Vũ Thần

Chương 745: Đinh ba chín răng

Thanh trường kiếm đoán tạo lần hai trong Cửu Long Lô không phát ra chú ánh sáng nào, lúc này lại càng xám xịt.

Nếu chỉ dựa vào đánh giá bên ngoài, kiện thần binh lợi khí này hẳn là phế kiếm.

Ít nhất đối với Ngũ khí Tôn giả mà nói, nó tuyệt đối không thích hợp để sử dụng.

Bất quá khi Hạ Nhất Minh cầm thanh kiếm này lên tay hắn thật sự phát hiện ra nó hoàn toàn không tầm thường như bề ngoài.

Trên thân kiếm đen xì nhìn kỹ sẽ thấy những hoa văn kỳ dị, đám hoa văn này đích thị là một tay Hạ Nhất Minh khắc lên, tương đồng với đám hoa văn trên xác Huyền quy.

Kỳ thực Hạ Nhất Minh sớm đã có cảm giác những hoa văn này không phải hắn có thể nghiên cứu. Bất quá nếu đã có cơ hội thử nghiệm, cho dù là tai nạn cũng không thể ngăn cản ý nghĩ muốn tham ngộ của hắn.

Hạ Nhất Minh bất tri bất giác chìm đắm trong đó.

Nếu chỉ là hoa văn trên xác Huyền quy, Hạ Nhất Minh chưa chắc đã có thể nghiên cứu ra điều gì.

Bất qua Vũ Vô Thường xuất hiện cấp cho hắn một nửa bản bí tịch Ngũ Hành luân hồi.

Thứ này giống như đưa than sưởi ấm đêm đông, Hạ Nhất Minh cũng từ đó chọn lọc ra một chút nội dung nghiên cứu.

Nếu đám người Vũ Vô Thường biết được, Hạ Nhất Minh trong tay nắm giữ xác Huyền quy nghịch thiên này, chưa chắc bọn họ đã dám đưa bí tịch chép tay tới.

Nhẹ nhàng huy vũ bảo kiếm trong tay, Hạ Nhất Minh cảm nhận rõ ràng trên những hoa văn này xuất hiện lực lượng đặc biệt. Nhưng cỗ lực lượng này có tác dụng ra sao phải qua kiểm nghiệm mới biết được.

Do dự một chút, Hạ Nhất Minh cảm thấy dao động.

Hắn sớm đã quyết định Cực Quang Kiếm chính là kiện thần binh lợi khí thứ hai mà hắn quang hóa. Nhưng thấy được bảo kiếm này cũng không đơn giản, nếu thật sự nó có năng lực siêu cường nào đó, e rằng kiện thần binh quang hóa thứ hai chưa chắc đã dễ chọn.

Lắc đầu, Hạ Nhất Minh đem chân khí quán thâu vào trong đó. Tốt xấu thế nào hắn cũng cần thử một lần, đám hoa văn này rốt cuộc có tác dụng ra sao?

Khi chân khí cuồn cuộn tiến vào, đám hoa văn trên thân kiếm có chút biến hóa, nếu không tập trung toàn bộ tinh thần, ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không nhìn ra biến hóa rất nhỏ này.

Sau khi chân khí được đưa vào, hai mắt Hạ Nhất Minh bỗng mở lớn, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc.

Thanh kiếm này không ngờ ẩn chứa năng lực tê liệt giống như Thạch Vương của Xà Nho lúc trước.

Ánh mắt Hạ Nhất Minh đầy vẻ kích động, Ngũ hành chi thư cùng hoa văn trên xác Huyền quy quả nhiên không tầm thường. Khi lĩnh ngộ được điểm mấu chốt, thu hoạch thật không thể ngờ.

Lúc này có được Tê Liệt Kiếm, so với Thất Chân Kiếm cùng Cực Quang Kiếm cao hứng hơn rất nhiều.

Bởi năng lực này không phụ thuộc vào tác dụng của sừng Long xà mà hoàn toàn do nghiên cứu của bản thân hắn tạo lên.

Chỉ cần cho hắn tài liệu, thậm chí hắn có thể không giới hạn tạo ra vô số Tê Liệt Kiếm như vậy.

Đương nhiên trong thiên hạ e rằng cũng chỉ có Hạ Nhất Minh mới dám mạnh miệng như vậy, bởi vì hắn nắm giữ mấu chốt của những hoa văn, hơn nữa trong tay còn có thần khí Cửu Long Lô chân chính.

Sử dụng Cửu Long Lô, điều khiển chín đầu Hỏa long nhỏ mới chính thức là nguyên nhân Hạ Nhất Minh tin tưởng như vậy.

Chỉ là nhìn bảo trư đang bám trên người, Hạ Nhất Minh thở dài một tiếng, không biết lần tới tiến vào Cửu Long Lô hắn còn có tư cách hưởng đãi ngộ lúc trước không nữa?

Quả thật hắn không biết làm thế nào bảo trư xuất hiện, nó chẳng những bình an trở về hơn nữa có thể khiến ý niệm của hắn bạo phát rồi vẫn ngưng tụ được, còn thuận tiện mang hai kiện thần binh lợi khí ra.

Một loạt biến cố này, đủ để Hạ Nhất Minh hoàn toàn mất đi phương hướng xác định.

Bởi hắn biết, suy nghĩ của đám gia hỏa Thần thú không phải bản thân có thể suy đoán được.

Nếu chúng thật sự muốn lưu lại bảo trư, thật sự tên này không thể thoát được.

Ánh mắt chuyển tới một kiện thần binh lợi khí khác, Hạ Nhất Minh khẽ cau mày, đó là một kiện binh khí mà ngay cả hắn cũng khó gọi ra tên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.

Đây là một binh khí dài như thiết côn, bất quá một đầu xuất hiện bản dài, trên tầm bản đó xuất hiện thêm chín chiếc răng nhọn.

Khi ánh mắt Hạ Nhất Minh quan sát chính chiếc răng sắc nhọn này, trong lòng không khỏi run lên.

Hắn có thể cảm ứng rõ ràng uy lực của đám răng này, bản thân chúng đều do hỏa lực cường đại ngưng tụ mà thành.

Khi đối mặt với chúng, Hạ Nhất Minh thậm chí còn xuất hiện cảm giác như khi cùng đám đại Hỏa long kia tiếp xúc.

Trong nháy mắt Hạ Nhất Minh đã hiểu ra, đám răng sắc nhọn này chính là kiệt tác của đám gia hoa kia, cũng chính là tinh hoa của chúng ngưng tụ thành.

- Binh khí tốt.

Hạ Nhất Minh trầm giọng nói.

Chỉ cần liếc mắt Hạ Nhất Minh cũng nhận ra uy lực đám răng kia hơn xa bảo kiếm do hắn đoán tạo. Trách không được bảo trư không để ý tới biển lửa mà liều mạng ăn trộm thứ này.

Chỉ là đám Hỏa long không ngờ lại bỏ qua, tùy ý để bảo trư mang vật này đi ra, đây cũng là điều Hạ Nhất Minh cảm thấy khó hiểu.

Nhẹ nhàng vuôt ve đầu tên tiểu tử này, Hạ Nhất Minh lầm bầm nói:

- Bảo trư. Ngươi muốn xử lý nó thế nào?

Uy lực bá đạo của đại Hỏa long mặc dù Hạ Nhất Minh chưa từng thử qua nhưng hắn khẳng định, nó cường đại tới không thể tưởng tượng.

Nếu đã vậy kiện thần binh lợi khí này ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không khỏi động tâm.

Bảo trư đột nhiên nhảy dựng lên, nó chạy vòng quang hai kiện thần binh lợi khí như muốn nhìn kỹ hơn.

Hạ Nhất Minh cười nói:

- Bảo trư. Ngươi muốn hai kiện thần binh lợi khí này sao?

Bảo trư nhất thời cuống quýt gật đầu, bộ dạng này khiến Hạ Nhất Minh không khỏi lắc đầu nói:

- Hai vật này do ngươi mang ra từ Cửu Long Lô, cho ngươi cũng không tính là gì.

Hắn tiếp tục mỉm cười nói:

- Bất quá ngươi là một đầu heo, mang theo hai thứ này không tránh khỏi có người xấu chú ý. Không bằng để ta giữ thay ngươi vậy.

Nhìn vẻ tươi cười của Hạ Nhất Minh, ánh mắt bảo trư mang theo vài phần hoài nghi.

Nếu là vậy Hạ Nhất Minh giữ cơ bản không có bao nhiêu phần nó. Mặc dù Hạ Nhất Minh đối với nó không keo kiệt, bất luận bảo bối gì cũng có thể cho nó, nhưng mấy thứ này không nghi ngờ là giao ra cũng khiến nó tiếc nuối.

Dường như nhìn ra tâm tư của bảo trư, Hạ Nhất Minh tươi cười nói:

- Bảo trư. Nêu ngươi có thể ẩn giấu mấy thứ này trên thân thể không để người khác nhìn thấy, vậy ngươi cứ giữ lại.

Hạ Nhất Minh nói những lời này trên mặt vẫn mang theo vẻ tươi cười, bất quá trong lòng thầm nghĩ, trừ khi bảo trư tiến giai Thần thú, nếu không nó sao có thể làm được điều này.

Bảo trư nghiêng đầu như đang suy nghĩ gì đó.

Hạ Nhất Minh khẽ ngẩn ra, bảo trư chăm chú như vậy tuyệt đối hiếm thấy.

Trong trí nhớ của hắn, bảo trư ít khi bộc lộ vẻ mặt này, một lần trong Quỷ Khốc Lĩnh, một lần tiến vào Đồ đằng nhất tộc, còn có khi mai táng đại bảo trư Thánh long đại nhân.

Trong đầu Hạ Nhất Minh chợt xuất hiện ý nghĩ, có lẽ bảo trư thật sự có biện pháp ẩn giấu hai thanh thần binh lợi khí này chưa biết chừng?

Lắc đầu, Hạ Nhất Minh lập tức quẳng đi ý nghĩ hoang đường này.

Bảo trư mặc dù có huyết mạch Thần thú nhưng rõ ràng khoảng cách tới cấp bậc đó còn rất xa.

Đừng nói nó chưa thể nắm giữ năng lực không gian, cho dù đưa Không gian giới chỉ ra nó cũng không thể sử dụng.

Hơn nữa trên thân thể một con heo lẽ nào đeo thêm một giới chỉ?

Nếu Hoàng Tuyền Lão tổ thấy được chỉ sợ lúc đó có giải thích cũng khó thoát nạn. Đang khi Hạ Nhất Minh âm thầm tính toán, bảo trư rốt cuộc cũng có hành động.

Nó hạ thấp thân thể, cứ thế mở lớn miệng.

Hạ Nhất Minh trong lòng cẳng thẳng, không biết bảo trư muốn làm gì? Chẳng lẽ nó muốn cắn nuốt hai kiện binh khí này?

Ngay khi Hạ Nhất Minh cảm thấy nghi hoặc, từ trong miệng bảo trư phun ra một đạo bạch quang, chỉ giây lát nó đã cùng đinh ba chín răng kia tiếp xúc.

Sau một giây, hai mắt Hạ Nhất Minh bỗng trợn tròn, ánh mắt tràn ngập vẻ khó tin. Lúc này ý nghĩ duy nhất trong đầu hắn chính là, xem chừng hắn đã hoa mắt.

Hắn đang nhìn thấy gì?

Một đầu heo đang quang hóa thần binh sao?

Hạ Nhất Minh biết, bảo trư được Thánh Long đại nhân truyền thừa, là linh thú nắm giữ tiềm năng vô hạn. Hắn cũng biết bảo trư sau khi tiếp nhận truyền thừa nắm giữ ý niệm thần kỳ.

Nhưng hắn chưa từng nghĩ, linh thú cũng có thể quang hóa thần binh như vậy.

Trong lòng khẽ động, Hạ Nhất Minh lập tức nghĩ tới khi cùng Linh tượng Thánh giả Gia Đại Nhĩ giao chiến. Khi đó đầu Linh tượng chân đạp ánh sáng hồng, từng bước phi hành trên không trung.

Trong nháy mắt Hạ Nhất Minh đã hiểu rõ, thì ra quang hóa thần binh không chỉ nhân loại làm được, ngay cả Thánh thú cũng có thể, bất quá cũng vô cùng hiếm có.

Cho dù trong Đồ đằng nhất tộc cũng không phải Thánh thú nào cũng có thể quang hoa thần binh nắm giũ năng lực tự do phi hành.

Thử tộc Thanh giả sử dụng Thánh thú làm tọa kỵ đương nhiên Thánh thú này chưa hề quang hóa thần binh.

Động tác của bảo trư rất nhanh, chỉ giây lát nó đã quang hóa toàn bộ đinh ba, sau đó nó tiếp tục nhắm tới Tê Liệt Kiếm.

Bất quá lúc này nó phải dùng tới nửa canh giờ mới hoàn thành quá trình quang hóa.

Bởi vậy có thể nói, đinh ba cùng thể chất của bảo trư hòa hợp nên mới có thể nhanh chóng hoàn thành.