Trong đại điện tàng bảo, quanh thân Cơ Hạo chín vầng mặt trời chói chang vờn quanh, phát ra vô lượng kim quang đau khổ ngăn cản làn sóng màu vàng từ bốn phương tám hướng ập tới. Từng đợt hào quang màu vàng hầu như ngưng tụ thành thực chất đánh vào hộ thể kim quang do Cửu Dương Vô Cấu Y phát ra, động tác của Cơ Hạo trở nên cực kỳ gian nan.
Giống như côn trùng bị nhựa thông nhốt, Cơ Hạo dùng hết toàn bộ lực lượng, thật lâu mới có thể nâng chân, vạn phần gian nan mới có thể đi về phía trước một bước.
Xương khớp toàn thân bị ép vang lên ‘Rắc rắc’, lục phủ ngũ tạng đều như co lại thành một cục, trái tim như bị áp súc chỉ còn to bằng hạt đậu xanh, máu cả người đều gần như đọng lại.
Tòa đại điện này cất chứa tất cả đều là bảo vật tiên thiên hậu thiên thổ thuộc tính, những cây tinh trụ màu vàng đất dài dài ngắn ngắn đứng lặng trong đại điện, trong tinh trụ long lanh trong suốt có thể nhìn thấy từng đám sương mù màu vàng đất dày nặng quay cuồng, trong sương mù mơ hồ có thể thấy được hư ảnh vô số hoàng long, địa ngưu, thổ kỳ lân… các thần thú thổ thuộc tính chạy nhảy bay múa.
Từng khối bảo vật tiên thiên hậu thiên thổ thuộc tính to nhỏ cứ thế đặt ở trên tinh trụ màu vàng, mỗi một món bảo vật đều đang không kiêng nể gì phóng ra làn sóng nguyên lực thổ thuộc tính khủng bố, từng đợt hào quang màu vàng va chạm lẫn nhau trong đại điện, tạo thành lực tràng cực kỳ hỗn loạn, ép Cơ Hạo không thở nổi.
Cửu Dương Vô Cấu Y dựng lên kim quang khôn cùng, kịch liệt đối chọi với từng đợt thổ nguyên ở bốn phía ập tới.
Cơ Hạo vận toàn thân lực lượng, gian nan theo hành lang chính giữa đại điện hành tẩu, giãy giụa ước chừng một khắc đồng hồ, lúc này mới đi tới cạnh một cây tinh trụ chính giữa đại điện.
Một cái hộp ngọc màu vàng bày bên tinh trụ, trong hộp ngọc dài rộng một thước, dày sáu tấc là một đám bụi màu vàng. Như nước như sương, như quang như ảnh, nhìn kỹ, lại chồng chất thâm thúy dị thường, như mỗi một hạt bụi đều chất chứa một thế giới.
Một kết giới hình tròn đường kính ba thước bao bọc hộp ngọc, Cơ Hạo nhìn kỹ kết giới hình tròn này, Thiên Địa Kim Kiều ở mi tâm phát ra một luồng ánh sáng âm u màu vàng sẫm đảo qua về phía trước. Chỉ thấy vô số hoa văn ánh sáng tinh tế lóe ra, kết giới hình tròn không sứt mẻ.
Cơ Hạo trầm mặc một lúc, bất đắc dĩ gật đầu.
Dù sao có Vũ Dư đạo nhân truyền thụ Trận Đạo Chân Giải làm trụ cột, dùng Thiên Địa Kim Kiều thử một chút, Cơ Hạo đã biết rõ chân tướng kết giới này.
Thiên Địa Kim Kiều có thể xuyên thủng hư không, bài trừ tất cả cấm chế. Chỉ cần là trận pháp cấm chế có kẽ hở để lợi dụng, Thiên Địa Kim Kiều có thể tự do xuyên qua trong đó. Có một cách so sánh, Thiên Địa Kim Kiều chính là một quả ********, mọi trận pháp cấm chế là những cái khóa cửa kết cấu hoặc tinh xảo, hoặc to lớn, chỉ cần là khóa cửa thì Thiên Địa Kim Kiều có thể mở ra.
Nhưng kết giới hình tròn trước mắt sao, nó thậm chí ngay cả cấm chế cũng không tính.
Nó là toàn bộ bảo vật thổ thuộc tính trong toàn bộ đại điện phát ra thủy triều thổ nguyên lực ngưng tụ thành, chỉ là một quầng năng lượng thổ nguyên thuần túy. Như vậy cũng dễ so sánh, kết giới này chính là một khối kim loại không có bất cứ khe hở nào, căn bản không thể tính là một cái khóa.
Làm chìa khóa, Thiên Địa Kim Kiều có thể phá vỡ tất cả khóa cửa, nhưng ngươi không có khả năng dùng Thiên Địa Kim Kiều đi cứng rắn dỡ một khối kim loại không phải khóa chứ? Cho nên Cơ Hạo dùng Thiên Địa Kim Kiều thử một lần, lại không có biện pháp nào làm gì được kết giới hình tròn này.
Suy nghĩ một lúc, Cơ Hạo vươn hai tay, mười ngón phun ra kim quang liệt hỏa, vận đủ toàn bộ lực lượng phát ra thái dương tinh hỏa mãnh công kết giới hình tròn này. Chỉ nghe tiếng ‘Xẹt xẹt’ không dứt bên tai, kết giới hình tròn ban đầu giống như một đám sương mù màu vàng bị thái dương tinh hỏa thiêu đốt, đột nhiên trở nên tràn đầy ánh sáng màu sắc, mơ hồ mang theo một tầng lưu ly bảo quang.
Cơ Hạo bị dọa vội vàng thu tay lại. Một đạo kết giới màu vàng này là thổ nguyên lực biến thành, Cơ Hạo nếu là dùng thái dương tinh hỏa rèn luyện nó, giống như người phàm dùng liệt hỏa nung đất thó, cuối cùng nung ra gốm sứ so với đất thó thì chắc chắn hơn rất nhiều.
Dùng thái dương tinh hỏa rèn luyện kết giới này, sẽ chỉ làm kết giới này trở nên càng thêm chắc chắn, căn bản không thể phá hoại nó mảy may.
Hoặc là Cơ Hạo có thể lĩnh ngộ ý nghĩa thâm ảo cuối cùng của thái dương đại đạo, trực tiếp lấy thái dương pháp tắc đốt cháy vạn vật, phá hủy vạn vật, đem tiên thiên hậu thiên thổ nguyên lực này luyện hóa toàn bộ thành hư vô. Nhưng Cơ Hạo cách cái cảnh giới đó còn quá xa quá xa.
“Cái này quả thực là...”
Lắc đầu, Cơ Hạo rút ra Cửu Dương Đãng Ma Kiếm, vận đủ toàn bộ lực lượng, hung hăng bổ một kiếm vào trên kết giới hình tròn.
Chợt nghe ‘Ông’ một tiếng vang lớn, bảo vật thổ thuộc tính cung phụng trên tinh trụ màu vàng đất lấy hàng trăm vạn để tính trong đại điện đồng thời chấn động một cái. Một lực phản chấn đáng sợ ập tới, cánh tay phải Cơ Hạo ‘Rắc’ một cái gãy rời, Cửu Dương Đãng Ma Kiếm bắn ngược về, thiếu chút nữa bổ một kiếm trên đầu của hắn.
“Cái này...”
Tay phải run lên, tinh huyết Vu Đế khổng lồ cọ rửa chỗ gãy tay, xương khớp kinh lạc đứt gãy nhanh chóng khép lại, Cơ Hạo nhìn kết giới màu vàng đất đó một lúc lâu không nói nên lời. Trong đại điện này có vô số bảo vật thổ thuộc tính, đều là kỳ trân dị bảo thượng cổ thiên đình cất chứa, lực lượng thổ nguyên những bảo vật đó chất chứa hùng hồn vô cùng, lực lượng toàn bộ bảo vật tập trung một chỗ, mới hóa thành một tầng kết giới mỏng manh này ngoài Tức Nhưỡng.
Thổ tính dày nặng, chắc chắn, Cơ Hạo công kích một tầng kết giới mỏng manh, giống như đồng thời công kích toàn bộ bảo vật thổ thuộc tính trong đại điện, lấy thực lực hắn hiện nay, sao có thể phá hủy tầng kết giới này chứ?
Trong thần hồn không gian, thanh âm hư ảnh từ từ vang lên: “Phá không vỡ, thì đem tất cả đi.”
Cơ Hạo ngẩn ngơ, sau đó như có chút hiểu ra gật gật đầu. Hắn đặt hai tay ở trên một tầng kết giới màu vàng đất mỏng manh này, bày ra tư thế Vạn Vật Sinh. Thân hình nhoáng lên một cái, trong cơ thể Cơ Hạo truyền đến một lực hút đáng sợ, ánh lửa năm màu trong bụng hắn bùng lên, cái đỉnh tròn năm màu nho nhỏ kia lặng yên hiện lên.
Tiếng ‘Xẹt xẹt’ không dứt bên tai, toàn bộ thủy triều thổ nguyên lực trong tòa đại điện này như chim bay đầu rừng, không ngừng hướng thân thể Cơ Hạo ập tới.
Cơ Hạo đột nhiên có một loại ảo giác đáng sợ, giống như một người một bữa cơm chỉ có thể ăn một bát cơm, nhưng đột nhiên có người đem một kho gạo lớn đồng thời nhét vào trong bụng hắn. Ăn no căng, hoàn toàn no căng.
Làn da Cơ Hạo nứt ra vô số vết, vô số máu phun ra, toàn bộ đại điện ‘Vù’ một cái biến thành một mảng huyết quang.
Vu Đế có khả năng nhỏ máu trọng sinh, tinh huyết Cơ Hạo phun ra, lại đều bay về, không ngừng ập vào trong cơ thể Cơ Hạo.
Phun ra từng vòi máu, từng dòng máu chảy về như thế, Cơ Hạo chỉ cảm thấy mỗi tế bào toàn thân đều bị căng nứt ra, đau đớn từ sâu trong linh hồn ập tới, từng đạo thổ nguyên lực hùng hậu như rồng không ngừng ùa vào thân thể, thân thể hắn không chịu nổi áp lực đáng sợ, từng chút một bị nghiền thành mảnh vỡ nhỏ bé nhất.
Ngay cả tế bào trong cơ thể Cơ Hạo cũng đang không ngừng tan rã, không ngừng phân giải.
Nhưng ở dưới bộ khung Vạn Vật Sinh tự vận chuyển, tế bào sụp đổ của Cơ Hạo lại đang không ngừng trọng sinh, tế bào trọng sinh mơ hồ mang theo một tầng ánh vàng, so với tế bào ban đầu càng thêm dày nặng, càng thêm bền bỉ...
Một tầng kén ánh sáng màu vàng đất bao lấy Cơ Hạo, từng dòng khí màu vàng đất không ngừng chui vào thân thể hắn, thân thể hắn kịch liệt run rẩy, mơ hồ từ trong cơ thể hắn truyền ra tiếng nổ vang kỳ dị không thể diễn tả.
Đỉnh nhỏ năm màu không ngừng cắn nuốt thủy triều thổ nguyên, không ngừng hóa thành thái dương tinh hỏa rót vào toàn thân Cơ Hạo.
Thân thể Cơ Hạo dần dần biến thành một mảng màu vàng, dần dần hóa thành một quả cầu lửa màu vàng, không còn chút hình thái con người nào cả.
Trong Thần Nguyên trì, Cộng Công Thị cũng không thể phát hiện chỗ cực sâu, một mảng tinh huyết màu sắc hỗn độn lặng yên giật giật.