Yêu Cung

Chương 644: Tiểu Nhạc phi tiên

Nhìn thấy người nọ xuất hiện, vô số đệ tử Chúng Thần Điện cùng quỳ gối xuống đất. Đó là Phách Kiếm trưởng lão của Chúng Thần Điện! Một cường giả chỉ đứng sau tông chủ Hoàn Nhan Liệt, là trưởng lão cùng Hồn Vương làm cánh tay trái phải của Hoàn Nhan Liệt.

Các đệ tử Chúng Thần Điện vô cùng cung kính kêu lên:

- Tham kiến Phách Kiếm trưởng lão!

- Phách Kiếm trưởng lão? Kiếm nhân?

Tiểu Nhạc nhìn cái tên từ trên trời giáng xuống đầu tiên là thành thanh kiếm to sau đó biến thành hình người, ở trong mắt y đây là một kiếm nhân.

Nhưng Tiểu Nhạc nói câu này làm mặt Phách Kiếm xanh mét. Từ danh tiếng Phách Kiếm của gã truyền ra đến nay trong Tiên Giới không ai dám gọi gã là kiếm nhân. Hôm nay tiểu tử này dám nói như thế, nếu không phải y quá đặc biệt thì Phách Kiếm tuyệt đối sẽ ra một luồng kiếm khí diệt tiểu tử này.

- Tiểu tử, ta không so đo với ngươi. Ta hỏi ngươi, ngươi có muốn làm hộ sơn đại thần của Chúng Thần Điện ta không?

Phách Kiếm quan sát thể chất của Tiểu Nhạc, y có thiên phụ địa mẫu, trời sinh có năng lực khống chế sông núi, ngũ nhạc trong tay y là bằng chứng. Nếu y chịu ở lại nơi này làm hộ sơn đại thần, đem toàn Chúng Thần sơn chuyển hóa thành lực lượng, vậy thì tương lai y sẽ là thủ hộ thần cao nhất của Chúng Thần Điện!

Tiểu Nhạc trừng Phách Kiếm, nói:

- Thủ hộ thần? Không hứng thú, lão tử tới nơi này là để kiếm Âu Dương. Âu Dương không có ở đây không?

Tiểu tử này trước giờ không đi theo lẽ thường, không thèm để ý Phách Kiếm. Ở trong mắt Tiểu Nhạc, y đến Tiên Giới thật ra là vì Âu Dương.

Không thấy bạch lão bang tử, Âu Dương cũng vũ hóa phi tiên, ở Vạn Tiên sơn Tiểu Nhạc thấy chẳng có gì để chơi nên y bắt đầu cố gắng phấn đấu, dùng năm mươi năm liền tới Tiên Giới.

- Âu Dương...

Phách Kiếm nghe hai chữ này sắc mặt liền vặn vẹo.

Năm mươi năm trước cái tên này chấn động toàn Tiên Giới, sau này cái tên biến mất, người trong thiên hạ đều cảm thấy Âu Dương đã chết.

Nhưng trước đó không lâu Diệp Phi bỗng giáng xuống Chúng Thần Điện, lần đó chỉ ba người có mặt, đó là Hoàn Nhan Liệt, Hồn Vương và Phách Kiếm! Chính vì lần đó Phách Kiếm biết Âu Dương không chết, còn chạy tới Tử Vong Lôi Đài, đụng phải Diệp lão. Chính vì cơ duyên xảo hợp này được Diệp lão đưa đến thế giới Dị tộc.

Mới đầu biết chuyện này Phách Kiếm không hiểu Diệp lão có ý gì, nhưng lão dùng giọng điệu cực kỳ nghiêm túc nói với họ, lão đã hứa với Âu Dương phải trông chừng bằng hữu giúp hắn. Từ giây phút Âu Dương rời đi thì tất cả bằng hữu của hắn sẽ do Diệp lão trông nom, tương đương với sau này toàn bộ bằng hữu của Âu Dương do Diệp lão thủ hộ!

Ở Tiên Giới, người được Diệp lão là khái niệm gì? Ai dám không nể mặt Diệp lão? Tiên tôn? Dừng nói là tiên tôn, coi như kéo mấy vị lão tổ của Chúng Thần Điện ra cũng chưa chắc là đối thủ Diệp lão.

Đây chính là người có thể giết vào thế giới Dị tộc, ở trên Vạn Yêu Chi Thành đại chiến cùng Chủ Dị tộc! Ba người mạnh nhất thiên hạ, Diệp Phi, Kiếm Vũ Nhai và Vương Bằng bí ẩn, có ai không biết?

Có thể nói từ khi Diệp lão mang đến tin tức này, muốn chọc bằng hữu của Âu Dương phải đắn đo một việc, đó là ngươi có tư cách hay không.

Phách Kiếm mạnh không? Phách Kiếm rất mạnh, nhưng gã không cho rằng gã có tư cách đó! ít nhất với Phách Kiếm thì gã không xứng. Diệp lão cường đại nói trắng ra là đã vượt qua sức tưởng tượng của họ, trừ không thể mở ra hành lang luân hồi, Diệp lão gần như đã là chí cao vô thượng, cường giả ngang với Vạn Tiên Chi Vương.

Diệp lão là cường giả thuộc về truyền thuyết. Trước khi chí cao vô thượng xuất hiện, không ai dám đối đầu với cường giả đẳng cấp như Diệp lão.

- Ngươi là bằng hữu của Âu Dương?

Phách Kiếm nhìn tiểu tử này, Âu Dương là biến thái, tiểu tử này cũng biến thái, không lẽ bằng hữu của hắn đều là biến thái?

Tiểu Nhạc nhìn Phách Kiếm, nói:

- Cái gì? Bằng hữu? Ngươi đang vũ nhục ta sao?

Tiểu Nhạc nói câu này khiến Phách Kiếm choáng váng, mới rồi còn nói tìm Âu Dương sao chớp mắt đã thành gã nói y là bằng hữu với Âu Dương là vũ nhục y? Nếu không phải không xác định quan hệ của Tiểu Nhạc và Âu Dương thì Phách Kiếm tuyệt đối không nhẫn nhịn.

- Vậy ngươi là...

Tiểu Nhạc rống:

- Ta là đại ca của hắn! Gọi hắn ra đây, nếu hắn không ra thừa nhận ta là đại ca thì ta cho một cục gạch đập chết hắn!

Tiểu Nhạc không phát hiện khi y nói câu này thì người xung quanh lén cười khúc khích.

Một tiểu tử trông khoảng mười bảy, tám tuổi nói là đại ca của người khác, chuyện này nghe đù buồn cười, Tiểu Nhạc còn dùng bộ dạng hùng hồn nói, xem như là đệ tử Chúng Thần Điện có cố nén cũng không chịu nổi.

Phách Kiếm bất đắc dĩ, nói:

- Âu Dương bế quan trong Chúng Thần Điện, nhưng ta mang ngươi đi gặp vài người, nếu ngươi nói là thật thì chắc ngươi sẽ nhận ra họ.

Phách Kiếm nói xong một luồng kiếm khí bắn ra từ người gã. Nhạc Sơn la hét bị mang đi lao tới nhát mẫu tâm phân Vạn Tiên sơn ở Tiên Giới.

Trong Chân Linh Giới Vạn Tiên sơn là hùng bá thiên hạ, danh tiếng thiên hạ đệ nhất tông uy chấn bát phương. Nhưng tới Tiên Giới thì Vạn Tiên sơn chỉ là một phụ thuộc của người ta. Nếu không phải vài ngày trước Diệp lão chạy tới Chúng Thần Điện nhắc nhở thì có lẽ cao tầng Chúng Thần Điện cũng quên đi tông phái nhỏ này. Nguồn: http://truyenfull.vn

Nhưng dù có Diệp lão nhắc nhở thì Vạn Tiên sơn không có khả năng lập tức nổi lên. Sự trỗi dậy này không phải cần người khác phụ trợ, là cần có đủ thực lực, nếu Vạn Tiên sơn có thể ra một tiên tôn thì lập tức vùng lên ngay, nếu không thì mặc kệ Vạn Tiên sơn được chăm sóc cỡ nào cũng chỉ là một phụ thuộc.

Kiếm quang xuyên qua tầng tầng đám mây, mang theo vài phàn bá khí xuất hiện trên đỉnh núi Vạn Tiên sơn. Đệ tử Vạn Tiên sơn vốn không nhiều, đếm thì chỉ chừng trăm người. Lúc này thấy kiếm quang bá khí như vậy, đệ tử Vạn Tiên sơn còn đang tập luyện buổi sáng cùng ngẩng đầu nhìn trời.

- Phách Kiếm trưởng lão! Trong thiên hạ chỉ Phách Kiếm trưởng lão mới có thể làm được lấy thân hóa kiếm!

Cùng lúc là kiếm tu, Bách Minh Thanh trông thấy kiếm quang từ trên trời lao nhanh đến, y biết đây là cảnh giới cao nhất của Ngạo Kiếm quyết, lấy thân hóa kiếm!

Nhưng từ khi Vạn Tiên sơn có Ngạo Kiếm quyết tới giờ chưa có ai tu luyện được đến lấy thân hóa kiếm, đây gần như là truyền thuyết thần thoại.

*Ầm!*

Kiếm to màu vàng từ trên trời giáng xuống, cắm trên đỉnh Vạn Tiên sơn. Tất cả đệ tử Vạn Tiên sơn đều cảm nhận run rẩy, lỗ tai nghe thấy từng đợt kiếm ngân.

Trong tiếng kiếm ngân còn kèm theo tiếng nói.

- Tổ cha nó! Kiếm nhân, ngươi bay ổn định chút được không? Tu vi cao như vậy sao phi hành kém đến thế?

Lúc thanh âm truyền ra thì đệ tử Vạn Tiên sơn đều trợn mắt há hốc mồm nhìn tiểu tử đi ra từ kiếm quang. Tiểu tử này quá kiêu ngạo, dám chạy đến Chúng Thần Điện chỉ vào Phách Kiếm trưởng lão nói lời đó trong thiên hạ không có mấy ai. Tiểu tử này nhìn qua tu vi không cao nhưng sao dám làm như vậy?

- Ta không cần ngươi dạy!

Phách Kiếm rất buồn bực, nhưng gã không thể so đo với Tiểu Nhạc.

Yêu Cung

Tương lai Tiểu Nhạc sẽ trở thành hộ sơn đại thần của Chúng Thần Điện bọn họ, hộ sơn đại thần này đúng là một thủ hộ thần, Phách Kiếm cảm thấy mình không đáng vì mấy câu nói mà trở mặt với hộ sơn đại thần tương lai.

- Ngươi có muốn ta dạy chưa chắc ta có hứng thú!

Tiểu Nhạc lại liếc Phách Kiếm, sau đó nhìn xung quanh, y chỉ vào Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu, hét to:

- Bạch lão bang tử!

Nghe tiếng bạch lão bang tử của Tiểu Nhạc làm Bạch Hủ Minh suýt chảy nước mắt. Từ khi tới Tiên Giới đến bây giờ gặp lại Tiểu Nhạc, Bạch Hủ Minh có cảm giác như quay về Chân Linh Giới, về lại Vạn Tiên sơn.

Phách Kiếm khác định thân phận của Tiểu Nhạc mỉm cười nói:

- Được rồi, ta đã đưa người đến, qua mấy ngày nữa ta sẽ đến bàn chuyện lần này với ngươi!

Sau đó Phách Kiếm không chút dừng lại, xoay người hóa kiếm biến mất trên trời.

Tiểu Nhạc nhảy nhót đi tới bên cạnh Bạch Hủ Minh, ôm lấy lão, nói:

- Ta liền biết hai huynh đệ đái dầm các ngươi sẽ chạy tới Tiên Giới, xem đi, ta dã nói rất nhanh sẽ lên. Bây giờ ta đã lên, phải rồi, tiểu đệ của ta đâu?

Tiểu Nhạc nói câu khiến Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu có chút xấu hổ.

Cái gì mà hai huynh đệ đái dầm? Đây là chuyện đã bao nhiêu năm trước? Tiểu tử Tiểu Nhạc này có biết giữ mặt mũi không lại lôi chuyện ra nói, dù đái dầm thì còn tốt hơn đứa con nít như ngươi.

- Âu Dương...

Bạch Hủ Minh nghe Tiểu Nhạc nhắc tới Âu Dương, phút chốc không biết trả lời ra sau.

Biến mất, Âu Dương đã biến mất năm, sáu chục năm, lần này thật sự là không có chút tin tức. Bạch Hủ Minh không thể xác định Âu Dương còn sống hay đã chết.

Hơn năm mươi năm trước thiên hạ đều biết tin Âu Dương lìa đời, bây giờ thời gian qua lâu như vậy, Âu Dương còn sống không? Nếu như còn sống thì hắn chạy đi đâu? Hắn còn sáng tạo kỳ tích mới không?

Tiểu Nhạc giật mình nhìn Âu Dương, hỏi:

- Sao vậy? Âu Dương không ở chỗ này? Vậy tại sao kiếm nhân kia hỏi ta không phải là bằng hữu của Âu Dương không?

Lỗ Tu đứng bên cạnh lặng im không nói, nhưng nghe Tiểu Nhạc thốt câu này thì kiềm không được hỏi:

- Ngươi nói cái gì?

Phách Kiếm hỏi Tiểu Nhạc có phải là bằng hữu của Âu Dương? Cái này đại biểu cho điều gì?

Tiểu Nhạc nhìn Lỗ Tu, y không suy nghĩ nhiều như gã, mở miệng nói:

- Lúc ta đến kiếm nhân đó hỏi ta có phải là bằng hữu của Âu Dương, ta còn tưởng hơn năm mươi năm hắn ở Tiên Giới lăn lộn có chút danh tiếng!

Nghe Tiểu Nhạc kể, mắt Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu sáng lên. Tại sao Phách Kiếm hỏi Tiểu Nhạc có phải là bằng hữu của Âu Dương? Không lẽ chỉ vì tiếc nuối năm mươi năm trước? Chuyện này có thể không?

Mỗi năm Tiên Giới có rất nhiều thiên tài chết đi, nếu cứ tiếc nuối thì e rằng khắp cả Tiên Giới đều có. Phách Kiếm hỏi Tiểu Nhạc như vậy chắc là có nguyên nhân gì đó, mà nguyên nhân chắc chắn liên quan đến Âu Dương.

Nhưng rốt cuộc thì Âu Dương ở đâu?

Tiểu Nhạc nhìn hai người, hỏi:

- Rốt cuộc làm sao?

Tiểu Nhạc không hiểu xảy ra chuyện gì, nhưng theo y hiểu biết Âu Dương thì tên này là con trai của kỳ tích, bây giờ nếu nói cho Tiểu Nhạc là Âu Dương vào Tiên Giới chưa tới sáu mươi năm đã trở thành tiên tôn thì y bảo đảm sẽ không giật mình.

- Âu Dương...Âu Dương...Âu Dương lại biến mất.

Lỗ Tu nghẹn nửa ngày rốt cuộc nói ra chuyện Âu Dương mất tích.

- Trời, làm ta tưởng có chuyện gì lớn, Âu Dương biến mất có cái gì giật mình? Nói theo kiểu đường đi của quái vật này thì không lâu sau hắn sẽ lại xuất hiện, đến khi đó chắc chắn hắn sẽ cho mọi người một niềm vui bất ngờ mới!

Tiểu Nhạc rất tin tưởng Âu Dương, thật ra thì không chỉ mình y, gần như mỗi một bằng hữu của hắn đều như thế.

Đả kích một lần có lẽ người thường sẽ gục ngã, nhưng với Âu Dương đó là một lần mới vùng lên, đả kích càng lớn thì hắn trưởng thành càng nhanh. Đây là một người gặp cường liền mạnh, chưa từng ngã xuống.

Âu Dương mặc đồ đen, trên mặt đeo mặt nạ, đứng trong phòng của Mộng Hi. Lúc này trong phòng Mộng Hi nằm ngã ba tiên nhân cấp kim tiên. Ba người đã bị một loại thuật pháp thần kỳ khống chế, dù thấy được nhưng miệng không thể nói, không thể nhúc nhích một ly, giống như dê con bất lực chờ làm thịt.

Âu Dương nói:

- Ba tên, sáu mươi viên!

Ba bình đan dược, mỗi bình chứa hai mươi viên Bồi Nguyên đan bay ra khỏi tay Âu Dương. Cùng thời gian, ngọn lửa bốc lên từ người Âu Dương, ba kim tiên không kịp phát ra tiếng hét thảm đã bị hắn lấy mạng.

Ngọn lửa biến mất, ba kim tiên không còn nữa, Âu Dương cũng biến mất, chỉ để lại ba bình chứa sáu mươi viên Bồi Nguyên đan ở trên bàn.

Mộng Hi nhìn ba bình Bồi Nguyên đan đặt trên bàn, trong mắt có mờ mịt. Mộng Hi không hiểu tại sao Âu Dương không ăn đan dược lại đi nuốt kim tiên!

Không lẽ lực lượng của kim tiên còn cường đại hơn Bồi Nguyên đan sao?

Đúng vậy! Đối với người khác thì lực lượng một kim tiên không sánh bằng một viên Bồi Nguyên đan, nhưng với Âu Dương thì khác. Lực lượng một Thần Sư Chi Nhãnu luyện bị hấp thu thì có thể lớn hơn cả Bồi Nguyên đan, huyết lực một kim tiên gần như có hiệu quả sánh ngang với một viên Khấp Thần đan.

Chỉ cần giao dịch này không ngừng tiến hành là Âu Dương có thể liên tục trưởng thành, cho dù trong giao dịch ẩn chứa âm mưu vô cùng, ngày nào đó khi thực lực của Âu Dương đủ để hủy diệt tất cả, đối kháng với Chủ Dị tộc thì âm mưu gì cũng mất hết ý nghĩa.

- Dược liệu càng lúc càng thiếu, xem ra ta phải đi Bách Hoa cốc một chuyến.

Âu Dương xem xét dược liệu trong vòng tay của mình, tài liệu luyện chế Bồi Nguyên đan ngày càng ít đi. Âu Dương từ trước đã có ý nghĩ đi Bách Hoa cốc thu thập dược liệu làm Khấp Thần đan.

Trong thế giới Dị tộc, Bách Hoa cốc là một nơi thần kỳ, chỗ đó trừ chiến trường ra là nơi Dị tộc thích đi nhất. Bởi vì ở đó có lúc sẽ sinh trưởng một ít dược liệu rất kỳ diệu, nếu có thể tìm được chúng, ăn vào rồi sẽ khiến một Dị tộc bay vọt một lần.

Âu Dương xem dứt đan dược của mình, hiện tại trong tay hắn không có nhiều, phải đi Bách Hoa cốc một chuyến. Thật ra thì Âu Dương có nghĩ đến kêu Mộng Hi cung cấp dược liệu, nhưng suy nghĩ thật lâu sau hắn vẫn là lựa chọn đi Bách Hoa cốc thử vận may.

Âu Dương vỗ Di Tiểu Thiên bên cạnh, kêu lên:

- Tiểu Thiên!

Bây giờ Di Tiểu Thiên đã biến khác đi, toàn thân y đầy khí thế mạnh mẽ, tóc thật dài, ấn ksy ngọn lửa vàng che giấu bên trong. Lúc đầu thấy ấn ký hỏa diễm thì Âu Dương rất tò mò, nhưng hắn hỏi Di Tiểu Thiên lại nghe y nói mình cũng không biết. Sau này Âu Dương kêu Di Tiểu Thiên dùng tóc che giấu ấn ký lửa đi, để tránh cho ấn ký mang đến rắc rối gì.

Di Tiểu Thiên khó hiểu nhìn Âu Dương, hỏi:

- Có chuyện gì, đại ca?

Âu Dương mỉm cười nói:

- Ta muốn đi Bách Hoa cốc một chuyến, mấy ngày tiếp theo ngươi ở Mộng gia phải cẩn thận. Ta đã dặn Mộng Hi, cho nên bình thường chắc sẽ không có vấn đề gì.

Trải qua nhiều lần giao dịch, Mộng Hi thông minh như vậy đương nhiên đã điều tra được thân phận của Âu Dương, nhưng hắn cũng lười che giấu, vì hắn phát hiện nàng thật sự có lòng muốn hợp tác với hắn, ít nhất đến nay hắn không cảm nhận được bất cứ uy hiếp gì.