Ai tới giết người đó! Đây không phải là một câu nói tùy tiện. Hiện tại thiếu tướng thật sự tin, với biểu hiện cường thế của Âu Dương vừa nãy, nếu quả thật giết người cũng không ai có thể làm gì được hắn.

Người như vậy đã không thể dùng bom hẹn giờ để hình dung nữa. Người này căn bản là một đạn hạt nhân hình người. Không ép hắn đến mức nóng nảy tự nhiên không có cái gì. Nhưng một khi ép hắn nóng nảy, hắn thật sự chuyện gì cũng có thể làm. Cho dù là pháp luật gì đó cũng không thể ngăn cản được hắn. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Năm đó Chiến Lang vừa xuất hiện đã trực tiếp tàn sát một thị trấn nhỏ. Lúc đó cũng không ai có thể làm gì được hắn. Muốn đối phó với cường giả như Chiến Lang, cho dù xuất động quân đội cũng vô dụng.

Tốc độ không gì sánh kịp, lực phá hoại kinh người, mỗi giờ mỗi khắc có thể triệu hoán tia chớp. Tất cả những năng lực này đều giống như trong thần thoại, người bình thường làm sao có thể dùng vũ khí đối phó với hắn được?

Ngay như Chiến Lang vậy, những việc khác không cần làm, dùng lôi điện làm hộ giáp. Ngươi dùng súng máy bắn qua, chắc hẳn viên đạn sẽ không xuyên qua được lôi điện hộ giáp của người ta thậm chí còn tổn thương đến người khác?

Mà vị gia hỏa hôm nay còn lợi hại hơn Chiến Lang rất nhiều. Một hóa thân đã tạo thành tổn hại còn cường đại hơn cả Chiến Lang. Thật sự rất khó tưởng tượng được nếu như chân thân của hắn xuất hiện ở đây, có phải sẽ là cảnh tượng của ngày tận thế hay không.

- Tướng quân Lôi Minh, ta nghĩ ta không thể giúp gì được các ngươi nữa rồi! Âu Dương này quá cường đại. Cho dù là Chiến Lang tới đây cũng không có bất kỳ tác dụng gì!

Lạc Phu tự mình biết mình. Hắn biết cho dù hắn tiếp tục ở lại đây cũng không có bất cứ ý nghĩa gì.

- Đa tạ!

Trung tướng nắm lấy tay Lạc Phu, biểu thị sự cảm ơn đối với hành động hỗ trợ lần này của Lạc Phu. Hắn biết chuyện kế tiếp tất nhiên Lạc Phu không thể hỗ trợ nữa.

- Được rồi, trong chuyện này ta không thể giúp được gì. Nhưng ta cho rằng Chiến Lang nhất định sẽ muốn gặp tên tiểu tử này. Bác sĩ nhất định cũng sẽ có hứng thú đối với hắn. Nói không chừng bác sĩ sẽ có biện pháp có thể thu phục hắn!

Lạc Phu nắm tay Lôi Minh nhắc nhở một chút, sau đó chui vào mặt đất biến mất không thấy bóng dáng nữa!

- Liên hệ với Chiến Lang, liên hệ với Bác Sĩ! Đúng! Còn cả Tử Thần nữa!

Trung tướng quay về phía thủ hạ phân phó.

- Tướng quân! Tử Thần đã bị giam mười lăm năm. Thật sự để hắn đi ra sao?

Ban đầu, thiếu tướng đã đối lập với Âu Dương, nghe thấy Lôi Minh bất ngờ nói muốn cho Tử Thần đi ra, hắn cảm thấy có chút khó tin.

- Liên hệ với bọn họ. Tuy rằng Tử Thần tàn bạo, nhưng ta tin tưởng hắn nhất định sẽ có hứng thú đối với chuyện này. Âu Dương quá mức cường đại. Muốn khiến hắn cúi đầu, quyền lợi sợ là khó có thể mê hoặc được. Chỉ khi đứng cùng một độ cao với hắn, chúng ta mới có thể có cơ hội nói chuyện với hắn.

- Được rồi!

Thiếu tướng gật đầu, sau đó dẫn người lập tức rời khỏi đó!

- Tử Thần? Ngươi là tồn tại tiếp cận gần nhất với hữu cấp trên thế giới. Hiện tại có một hựu cấp thật sự ở trước mặt ngươi. Hi vọng ngươi có thể hàng phục hắn!

Điều Lôi Minh làm chính là được ăn cả ngã về không. Lần này người hắn muốn mời không phải là người trong quốc gia. Chuyện tìm người hỗ trợ như vậy nói ra thật mất mặt. Nhưng hắn cũng không có biện pháp. Nếu như không rõ Tử Thần và Chiến Lang, cho dù hắn sai một đội quân tới bao vây biệt thự kia cũng không có cách nào bắt được người ta...

Ba ngày sau, trong một ngục giam tại nước ngoài. Một người trung niêm nhìn qua khoảng hơn bốn mươi tuổi đang ngồi một mình ăn bữa tối bên một bàn ăn. Xung quanh hắn không có một người nào dám tới gần. Thứ hắn ăn khác xa với người bình thường.

Cửa nhà giam mở ra. Một đội quân thận trọng từng bước một đi tới bên cạnh người trung niên. Một người phụ nữ người nước ngoài tướng mạo vẫn rất vui tươi nhìn người trung niên.

- Thế nào? Lại muốn tiến hành giáo dục tư tưởng sao ? Ta đã nói rất rõ ràng với các người về phương diện này. Mười lăm năm qua ta cũng chưa từng nghĩ tới vượt ngục. Đừng quá đáng!

Người đàn ông trung niên chính là Tử Thần, được xưng là người dị năng mạnh nhất tàn bạo nhất.

- Tử thần tiên sinh, ta rất muốn biết, với năng lực của ngài, vì sao lại cam tâm tình nguyện chờ ở chỗ này mười lăm năm? Trên thế giới này không có chỗ nào có thể ngăn cản bước chân của ngài!

Người phụ nữ thoáng nhíu mày nói.

- Cô thì biết cái gì? Muốn nhốt ta trong mấy bức tường này sao? Trong mắt ta, đám dị năng các ngươi có tính là cái rắm! Thế giới chúng ta đang ở chẳng qua chỉ là một tiểu thế giới. Phía trên chúng ta còn có thế giới lớn hơn. Đó mới là mục tiêu của ta!

Tử thần bỗng nhiên nói ra những điều khiến người ta khó có thể lý giải được. Tuy nhiên nếu như lúc này Âu Dương đang ở đây, hắn nhất định sẽ vô cùng giật mình! Có thể biết được bí mật thế giới, điều này chứng tỏ Tử thần hẳn đã đạt đến một đỉnh cao nào đó. Hắn dừng ở lại chỗ này bởi vì hắn biết, thông đạo đi tới thế giới khác kia sẽ nhanh chóng được mở ra. Hắn cũng muốn rời khỏi thế giới này. Điều hắn muốn theo đuổi chính là con đường trường sinh kia.

Người phụ nữ kia nghe thấy Tử thần nói vậy, trong mắt cô ta Tử thần chính là một người điên! Một thế giới khác? Hắn cho rằng thế giới này là cái gì? Có thể tùy ý xuyên qua sao?

- Các ngươi đều đi ra ngoài đi!

Ngay khi người phụ nữ kia còn đang nghi hoặc, chợt có một giọng nam từ bên ngoài truyền đến. Chỉ thấy một người mặc áo gió màu đen mang theo kính râm từ bên ngoài đi vào!

Khi người đàn ông vừa đi vào, một lực lượng giống như từ trường lan tỏa trong ngục giam. Nhận được mệnh lệnh của người đàn ông kia, một nhóm người vội vàng đuổi các tù nhân khác rời khỏi nơi này. Cuối cùng bên trong chỉ có người đàn ông và Tử thần.

- Chiến Lang, ngươi quá yếu. Hiện tại mới mười lăm năm. Sau mười lăm năm nữa nếu như ngươi vẫn chưa thể đạt được hựu cấp, vậy ngươi chỉ có thể như một con bò sát đáng thương chờ chết trong thế giới này. Trong khi đó ta lại có thể truy tìm sự vĩnh sinh!

Tử thần nhìn Chiến Lang đi tới. Tất nhiên hắn nhận ra được Chiến Lang, nhận ra được người bây giờ ở bên ngoài được gọi là Chiến Lang mạnh nhất.

- Tử thần, ta không thấy thế giới mà ngươi nói. Ta cũng không có cách nào tu luyện được tới hựu cấp như ngươi nói!

Chiến Lang có chút thê lương.

- Bởi vì tâm tình của ngươi không có cách nào bình tĩnh được! Ta đi qua cổ lão phía đông, nơi đó có rất nhiều bí mật mà ngươi không tưởng tượng nổi. Ở đó, ta đã tìm ra được phương pháp khiến ta trở nên an tâm. Cũng chính là phương pháp kia cho ta biết còn có thế giới khác, còn có sự trường sinh thật sự!

Ánh mắt Tử thần lộ vẻ chờ mong, một sự chờ mong đối với tương lai.

- Thật sao? Ta cũng rất thích cảnh tượng mỹ lệ phía đông. Lần này ta tới chính là muốn mời ngươi ra ngoài xem!

Mặt Chiến Lang mỉm cười.