Thanh Long sơn nằm ở vùng hoang vu phía nam bộ Thần Vực, chỗ đó là địa bàn của Thanh Thứ Chí Cao Thần. Gần Thanh Long sơn có thanh Hoàng phong, cũng là nơi Thanh Thứ Chí Cao Thần cư ngụ. Quân đoàn Hổ Nhẫn dám mang người đi chỗ đó chứng minh Thanh Lê cũng ra sức trong chuyện này.
Tiêu Lãng còn sống, được đám người Hình Thiên Tinh Quân cứu về, Hiên Viên Thiên Tâm mới biết chuyện này chưa đến mười ngày. Đối phương nói thẳng muốn Tiêu Lãng một mình đi thì chắc chắn biết hắn còn sống, tin tức nhanh nhạy như vậy trừ Long Kỵ công tử trước mắt ra sợ là không ai có thủ đoạn thông thiên như thế.
Hơn nữa người bình thường có thể biết rằng Hiên Viên Thiên Tôn đi Tinh Hải Hỗn Loạn sao? Người bình thường dám điều động một quân đoàn Hổ Nhẫn có ít nhất một trăm Thần Tổ cảnh đi Thanh sơn thành giết người sao? Bố trí bí ẩn như vậy, trước khi hành động không có một chút tin tức lộ ra ngoài, chắc vài đại gia tộc Hủy Diệt chi địa đều tham gia trong đó, ví dụ như Tu Kiếm, Tu Duyên trước mắt Hiên Viên Thiên Tâm.
Cho nên suy nghĩ thứ nhất trong đầu Hiên Viên Thiên Tâm là Long Kỵ công tử có thủ đoạn siêu. Người bình thường sao có thể khiến Tu Kiếm, Tu Duyên, gia tộc Hủy Diệt chi địa, Thanh Lê ra tay? Người bình thường dám giết người trong Hiên Viên sơn sao?
Khiến Hiên Viên Thiên Tâm tức giận nhất là tuy gã đoán ra nhiều nhưng không bắt được một chút bằng chứng nào.
Không có bằng chứng thì Tu La Chí Cao Thần tuyệt đối sẽ không xen vào. Ở trong mắt Tu La Chí Cao Thần mạng người như cỏ rác, đừng nói là tộc nhân của Tiêu Lãng, dù là Hiên Viên Thiên Tâm chết cũng không có gì. Trừ phi Hiên Viên Huyết Kỵ chết thì Tu La Chí Cao Thần mới chú trọng đôi chút.
Thế giới này từng giây từng phút xảy ra chiến đấu, nhiều âm mưu quỷ kế diễn ra. Gia tộc Chí Cao Thần có nhiều Thiên Đế cảnh như vậy, có rất nhiều người quen Chí Cao Thần, nếu quan tâm đủ thứ chuyện chắc Chí Cao Thần sẽ bận mỗi ngày mệt muốn chết.
Quân đoàn Hổ Nhẫn đã rời khỏi Hủy Diệt chi địa, Hiên Viên Thiên Tâm không dám lỗ mãng mang người đuổi theo. Hiên Viên Thiên Tâm lười nói nhiều với đám người Tu Kiếm, Tu Duyên, Long Kỵ công tử, mặt âm trầm rời đi. Mấy ngàn vạn người Thiên Châu thành đã chết, dân chúng từ Thiên Châu đến bị tử thương bảy, tám phần. Hiên Viên Thiên Tâm không biết nên ăn nói thế nào với Tiêu Lãng khi hắn trở về.
- Hừ!
Hiên Viên Thiên Tâm không nói một câu đã đi khiến Tu Duyên bất mãn.
Tu Duyên hừ mạnh, chửi thầm:
- Cái gì? Cho rằng lão tử của hắn được lão tổ tông xem trọng là có thể vô pháp vô thiên sao? Hủy Diệt chi địa này là họ Tu chứ không phải họ Hiên Viên!
Long Kỵ công tử mỉm cười tiếp lời nói:
- Chuyện lần này vừa lúc cho Hiên Viên Huyết Kỵ tỉnh ra. Được rồi, Tu Duyên đại nhân, mấy ngày nữa sẽ đưa bốn Mị Hương nữ đến, bảo đảm hàng còn nguyên, sẽ cho hai vị vừa lòng.
Tu Kiếm, Tu Duyên lười nhau, cùng cười gian.
Lần này Tu Kiếm, Tu Duyên giúp Long Kỵ công tử tuy có một phần là muốn dạy cho Hiên Viên Thiên Tôn một bài học nhưng cũng có nguyên nhân vì Mị Hương nữ. Đó là nữ nhân mà nam nhân thế giới hỗn độn đều muốn bò lên, nổi tiếng thiên hạ. Lần trước Tu Duyên đi đất Thần Long, ở Long Vực mấy tháng suýt không muốn quay về.
Mị Hương nữ là một chủng tộc rất kỳ diệu, là đỉnh lô trời sinh tu luyện, kết hợp linh hồn với Mị Hương nữ là có thể từ từ tăng tiến. Hơn nữa nữ nhân tộc này trời sinh có mùi thơm, quyến rũ tận xương. Năm xưa một Mị Hương nữ được đấu giá năm mươi ức Tử Thánh Thạch. Bây giờ tộc Mị Hương nữ bị Long gia nuôi, đám người Tu Kiếm, Tu Duyên có Tử Thánh Thạch cũng không thể mua. Long Kỵ công tử lợi dụng nữ nhân tộc này ký hợp đồng với nhiều người, bày ra ván thông thiên.
Hiên Viên Thiên Tâm một đường đại na di nhanh chóng trở về. Linh hồn của Hiên Viên Thiên Tâm rất cường đại, đi một mình nên tốc độ rất nhanh, mới mấy ngày đã đến Hiên Viên sơn.
Khi Hiên Viên Thiên Tâm truyền tống đi Thiên Châu thành, nhìn đại thành phồn hoa biến thành phế tích, cả thành tay chân cụt, máu chảy thành sông, vô số người bệnh nằm trên quảng trường trị thương, vẻ mặt đau đớn thì gã suýt nổi điên.
Kiến trúc duy nhất trong thành không bị phá hủy là thành bảo Tiêu Lãng cư ngụ, chắc Long Kỵ công tử biết hắn còn sống nên đổi ý bắt sống tộc nhân của hắn, dụ hắn đến Thanh Long sơn.
Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ mang theo một đám người đứng ở cửa thành bảo, vẻ mặt xấu hổ nhìn Hiên Viên Thiên Tôn đi đến. Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ muốn nói cái gì, môi mấp máy cuối cùng không thốt nên lời.
Mặt Hiên Viên Thiên Tôn âm trầm đi thẳng vào trong, đến chủ phòng nghe Hiên Viên Thiên Tâm báo cáo vụ việc, mắt lạnh băng đập bàn.
Hiên Viên Thiên Tôn quát to:
- Phế vật, một đám phế vật! Ta không trở lại thì không biết làm gì hết sao? Chuyện Thanh Long sơn các ngươi không lo được nhưng chẳng lẽ không thể điều tra chuyện Hủy Diệt chi địa? Nhiều người âm thầm tiến vào, giết người xong nhanh chóng rút đi mà không lộ chút tin tức, không ai yểm hộ thì sao được?
Hiên Viên Thiên Tâm chớp mắt, khó hiểu nói:
- Phụ thân, còn điều tra gì nữa? Chắc chắn là đám Tu Kiếm, Tu Duyên yểm hộ. Nếu điều tra việc này thì chúng ta cũng không làm gì được, bọn họ sẽ không để lại chút chứng cứ.
Hiên Viên Thiên Vũ trầm ngâm một lúc, lắc đầu, nói:
- Ta cảm thấy việc này không phải đám Tu Kiếm, Tu Duyên làm, bọn họ không to gan như vậy. Lần trước tại rõ ràng Xích Long Thành Chí Cao Thần đại nhân đã bất mãn, Tu Kiếm, Tu Duyên không ngu ngốc. Dù Tu Kiếm, Tu Duyên có tham gia chuyện này cũng sẽ không dấn vào sâu.
Hiên Viên Thiên Tôn gật gù, chắc chắn nói:
- Việc này không phải đám Tu Kiếm, Tu Duyên làm, lập tức điều tra, điều động toàn bộ lực lượng và quan hệ đi tra! Có thể tìm đến chứng cứ là tốt nhất, nếu không thấy thì phải xác định mục tiêu. Tiêu Lãng lành vết thương rồi sẽ trở về, ta phải cho hắn một lời giải thích.
Đám người Hiên Viên Thiên Tâm, Hiên Viên Thiên Vũ lập tức chắp tay đi ra ngoài, phát động tất cả quan hệ, lực lượng điều tra kỹ việc này. Hiên Viên Thiên Tôn sắc mặt âm trầm một mình ngồi trong đại sảnh.
Thật lâu sau, Hiên Viên Thiên Tôn kinh ngạc kêu lên:
- Với tính cách của Tiêu Lãng nếu biết chuyện này chắc sẽ lật tung Thần Vực. Long Kỵ, ngươi làm quá rồi, không tai họa người nhà, ngươi vượt quá giới hạn rồi.
Giờ phút này, Tiêu Lãng đã biết chuyện.
Hiên Viên Thiên Tôn mới rời khỏi Hình Thiên cung nửa ngày thì Tiêu Lãng đã tỉnh lại. Hình Thiên Tinh Quân sẽ không giấu giếm Tiêu Lãng, nhưng để hắn dưỡng thương ba ngày rồi mới nói cho biết.
Tiêu Lãng biết toàn bộ vụ việc, khiến Hình Thiên Tinh Quân hỗ trợ truyền tin về hỏi rõ ràng, bất ngờ là hắn cực kỳ bình tĩnh, không lập tức chạy về ngay mà nằm yên dưỡng thương. Tiêu Lãng im lặng lại làm Hình Thiên Tinh Quân buồn bực.
Ngày thứ bảy, vết thương trên người Tiêu Lãng đã lành gần hết, hắn ra khỏi phòng đi tới một thiên điện.
Tiêu Lãng nhìn vẻ mặt Hình Thiên Tinh Quân đầy quan tâm, chắp tay nói:
- Đa tạ ơn cứu mạng của Tinh Quân, nếu lần này Tiêu Lãng không chết thì về sau hễ có chuyện gì, Tiêu Lãng không tiếc vượt lửa qua sông.
Hình Thiên Tinh Quân phất tay, không khuyên nhủ gì. Có vài chuyện là nam nhân phải làm, Hình Thiên Tinh Quân không ngăn cản.
Hình Thiên Tinh Quân trầm giọng nói:
- Cứ thoải mái hành động đi. Ta không thể nhúng tay vào chuyện Thần Vực, cũng không thểp hái bất cứ người nào cho ngươi. Nhưng sau khi ngươi làm xong có thể trốn tới Tinh Hải Hỗn Loạn, ta che chở ngươi một mạng.
Tiêu Lãng gật đầu, cúi gập người, sắc mặt bình tĩnh đi ra ngoài, phóng thích Tình Không đi thẳng đến Thần Vực.
Hình Thiên Tinh Quân đi ra thiên đinệ nhìn hướng Thần Vực, khẽ thở dài:
- Xem ra lần này Thần Vực sẽ lật trời đổ nước. Nếu qua chuyện này mà tiểu tử kia không chết thì sẽ có tạo hóa lớn. Người đâu, khiến người luôn luôn chú ý thế cục Thần Vực, khi cần thiết hãy âm thầm giúp đỡ Tiêu Lãng. Nhớ kỹ, nếu thời cơ không đúng thì không được ra tay, nếu không thì sẽ chọc giận mấy lão kia.