Có được bậc cha mẹ thế này, chắc cô phải quỳ lạy cảm ơn họ đã "bán" cô cho Lục lão gia gần bảy mươi tuổi, để cô được sống trong cảnh giàu sang phú quý.
Cười khẩy trong lòng, dù có muôn ngàn lần không muốn nhưng cô cũng không còn cách nào khác, mọi thứ sơ sài, bên nhà hay họ hàng chỉ được thông báo một tiếng tới tham dự chứ không có làm lễ đàng hoàng, chắc họ cũng thấy mất mặt về hành động bán con gán nợ của mình nhỉ?
Bước lên chiếc siêu xe, chỉ có vệ sĩ tới đón vì chú rể "tuổi già sức yếu" cô càng cười nhạo họ, chua xót cho bản thân mình.
Thế nhưng dường như mọi thứ đã vượt ra ngoài suy nghĩ của cô.
Người cô kết hôn không phải ông Lục, là con của ông ấy, Thống Đốc quân Lục Nghị Phàm