Chợ giao dịch, nói trắng ra chính là một ngôi chợ đêm của các thế lực lớn ở Thiên Hồn. Ở chỗ này không vật nào là ngươi mua không được.
Trong chợ, nếu như ngươi có thể trả giá cao, như vậy ngay cả mạng Đại Đế ngươi cũng có thể mua.
Âu Dương nhìn thoáng qua bảng treo giải. Tên của hắn nằm ở đầu bảng, mà cái giá để mua cái mạng của mình là mười vạn tích điểm. Thậm chí một tin tức chuẩn xác về mình cũng đáng giá một vạn. Nhìn số lượng tích điểm này, Âu Dương mỉm cười. Xem ra cái mạng của mình thật đáng giá.
Âu Dương đi tới phía trước một tấm bảng giao dịch, đem tấm kim bài và khối ngọc phù của tiểu thế giới Thiên Hà giao cho một giao dịch sư nói:
- Ta cần chờ bao lâu?
Giao dịch sư là một thiếu nữ khoảng hai mươi tuổi, vô cùng xinh đẹp, nhưng nơi này là Thiên Hồn, ở chỗ này bất luận là nam hay nữ đều là rắn rết, mà Âu Dương cũng chưa từng có tâm tư trêu ghẹo mỹ nữ.
Mỹ nữ tiếp nhận kim bài của Âu Dương, sau đó nói một chút tin tức về ngọc phù:
- Một người muốn tiến vào Thiên Hà tiểu thế giới, mặc dù thiên cơ thượng tồn, nhưng từ ba ngàn năm trước cũng không hề có người bước vào trong đó kỳ vọng lĩnh ngộ thiên cơ.
- Đừng nhiều lời.
Lúc này đang ở địa bàn Thiên Hồn, Âu Dương thật sự là không thể giống như lúc trước biểu hiện chính mình. Lúc này hắn quan tâm nhất chính là lúc nào có thể hoàn thành lần giao dịch này. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
- Đến Đa Bảo Các, cầm lệnh bài đi tìm Các chủ.
Mỹ nữ không hứng thú nhìn thoáng qua Âu Dương, sau đó đưa một huyết sắc lệnh bài cho hắn.
Âu Dương tiếp nhận lệnh bài, nhìn thoáng qua vẻ mặt bất mãn của mỹ nữ đang nhìn mình. Hắn khẽ cười, toàn thân hóa thành một đạo thiểm điện màu đen đi tới Đa Bảo Các cách đó không xa.
Người trong Đa Bảo Các rất ít, bởi vì Các chủ ở đây chính là một Đại đế vô cùng khát máu. Tiến nhập Đa Bảo Các hậu quả thông thường đều là bị Đại đế này lột da sống.
Âu Dương cầm huyết sắc lệnh bài trong tay, cũng không có chút sợ hãi gã Đại đế này. Có khát máu hay không với hắn cũng không thành vấn đề, bởi vì hắn tới nơi này là để hoàn thành giao dịch.
Tại Thiên Hồn, ngay cả ngươi là Đại đế thì cũng phải dựa theo quy củ mà làm việc. Bằng không Thiên Hồn sẽ có rất nhiều loại phương pháp lấy mạng của ngươi.
- Ngươi muốn đến tiểu thế giới Thiên Hà?
Âu Dương bước vào Đa Bảo Các, thanh âm của một lão phụ nhân từ bên trong truyền ra, sau đó chỉ thấy một lão phụ nhân khoảng tám mươi tuổi tay cầm một cây long đầu quái trượng từ bên trong chậm rãi đi ra. Nếu như không phải sớm biết này lão phụ nhân chính là một Đại đế vô cùng khát máu, cho dù là Âu Dương cũng sẽ xem bà ta là một người bình thường, bởi vì trên thân thể của bà ta căn bản không có cảm nhận uy phong Đại đế tồn tại.
- Đúng!
Âu Dương cầm huyết sắc lệnh bài nhẹ nhàng vứt cho lão phụ nhân nói:
- Bắt đầu đi!
- Ài... Người thanh niên, chính là tính tình quá nôn nóng. Chín trăm tích điểm có thể đổi lấy một pháp thân bảo mạng, nhưng ngươi lại muốn lấy nó đến một tiểu thế giới vô dụng.
Lão phụ nhân lắc đầu tiếp tục nói:
- Hơn nữa bản thân lại không phải Đại đế, lúc này thời gian tiểu thế giới mở ra có tám mươi lăm năm, một khi ngươi tiến vào đó cũng chỉ có thể đợi tám mươi lăm năm sau mới có thể bước ra tiểu thế giới.
Lão phụ nhân hình như có hảo tâm khuyên bảo Âu Dương, nhưng trên thực tế Âu Dương lại chỉ lạnh lùng mỉm cười.
Tám mươi lăm năm? Con số này chỉ có thể lừa mấy vị tiểu bằng hữu. Âu Dương vừa mới từ cơ sở dữ liệu đi ra. Hắn biết, giao dịch không chỉ có đi mà còn còn có lại. Âu Dương chỉ cần nắm bắt khối huyết sắc lệnh bài này, khi hắn muốn ra chỉ cần bóp nát lệnh bài, lão phụ nhân nhất định phải giúp hắn phản hồi Chân Linh Giới.
- Giao dịch không chính xác, có lừa dối
Âu Dương nói đơn giản ra mấy chữ, nhưng lại khiến cho vẻ mặt hảo tâm của lão phụ nhân phải biến sắc, sau đó hừ lạnh một tiếng nói:
- Hừ ít nói lời vô ích, để ta đưa ngươi đi.
- Đa tạ!
Mặc dù lão phụ nhân nói rất khó nghe, nhưng Âu Dương lại căn bản không thèm quan tâm. Nơi này là Thiên Hồn, ở chỗ này toàn thân Âu Dương đều không được tự nhiên. Ở chỗ này hắn chỉ có thể biểu hiện ra bộ dạng một người lạnh lùng, cho nên lúc này Âu Dương nóng lòng rời đi.
- Lát nữa ta khai thông đường tới Thiên Hà tiểu thế giới, chỉ trong nháy mắt, nếu như ngươi không tranh thủ được thì đừng trách ta.
Lão phụ nhân sắc mặt thật khó coi, nhưng giao dịch chính là giao dịch, bà ta vẫn phải dựa theo quy củ mà làm việc.
- Bắt đầu!
Lão phụ nhân nói, long đầu quải trượng bên tay trái quay trong hư không một vòng, một cái động khẩu màu đen xuất hiện trước mắt Âu Dương, nhưng Âu Dương cũng không nóng lòng tiến lên, bởi vì lúc này thông đạo chưa thế ổn định.
Lão phụ nhân không ngờ Âu Dương lại khôn khéo như vậy. Kỳ thực lúc ban đầu thông đạo này là loạn lưu thông đạo, căn bản là không thể nào ổn định, chỉ có khi thông đạo ổn định thì mới là lúc thích hợp phản hồi tiểu thế giới.
- Hừ, thật giảo hoạt! Tiểu tử đi thôi.
Lão phụ nhân phát hiện mình không thể lừa được Âu Dương, cũng không giở trò gì nữa. Long đầu quải trượng quay trong hư không một vòng, một đạo tử quang từ trong chính giữa thông đạo mở ra.
- Chính là lúc này.
Âu Dương cũng đã làm người tiếp dẫn ánh sáng, hắn đương nhiên nhận ra tiếp dẫn ánh sáng này. Cho nên khi tử quang xuất hiện trong nháy mắt, Âu Dương cắm đầu vào trong thông đạo biến mất trong thành phố dưới lòng đất.
Thâm nhập vào trong thông đạo, Âu Dương cảm giác mình phảng phất một lần nữa trở về tiếp dẫn ánh sáng lúc trước. Hắn lại một lần nữa tiến nhập vào trong tinh hải.
Vô số tinh cầu bay qua người Âu Dương. Hắn giống như là một người đứng xem vô số tinh cầu mình từng nhìn thấy.
Âu Dương chân chính mở mắt, nhưng khi hắn định một lần nữa nhìn tinh hải thì lại bỗng nhiên phát hiện có vô số bức hoạ viễn cổ bắt đầu triển khai bên người hắn.
- Ở đây cũng có viễn cổ chi mê.
Trong nháy mắt Âu Dương minh bạch, ở đây có lẽ cũng có viễn cổ chi mê tồn tại. Tinh hải chính là chỗ tiếp nối tiểu thế giới và Chân Linh Giới. Lúc ban đầu khi đến đây, Âu Dương nghĩ ở đây thật cổ quái, lúc này nhìn thấy bức hoạ viễn cổ triển khai, Âu Dương vui sướng không gì sánh được.
Không gian bị dừng lại, thòi gian không thể nhúc nhích, vô số bức hoạ viễn cổ triển khai bên người Âu Dương.
Đây là hai người một nam một nữ, nam tử chính là chủ nhân cơn lốc, mà nữ tử dĩ nhiên là nữ nhân mà mình thấy trên biển.
Lúc này nam tử mặc áo giáp màu vàng, nữ tử toàn thân quần áo màu xanh. Hai người tay trong tay xuyên qua tinh hải. Bọn họ hình như đang nói cái gì, nhưng Âu Dương chỉ có thể nhìn thấy hình ảnh chứ không nghe được lời nói của hai người.
Khi hai người xuyên qua, tinh hải chuyển động, hình ảnh bị nghiền nát. Đây là bức họa viễn cổ ngắn nhất mà Âu Dương nhìn thấy. Hắn thậm chí không thể suy đoán ra bức hoạ viễn cổ nói với mình điều gì.
Điều khiến cho Âu Dương phiền muộn chính là, thậm chí ngay cả vị trí của bức họa viễn cổ mình cũng không đoán ra được.
- Điều này rốt cuộc ghi lại cái gì? Nam tử và nữ tử kia muốn đi đâu? Bọn họ muốn đi làm cái gì?
Trong lúc Âu Dương tự hỏi, quang mang đã xuất hiện trước mắt hắn, sau đó một luồng hấp lực từ nguồn sáng truyền đến, toàn thân Âu Dương cứ như vậy bị hút vào trong nguồn sáng.
Tiến vào nguồn sáng cũng là đại biểu cho Âu Dương thành công bước vào Thiên Hà tiểu thế giới. Bước vào Thiên Hà tiểu thế giới, Âu Dương liếc mắt nhìn lại, nơi này là một vùng thảo nguyên mênh mông vô bờ. Ngay cả khi hắn phóng tầm mắt nhìn về nơi xa vài trăm dặm vẫn như cũ là thảo nguyên vô tận.
- Đây là Thiên Hà tiểu thế giới?