Sau khi luồng kim quang này biến mất, đầu Hoàng Kim Long Vương cũng không còn. Lúc này ở vị trí của đầu thần long đã biến thành Bảo Trư to lớn hơn mười trượng cùng với Bách Linh Bát.
Lý Áo Ba Đặc cuối cùng đã nhìn thấy năng lực biến thân thần kỳ của Bách Linh Bát, hắn lúc này mới hiểu được nguyên lai nam nhân đáng sợ này bám vào người Bảo Trư, hơn nữa còn trợ giúp Bảo Trư biến hóa thành Tây phương Thần Long.
Tuy nói Đông, Tây phương Thần Long bề ngoài không giống nhau, nhưng là một người có thể tùy ý thay đổi cấu tạo cơ thể, khi Bách Linh Bát bám lên cơ thể Đông phương thần long thì có thể tạo ra hiệu quả kỳ dị. Nhưng cho dù là tận mắt nhìn thấy thì Lý Áo Ba Đặc vẫn không thể tin được.
Cho nên từ đầu đến cuối hắn chưa từng hoài nghi thân phận của Hoàng Kim Long Vương, và cũng không biết Hạ Nhất Minh đã thi triển thủ đoạn gì mới có thể thu phục Long tộc cao ngạo của phương Tây. Bất quá giờ phút này hắn đương nhiên hiểu được, Long tộc cũng không phải là chịu khuất phục trước Hạ Nhất Minh, chỉ bất quá là hắn bị lừa gạt mà thôi. Ánh mắt của hắn xuất hiện sự hối hắn, lúc này hắn nghĩ tới những lời mình đã truyền tấn về Thần Điện, nếu vì việc này là quan hệ giữa Thần Điện và Long tộc trở thành đối địch thì hắn không biết dùng cách nào để cứu vãn.
Hạ Nhất Minh chậm rãi giơ tay lên nói;
- Lý Áo Ba Đặc, thực lực của ngươi rất mạnh, theo ta thấy trong tất cả các thần đạo cường giả, thực lực của ngươi hẳn là xếp trên mấy vị. Nhưng ngươi cùng với Lô Khắc cũng không nên gây chuyện với ta.
Khóe miệng Lý Áo Ba Đặc lộ ra nụ cười thê lương, tới tình trạng này rồi hắn có nói gì đi nữa cũng đều là vô dụng.
Hồi tưởng lại một màn đối đầu cuối cùng giữa Quang Minh cùng Linh Hồn, Hắc Ám lực lượng, khuôn mặt hắn nhất thời ửng đỏ lên.
- Ta hiểu được. Hạ Nhất Minh ngươi đã đem Linh Hồn lực lượng ở trước Băng cung tinh lọc ra.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh lộ vẻ kinh ngạc, kiến thức của lão nhân này quả thật không tầm thường, ngay cả điều này hắn cũng đoán ra được.
Lý Áo Ba Đặc cười hắc hắc vài tiếng nói:
- Đáng tiếc, thật đáng tiếc. Ngươi khẳng định đã đem cỗ Linh Hồn lực lượng đó đưa vào trong thượng cổ thần khí.
Hạ Nhất Minh hơi giật mình một cái, ánh mắt xoay tròn nói:
- Không sai. Ngươi đoán không sai.
Tiếng cười của Lý Áo Ba Đặc càng lúc càng lớn, gường mặt càng trở nên hồng hào, bất quá Hạ Nhất Minh cũng nhìn ra đây chỉ là dấu hiệu của hồi quang phảng chiếu, có lẽ sau đây một khắc hắn sẽ vì tức giận mà chết.
- Hạ Nhất Minh, trên người của ngươi có Quang Ám lực lượng cho nên mới có thể đồng thời tinh lọc và trấn an Linh Hồn. Nhưng đáng tiếc là ngươi không biết phương pháp hấp thu, nếu không..... - Hắn hô hấp càng lúc tràng trở nên nặng nhọc, thanh âm càng lúc càng thấp giống như có thể dừng lại bất cứ lúc nào. Thân hình Hạ Nhất Minh hơi động một chút đã bay tới bên người hắn, nghiêng tai lắng nghe.
Ánh mắt Lý Áo Ba Đặc giờ phút này đột nhiên sáng lên, hắn nhanh chóng túm lấy cổ tay Hạ Nhất Minh, phẫn nộ quát:
- Chôn cùng ta....
Một đạo quang mang thật lớn từ trên thân thể hắn phát sáng lên, cho dù là ai cũng không ngờ được Lý Áo Ba Đặc nhìn thì như đèn dầu đã cạn mà còn có thể sử dụng ra lực lượng cường đại như vậy. Tiếng nổ
"ầm ầm" liên tiếp phát ra, thân thể của hắn cũng vì vậy mà bạo liệt, lực lượng tràn ngập mấy trượng xung quanh.
Đây mới chính thức là đòn sát thủ của Lý Áo Ba Đặc, cũng là một kích cuối cùng trước khi sinh cơ của hắn hoàn toàn tiêu biến.
Hắn đem toàn bộ lực lượng khống chế ở mức vừa đủ, cả thân hình ngoại trừ chiếc đầu đều nổ tung, mà hai tròng mắt trước khi mất đi thần thái thì thể hiện sắc thái điên cuồng.
Chỉ là, tại một khắc trước khi tính mạng của hắn hoàn toàn biến mất, loại sắc thái điên cuồng cũng không có biến thành vui sướng, mà trở thành ngạc nhiên, thậm chí còn khó tin, cuối cùng là tuyệt vọng.
Hắn cũng không nhìn thấy vẻ mặt kinh hoàng thất thố trên mặt Hạ Nhất Minh, mặc dù trước khi tự bạo hắn đã nắm giữ lấy tay Hạ Nhất Minh, nhưng từ đầu tới cuối Hạ Nhất Minh cũng không mảy may nhúc nhích. Tựa hồ bắt được cánh tay cũng không phải là một Ngụy Thần cảnh cường giả sắp tự bạo, mà chỉ là một nhân loại nhỏ nhoi tầm thường mà thôi.
Trong ánh mắt Hạ Nhất Minh, hắn thấy được một tia thương xót và trào phúng. Mà đây tuyệt đối không thể là loại sắc thái nên xuất hiện trong mắt Hạ Nhất Minh, sau đó quanh người Hạ Nhất Minh một lần nữa xuất hiện không gian kỳ dị.
Khi thần trí Lý Áo Ba Đặc thanh tỉnh trở lại hắn mới cảm ứng được cỗ lực lượng này chính là thế giới. Nhưng cỗ lực lượng này cũng không phải là đến từ kiện thượng cổ thần khí kỳ lạ đó, mà rõ ràng từ trên người Hạ Nhất Minh phát ra.
Thế giới chi lực - Đến tận lúc này Lý Áo Ba Đặc mới hiểu được nguyên lai Hạ Nhất Minh đã tu luyện ra được thế giới lực lượng.
Mặc dù cỗ lực lượng này còn xa mới bằng thần khí Hải Thị Thận Lâu, nhưng ở trong thế giới này không ai có thể làm tổn thương được hắn.
Có lẽ, chỉ có hai vị Chân Thần cảnh cường giả trong truyền thuyết mới làm được, còn hắn thì chỉ đành bất lực, dù là tự bạo bỏ mạng cũng không thể.
Mang theo một tia tiếng cuối, sợ hãi và không cam lòng, hai mắt Lý Áo Ba Đặc mơ lớn ra, hắn chính thức chết mà không nhắm mắt được.
Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, lúc hắn tiến lại gần Lý Áo Ba Đặc, hai tay bình tĩnh đặt ở gần bụng dưới, hai ngón tay cái đặt lên đan điền.
Tư thế cổ quái như vậy nếu là bình thường hiển nhiên sẽ khiến cho Lý Áo Ba Đặc hoài nghi, chỉ là một khắc đó vị Ngụy Thần cảnh cường giả này đã không còn sáng suốt nữa. Vô luận thế nào hắn cũng không phát hiện ra, cũng không thể thay đổi kết quả cuối cùng này.
- Hắn đã chết. - Thanh âm Bách Linh Bát từ phía sau Hạ Nhất Minh vọng tới. Hơi gật đầu một cái, Hạ Nhất Minh đưa mắt nhìn chiếc đầu đang từ trên không rơi xuống.
Từ trên người hắn đột nhiên bắn ra một đạo quang mang, đạo quang mang này khi tiếp xúc với chiếc đầu của Lý Áo Ba Đặc đã làm cho nó biến mất ngay tại chỗ.
- Lý Áo Ba Đặc, ngươi cả đời tu luyện Quang Minh lực lượng, phút cuối cùng này để cho ngươi cảm nhận được khả năng tịnh hóa của Quang Minh lực lượng.
Ở mi tâm của thần đạo cường giả thường có một viên Xá Lợi giống như nội đan của thần thú, nhưng trong chiếc đầu lâu của Lý Áo Ba Đặc này không có. Bởi vì hắn đã kích phát toàn bộ tiềm lực trong cơ thể, hơn nữa cuối cùng còn lựa chọn cách bạo thể mà chết. Lực lượng do bạo thể sinh ra chính là nhờ vào công lao của Xá Lợi thần đọa, hắn đem toàn bộ lực lượng trên từng tấc của cơ thể phối hợp với Xá Lợi không còn chút nào.
Hạ Nhất Minh nhẹ nhàng vung tay lên, trong hư không nhất thời xuất hiện ba động kịch liệt. Sau một lát, khoang không xuất hiện vô số các nếp nhăn, chúng nó xuất hiện càng lúc càng nhiều hơn nữa còn vọt về phía tay Hạ Nhất Minh. Cảnh tượng này làm cho người ta có cảm giác như đang tháo ra đống băng gạc vậy, khiến cho cảnh tượng chân thật dần hiện ra trước mắt. Những băng gạc đó sau khi đến tay Hạ Nhất Minh thì dần tụ lại thành một viên cầu, đây chính là Hải Thị Thận Lâu, kiện thần khí có được năng lực của thế giới.
Nhẹ nhàng nắm chặt bàn tay lại, khi Hạ Nhất Minh mở bàn tay ra thì Hải Thị Thận Lâu đã hoàn toàn biến mất.
- Lực lượng của Lý Áo Ba Đặc quả nhiên là cường đại. - Hạ Nhất Minh nghiêm mặt nói:
- Tại một kích cuối cùng ngay cả Hải Thị Thận Lâu cũng bị một ít ảnh hưởng, chúng ta phải tìm một chỗ để đoán tạo lại nó.
Bảo Trư chớp động đôi mắt nhỏ của mình nói:
- Cần bao nhiêu thời gian?
- Một thang là đủ.
- Nếu như Lý Áo Ba Đặc mất tích một tháng liệu có thể khiến cho Lô Khắc cảnh giác không? - Bảo Trư quay đầu nhìn về phương Tây thuận miệng nói.
Hạ Nhất Minh mỉm cười nói:
- Bảo Trư, ngươi còn nhớ lúc Lý Áo Ba Đặc sử dụng Lục Lăng Giác mang theo tin tức truyền đi chứ?
Bảo Trư hơi gật đầu, tâm niệm cùng với Hạ Nhất Minh trong nháy mắt liên thông. Sau đó, nó ôm bụng cười.
Ánh mắt Hạ Nhất Minh nhìn về phía hòn đảo nhỏ ở phía xa, cười nói:
- Thần Điện sau khi nhận được tin tức khẳng định sẽ cẩn thận tìm hiểu và lo lắng, thậm chí còn phong tỏa tin tức. Bất quá, đợi tới khi bọn hắn thám thính được ra điều gì thì chúng ta cũng không cần che giấu nữa.
Bảo Trư cuống quít gật đầu, trước đó cho dù là ai cũng không ngờ được Lý Áo Ba Đặc lại sử dụng thủ đoạn này để thông tri cho Thần Điện. Hạ Nhất Minh vốn muốn ngăn cản Lục Giác Tinh lại nhưng khi nghe được thanh âm của Bách Linh Bát vang lên trong tai thì lập tức vứt bỏ ý niệm này.
Hết thảy nguyên nhân bởi vì Lý Áo Ba Đặc viết vào trong Lục Giác Tinh bốn chữ.
Không phải hắn không muốn viết nhiều một chút, mà dưới tình huống cường địch ở khắp xung quanh, hắn bởi vì muốn trong lúc bất ngờ truyền tin tức đi cho nên bốn chữ này là cực hạn.
Nhẹ nhàng khoát tay một cái, Hạ Nhất Minh cao giọng nói:
- Chúng ta đi thôi, một tháng sau là lúc đến bái phỏng Hắc Ám nghị viện. Lúc đó chính là lúc đoạn tuyệt tấn cả hậu hoạn.
Bảo Trư và Bạch Mã Lôi Điện lập tức hí lên một tiếng dài, mấy đạo thân ảnh cũng theo đó mà biến mất trên bầu trời.
Trên bầu trời của Thần Điện phương Tây tựa hồ như bọi một loại áp lực quỷ dị bao phủ. Khi Ngụy Thần cảnh cường giả Lý Áo Ba Đặc rời đi, tuyệt đại đa số mọi người đều không biết phải làm sao. Đương nhiên bọn họ lo lắng cũng không phải là an nguy của Lý Áo Ba Đặc miện hạ, mà là lo lắng giao hảo lâu nay với Long tộc, hơn nữa còn không được bọn chúng tha thứ. Nhưng mà, làm cho người nghĩ không ra là chỉ nửa ngày sau trên không trung đột nhiên có một đạo ánh sáng lao tới.
Một đạo quang mang rực rỡ khiến cho người ta không dám nhìn vào đang bay với tốc độ khó tin về phía kiến trúc cao nhất của Thần Điện.
Tất cả mọi người trong Thần Điện có một loại cảm giác sợ hãi không tên, nhưng sau khi thấy vật đó biến mất vào trong tòa kiến trúc cao nhất đó thì toàn bộ âm thanh cũng trong nháy mắt tan biến.
Bởi vì đồ vật này chính là thánh vật của Thần Điện, hơn nữa nó đang do Lý Áo Ba Đặc miện hạ nắm giữ. - Thần đạo bảo khí Quang Minh Lục Giác Tinh.
Vật này sử dụng phương thức hoa mỹ đột ngột quay trở lại Thần Điện, không biết vì sao trong lòng mọi người đều xuất hiện một bóng ma.
Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULLLiệt Đắc giáo hoàng giữa vòng vây của đông đảo giáo chủ trong Thần Điện đi tới giữa sân lấy kiện thần đạo bảo khí này xuống. Hắn trầm ngâm một lúc lâu, tựa hồ đột nhiên nhớ ra điều gì.
Ở trên tay hắn phóng xuất ra Quang Minh lực lượng, đạo Quang Minh lực lượng này tràn vào trong Lục Giác Tinh, hơn nữa mơ hồ còn khiến cho nó đáp trả lại. Khi Quang Minh lực lượng biến mất, sắc mặt Liệt Đắc giáo hoàng trở nên ngưng trọng, hít thở không thông.
- Bệ hạ, chuyện gì xảy ra vậy? - Một người có thân hình cao lớn hỏi. Ánh mắt Liệt Đắc cuối cùng cũng rời khỏi kiện thần đạo bảo khí Lục Giác Tinh, hắn trầm giọng nói:
- Long tộc....làm phản.