàn ông nói được làm được, đưa em gái đi chơi thỏ nhỏ đi.”
Sau khi Minh Húc và Vũ Tuệ đi, Mạc Hân Hy mới nhìn tới Lý Duy Lộc.
“Anh Lý, anh có cách gì không?”
“Dựa theo suy đoán như vậy, trong nhà Trương Đình hắn là có một món đồ chơi cừu vui vẻ làm từ bông, trong bụng nó nhất định là có một bút ghi âm.”
Mạc Hân Hy gật gật đầu: “Em cũng nghĩ như vậy. Không chừng bên trong cái bút đó còn có một số bí mật em muốn biết.”
“Em yên tâm, anh hiểu rồi, sẽ nghĩ cách để mang món đồ chơi ấy về tay.”
Ngày hôm sau, Lý Duy Lộc giả dạng thành đồng nát, đi tới trước cửa nhà bố mẹ nuôi của Tư Nhã, cố ý tăng giá thu mua đồng nát cao hơn một chút so với người khác. Rất nhanh đã khiến người mẹ nuôi ham lợi nhỏ của Tư Nhã cắn câu.
Cô ta đưa Lý Duy Lộc vào nhà, tìm được một đống lớn quần áo cũ và bìa các tông.
Sau khi Lý Duy Lộc vào nhà liền ngay tức khắc nhìn thấy đồ chơi cừu vui vẻ bẩn thỉu đã không còn nhìn ra được màu sắc ở dưới giường nhỏ trong phòng khách.
Sau khi trả tiền cho mẹ nuôi Tư Nhã, anh ấy chỉ chỉ con cừu đó: “Kia là đồ chơi của con gái nhà cô phải không? Còn cần không?”
Mẹ nuôi Tư Nhã cúi người nhặt nó lên: “Không cần, anh tùy tiện đưa vài đồng đi.”
Cuối cùng sau một phen cò kè mặc cả, Lý Duy Lộc dùng cái giá ba mươi nghìn mà mua được con cừu vui vẻ kia.
Anh ấy cũng coi như được mở mang rồi, sự bủn xỉn và tính toán của mẹ nuôi Tôn Di của Tư Nhã, thật là khiến anh ấy được mở rộng tầm mắt.
Lúc chuẩn bị rời đi, Tôn Di lại kéo anh ấy lại.
“Còn có chuyện gì sao?” Lý Duy Lộc đã có chút không kiên nhẫn.
“Anh đồng nát, tôi giới thiệu cho anh một chỗ làm ăn, lầu dưới đang sửa sang lại, có rất nhiều giấy bọc, anh đi thu mua đi, tiền kiếm được chúng ta chia đôi, thế nào?” Tôn Di nhìn thoáng qua lầu hai, trên mặt đầy vẻ tính toán. “Chị gái à, tôi còn có việc, ngày mai lại tới có được không?” Hiện tại Lý Duy Lộc không muốn tiếp tục phí lời với cô ta nữa.
“Cái anh này rốt cuộc có muốn thu mua đồng nát không? Đưa mối làm ăn tới tận cửa rồi cũng không làm, thật là kì lạ!” Tôn Di mặt đầy hoài nghi mà đánh giá anh ấy từ trên xuống dưới.
Vì để Tôn Di không nghi ngờ nữa, Lý Duy Lộc chỉ đành phải theo cô ta lên lầu, thu nhặt một đống lớn giấy báo đã bỏ ở hiện trường thi công trên lầu. Sau khi trở về, bọn họ quả nhiên tìm được một chiếc bút ghi âm chất lượng kém trong bụng con cừu vui vẻ nọ.
Chỉ là vì đã nổi mốc, nên bút ghi âm căn bản hỏng rồi, về cơ bản là không mở được.
“Cái này sợ phải tìm người có chuyên môn, mới có thể lấy được dữ liệu bên trong ra” Mạc Hân Hy đặt bút ghi âm xuống, có chút buồn phiền.
“Đừng lo lắng, bây giờ anh lập tức đi liên hệ người, đảm bảo nội trong ba ngày có thể sửa xong nó.” Lý Duy Lộc một mặt đầy tự tin vỗ vỗ ngực mình nói.
Bọn họ ai cũng không thể ngờ, bút ghi âm chưa sửa xong, hiện trường thi công ở nhà của đôi vợ chồng giáo sư già đột nhiên xảy ra chuyện.
Không biết là vì nguyên nhân gì, chân thang máy dùng trong thi công bỗng nhiên bung ra, gáy một người công nhân bị ngã từ trên thang máy xuống đập trúng, tuy đã đưa đi bệnh viện cứu chữa nhưng vẫn chất.
Bởi vì đây là Chương trình đầu tiên cùng hợp tác của trang trí nội thất Nguyệt Tú và đài truyền hình, trước đó còn tuyên truyền cực kì nổi tiếng, nhà nhà đều biết, vì vậy sau khi xảy ra chuyện, tập đoàn nhà họ Lục cật lực phong tỏa tin tức, nhưng các nhà truyền thông lớn vẫn ngay tức khắc xuất hiện tại hiện trường, trang trí nội thất Nguyệt Tú ngay lập tức bị đẩy lên hot search.
Lục Khải Vũ mặt âm trầm nhìn chằm chằm Bạch Vĩ Hạo: “Đã điều tra ra nguyên nhân chuyện này chưa?”
Bạch Vĩ Hạo mặt đầy vẻ tự trách: “Điều tra ra rồi, ốc ở chân thang máy thi công bị rơi ra”
“Đơn vị thi công là ai tìm tới, cậu đã tìm hiểu chưa, đáng tin không? Tại sao đến kiến thức an toàn cơ bản cũng không có?”
“Tất cả mọi chuyện của đội thi công là do bên văn phòng bên kia phụ trách.”