"Có chuyện gì vậy"một giọng nữ cất lên

Cô quay sang thì thấy có một người phụ nữ tầm 40 đang lại. Nhìb bà ăn mặt lịch sự cô nghĩ chắc là quản lí rồi. Biết vậy nhưng cô vẫn hỏi cho chắc

"Bà là...?"cô nghi hoặc nói

"Tôi là quản lí ở đây"bà cũng đánh giá cô 'ko tệ ăn mặt lịch sự'đó là suy nghĩ của bà về cô

"Quản lí cô ta ko có tiền mua đồ rồi còn vên váo chữi nhân viên là tôi" cô chưa kịp nói thì cô ả chen vô.

"Cô..ko được học phép lịch sự tối thiểu là khi người khác dang nói chuyện thì ko được xen vô à"cô mỉa mai nói

"Cô.. "cô ả cứng họng

"Xin lỗi cô tôi sẻ dạy lại nhân viên,còn cô tôi nhớ ko nhầm là tôi ko có dạy cô ăn nói vậy mà" bà xin lỗi cô rồi quay qua mắng ả

"Ko có gì.."cô cười nhẹ làm những người đứng ở đây thất thần

Cô nói tiếp

" tôi nghĩ bà nên đuổi cô ấy thì hơn vì cô ta nói những lời khó nghe.."cô nói xong thì làm cô ả tức giận mặt kệ mọi người xung quanh

"Cô nói dối!tôi chỉ nói đúng sự thật thôi"cô ả hét lên làm mất thể diện nhân viên hòa đồng mà ả cố gắng tạo nên

".. nếu như bà ko tin thì cứ coi lại camera thì biết"cô thấy bà nhìn cô thì khó chịu nói

"Hừ đồ nhà nghèo quê mùa mà bài đặt thanh cao,chắc cô là tình nhân của đại gia nào đó để lấy tiền chứ gì,đồ đàn bà lẵng lơ"cô ả tức quá nên sỉ nhục cô

Chát

"Cô có quyền gì sỉ nhục tôi, sao cô biết tôi nghèo nàn quê mùa mà nói,cô nói tôi là tình nhân của đại gia để lấy tiền thì cô khác gì tôi,cô cũng chỉ leo lên giường đàn ông để mà đổi thứ mình muốn,tôi nói cho cô biết loại người như cô là lẵng lơ,là cặn bả của xã hội "đây là lần đầu tiên cô nói nhìu từ khi xuyên qua