“Trời ạ!” Thái Ti cuộn mình ở trên lưng đại hổ, xanh cả mặt, thân thể co sát lại thành một quả cầu thịt.

Phong Hành biểu hiện chẳng tốt hơn tới đâu, đôi tay hắn rất hỗn loạn điên cuồng chà sát ở trên người, không ngừng chà lau mồ hôi lạnh ở lòng bàn tay. Lại như trên bàn tay hắn có rất nhiều thứ bẩn thỉu, cần chà lau nhiều lần mới có thể làm sạch sẽ bàn tay.

Vẻ mặt Thiếu Ti, Man Man cũng không sai biệt lắm, sắc mặt có chút phát xanh, ánh mắt có chút đăm đăm, hai nha đầu gắt gao vai kề vai đứng ở cùng chỗ, thân thể khẽ run rẩy.

Chỉ có Vũ Mục khóe miệng mơ hồ có nước dãi phản xạ ra các điểm sáng, hắn rất tham lam nhìn chằm chằm sâu bọ ngoài lồng tiên thiên nhâm thủy, không ngừng thấp giọng lẩm bẩm: “Mập, thực mập! Ai u, con bọ cạp này sao lại mập mạp như vậy? Thèm chết người ta rồi, thế này bảo người ta sống như thế nào chứ? Quá mập!”

Da đầu Cơ Hạo phát tê từng đợt, tóc thiếu chút nữa dựng thẳng hết lên.

Lấy tu vi tâm cảnh của hắn, cũng bị sâu bọ ngoài lồng nhâm thủy dọa tim đập thình thịch, thân thể cũng có chút cứng ra.

Ở Nam Hoang, hầu như mỗi bộ lạc đều có một bộ phận vu tế nghiên cứu khống trùng thuật, nghiên cứu bồi dưỡng các loại độc cổ, độc trùng, tinh thông chiến thuật dùng độc trùng giết người. Cơ Hạo cũng từng ở trong chém giết của Kim Ô bộ với bộ tộc khác, từng kiến thức đàn sâu bọ đầy khắp núi đồi gào thét mà đến.

Nhưng ngự trùng thuật của Khương Trảo quả thực bá đạo, ngoan lệ, tà ác đến cực điểm.

Sâu bọ to nhỏ, màu sắc rực rỡ rậm rạp đọng lại cùng một chỗ, sâu đè sâu, sâu chen sâu, chân quấn quít lấy chân, cánh quấn cánh, không chân không cánh thì dính sát lấy nhau, giữa sâu cùng sâu không có nửa điểm khe hở, ngay cả một sợi tóc cũng đừng nghĩ cắm qua được.

Phiến đá lớn phạm vi mười mấy dặm, bốn phía dãy núi vờn quanh, chỉ có hai sơn cốc xuyên qua, bị trùng hải dày tới ba trăm trượng lấp đầy.

Sâu bọ dày đặc, chật như nêm cối dày tới ba trăm trượng.

Màn nhâm thủy tranh thủ cho bọn Cơ Hạo một chút không gian, ở ngoài lồng nhâm thủy chính là sâu bọ kín không kẽ hở, sâu bọ điên cuồng đọng lại, sâu bọ ma lẫn nhau sát phát ra các loại thanh âm đáng sợ. Thoạt nhìn, trong tầm mắt tất cả đều là sâu bọ đủ loại màu sắc hình dạng mấp máy. Còn có cánh sâu, chân sâu, bụng sâu, sâu đủ loại tứ chi cổ quái.

Đám sâu bọ đó há mồm điên cuồng kêu, trong miệng phát triển tuyến độc, hoặc là trong tuyến độc phát triển trên đuôi, trên móng vuốt không ngừng phun ra nọc độc dinh dính. Nọc độc đủ mọi màu sắc tản mát ra mùi tanh hôi đáng sợ, đủ loại mùi tanh hôi trộn lẫn cùng một chỗ, hương vị đó quả thực ghê tởm đến cực điểm.

Nếu không phải lồng nhâm thủy che chở mọi người, nếu bị nọc độc rợp trời rợp đất kia phun ở trên người…

Cơ Hạo cảm thấy, cho dù thân thể hắn đã cường hãn hơn xa so với Đại Vu bình thường, bị chỗ nọc độc đó dính vào người, thời gian ngắn ngủn vài hơi thở cũng sẽ thi cốt vô tồn nhỉ?

May mắn có lồng nhâm thủy, may mắn có trọng bảo lão cha của Man Man ban cho, nếu không, hậu quả thật sự thiết nghĩ không chịu nổi.

Quân đội đám thanh niên Ngu tộc kia quản hạt thì lại thê thảm, trứng trùng không có bất cứ khí tức sinh mệnh nào đột nhiên từ lòng đất chui ra, vô số sâu bọ đột nhiên ấp trứng, sâu bọ chồng chất lên thật dày, trực tiếp đem bọn hắn dìm ở trong đống sâu bọ.

Những phó binh, nô lệ thân khoác giáp da, hoặc là dứt khoát chỉ một cái áo vải kia rú thảm vài tiếng, sau đó vô số sâu bọ liền xé rách da thịt bọn hắn, chui vào thân thể bọn hắn. Vô số cái mồm điên cuồng cắn xé máu thịt bọn hắn. Ngay sau đó là nội tạng cùng xương cốt.

Nọc độc dinh dính bôi thật dày ở trên thân các phó binh cùng nô lệ đó, xương khớp bọn hắn nhanh chóng hủ hóa, binh khí của bọn hắn cũng bị ăn mòn xơ xác. Ngắn ngủn một hai nháy mắt thời gian, mấy vạn phó binh và nô lệ đã ở biển trùng thật dày xâm thực hóa thành tro bụi.

Trong phó binh và nô lệ, có một số chiến sĩ thực lực khá cường hãn dốc hết toàn lực vung binh khí vài lần, chém chết mấy trăm mấy ngàn con sâu bọ. Chiến quả của bọn hắn cũng chỉ có thế. Bọn hắn chém chết mấy ngàn con sâu bọ, sau đó càng nhiều sâu bọ đè ép xuống, đem bọn hắn triệt để hóa thành hư ảo.

Mặt ngoài mấy trăm con Kiếm Phong Tri Chu phun ra ánh sáng loá mắt, phù văn trận pháp khắc nổi bên trong toàn lực rút ra năng lượng vu tinh cất giữ trong khoang bụng, hóa thành màn hào quang dày nặng bao phủ ở trên Kiếm Phong Tri Chu. Có hơn trăm con Kiếm Phong Tri Chu mở mồm, trên ống hình chùy ba cạnh ánh lửa hừng hực, từng mảng lớn sâu bọ bị đốt thành tro, nhưng càng nhiều sâu bọ không ngừng nghiền ép xuống.

Đám sâu bọ này là dị chủng Khương Trảo đào tạo, có chút sâu bọ chuyên môn lấy các loại thiên địa nguyên khí làm thức ăn.

Tiếng nhai nuốt ‘răng rắc, răng rắc’ không dứt bên tai, sâu bọ lấy hàng trăm vạn để tính bao vây bọn Kiếm Phong Tri Chu to lớn kia, không ngừng xé rách màn hào quang trên người chúng nó. Màn hào quang cấp tốc ảm đạm xuống, vu tinh tích trữ trong cơ thể Kiếm Phong Tri Chu không ngừng tiêu hao, dần dần năng lượng vu tinh bổ sung không theo kịp tốc độ tiêu hao, màn hào quang chợt nổ tung, vô số sâu bọ trực tiếp dán ở trên vỏ ngoài cứng rắn, bóng loáng của Kiếm Phong Tri Chu.

Một số sâu bọ chuyên môn lấy kim loại làm thức ăn vô cùng vui vẻ lao lên, chúng nó điên cuồng xé rách vỏ ngoài kim loại cứng rắn của Kiếm Phong Tri Chu, cắn Kiếm Phong Tri Chu vang lên ‘rắc rắc’. Mặc cho những con rối chiến đấu lực sát thương cực lớn này giãy dụa như thế nào, vung cái chân sắc bén như thế nào, chúng nó mỗi một lần vung chân có thể đánh chết mấy ngàn con sâu bọ, nhưng sâu bọ nơi này lấy trăm ức để tính!

Một con Kiếm Phong Tri Chu bị cắn đến tàn khuyết, cuối cùng toát ra khói đặc cuồn cuộn, phun ra ánh lửa phát nổ.

Một con Kiếm Phong Tri Chu phát nổ, nổ chết nổ bị thương mấy trăm vạn con sâu bọ, nhưng càng nhiều sâu bọ hơn lại vây lên.

Một con tiếp một con Kiếm Phong Tri Chu phát nổ, vô số sâu bọ bị nổ thành thịt vụn đầy trời, rất nhiều sâu bọ sức sinh sản kinh người điên cuồng cắn nuốt thịt vụn của những sâu bọ bị nổ chết, sau đó cái bụng to béo vung, vô số trứng trùng được đẻ ra, đón gió nhoáng lên một cái liền biến thành sâu bọ mới!

Giết không thắng giết, căn bản giết không hết!

Các thanh niên Ngu tộc cường đại kia bị càng nhiều sâu bọ mạnh mẽ bao vây, ví dụ như nói con rết hình thù kỳ lạ vừa rồi Khương Trảo Dùng để đối phó Khương Dũng, trên người mỗi thanh niên Ngu tộc đều quấn ít nhất mười mấy con rết to hình thù kỳ lạ.

Những con rết này cực kỳ cứng cỏi, mỗi một con rết đều có thể thừa nhận một Đại Vu toàn lực giật kéo mà khó có thể bẻ gãy, mười mấy con rết như vậy quấn quanh trên người, cho dù là Cơ Hạo chiến sĩ thân thể mạnh mẽ như vậy cũng khó thoát khỏi bọn nó giam cầm, càng không cần nói lực lượng thân thể của chiến sĩ tinh anh Ngu tộc từ trước tới giờ đều yếu tới đáng thương.

Mà những chiến sĩ Già tộc thân thể cường hãn, trên thân mỗi người bọn hắn đều quấn lấy trên trăm con rết hình thù kỳ lạ như vậy!

Dù là các chiến sĩ Già tộc đó dùng hết sức bú mẹ điên cuồng kêu gào, bọn hắn giãy đứt một con, hai con, mười con, hai mươi con rết hình thù kỳ lạ, nhưng càng nhiều con rết hình thù kỳ lạ không ngừng chui tới, không ngừng quấn ở trên thân bọn hắn.

Bọn hắn há mồm hò hét, vì thế liền có một chút sâu bọ từ trong mồm bọn hắn bò vào!

Trùng hải đáng sợ bao phủ tất cả, các thanh niên Ngu tộc ở trong trùng hải điên cuồng khóc lóc giãy dụa, đột nhiên có một tên khàn cả giọng hét lên:

“Ta… Đầu hàng! Ta hy vọng có thể đạt được đãi ngộ tương xứng với gia tộc của ta, thân phận của ta!”