Vô Tận Thần Công

Chương 286: Bảo vật hoàng thất, Huyền Ưng chân thân

Hai mắt từ từ nhắm lại, trên mặt Nam Cung Thương hiện ra vẻ tươi cười bất đắc dĩ.

Chíu!

Nhưng đúng lúc này, một tiếng nhỏ vang lên, Đạo Hoàng Kiếm rõ ràng đã bay trở về.

Nam Cung Thương sững sờ, nhanh chóng mở to mắt.

Chíu!! Chíu!! Chíu!!

Những thanh Đạo Hoàng Kiếm nhanh chóng nhỏ đi, bay vào trong đan điền Cửu Dương Chân Thân Dương Thạc.

- Ngươi không giết ta?

Nam Cung Thương nhìn Dương Thạc, cảm thấy hơi mờ mịt.

Đối với hắn, Đại Bằng Kim Sí Vương chính là cao thủ tuyệt đỉnh thiên hạ, cho dù phụ thân Nam Cung Phá Thiên của hắn thì cũng không phải là đối thủ của người này. Cho nên người này cũng có thể không hề cố kỵ gì, trực tiếp chém giết hắn. Hiện tại "Đại Bằng Kim Sí Vương" này lại không giết hắn, hắn tự nhiên thấy nghi hoặc.

- Giết ngươi? Vì sao phải giết ngươi?

Âm thanh ồm ồm của Dương Thạc truyền tới.

- Bổn tọa với ngươi, với Thiên Kiếm Môn của ngươi không oán không cừu, cần gì phải giết ngươi? Huống hồ ngươi cho rằng một vãn bối như ngươi, bổn tọa phải bẩn tay giết ngươi sao?

Liếc nhìn Nam Cung Thương, Dương Thạc trầm giọng nói ra.

- Chuyện ta chém giết phân thân Thần Long của ngươi…

Nam Cung Thương nhìn thoáng qua phân thân Thần Long ở phụ cần.

- Nó có hơn chín ngàn phân thân, tổn thất hơn mười cái hay tám cái thì cũng không phải chuyện gì lớn. Chẳng qua là sau này ngươi đừng động thủ với nó!

Dương Thạc nói.

- Tiểu tử, tiểu gia đại nhân của ta đại lượng, không chấp nhặt với ngươi, còn không cám ơn tiểu gia của ta?

Giờ phút này, phân thân Thần Long bên cạnh cũng nói giúp.

- Vãn bối đa tạ Đại Bằng tiền bối rồi!

Giờ phút này, đáy lòng Nam Cung Thương khẽ thở dài một hơi, một tay chống lên mặt đất, vội vàng đứng lên làm lễ vãn bối với Dương Thạc, nói ra.

- Tuy tiểu bối không có bản lãnh gì. Nhưng sau này tiền bối có gì phân phó, tiểu bối nhất định sẽ đem hết khả năng trợ giúp tiền bối!

Đồng thời Nam Cung Thương cũng nói vài câu tình cảnh. Đại Bằng Kim Sí Vương người ta là nhân vật bậc nào? Có thể không giết hắn đã là cho hắn mặt mũi rồi. Hắn đồng ý với người ta một cái ngân phiếu khống thì cũng không có gì. Dù sao đối với Nam Cung Thương, Đại Bằng Kim Sí Vương có năng lực thông thiên triệt địa, cũng không có chuyện gì phải nhờ hắn giúp.

- Có gì phân phó thì sẽ đem hết khả năng giúp đỡ bổn tọa sao?

Trong lòng Dương Thạc không khỏi cười thầm.

- Tiểu tử, quả nhiên nói được. Được rồi, bổn tọa chính xác có một việc muốn ngươi giúp. Nghe nói sư tổ Thiên Kiếm Môn các ngươi đã làm tục gia đệ tử trong Đại Lâm Tự, đã chiếm được bộ Cửu Dương Huyền Công không trọn vẹn…

Dương Thạc chậm rãi nói ra.

- Tiền bối, ngươi muốn Cửu Dương Huyền Công?

Lông mày Nam Cung Thương không khỏi nhíu một cái.

Đang muốn uyển chuyển từ chối, âm thanh của Dương Thạc lại truyền đến lần nữa.

- Bổn tọa chính xác muốn Cửu Dương Huyền Công này.

- Nhưng yên tâm. Bổn tọa là cao nhân tiền bối, sẽ không chiếm tiện nghi của ngươi. Đây là công pháp Cửu Dương Huyền Công Đệ Nhất Trọng. Bổn tọa dùng nó để đổi lấy Cửu Dương Huyền Công của Thiên Kiếm Môn các ngươi. Nếu không đủ, bổn tọa còn có những thứ khác đền bù tổn thất!

Nói xong, Dương Thạc giơ một tay lên. Một cuốn sách nhỏ nhanh chóng xuất hiện, ba một tiếng rơi xuống trước mặt Nam Cung Thương. Đúng là bí tịch Đệ Nhất Trọng Cửu Dương Huyền Công!

- Cái gì? Là tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công sao?

Thấy quyển sách nhỏ trước mặt này, hai mắt Nam Cung Thương lập tức trừng to.

Có thể nói tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công là bộ công pháp mà Nam Cung Thương vẫn luôn mong ước.

Bất kì một bộ công pháp nào thì tầng thứ nhất cũng đều là bộ phận trụ cột nhất. Có thể, tu thành tầng thứ nhất không giúp người ta có được thực lực cực mạnh, nhưng cần phải biết, nếu không có tầng thứ nhất trụ cột thì dù công pháp của các tầng sau có mạnh mẽ thế nào thì cũng không lâu dài và không thể tu thành được.

Trong tay Nam Cung Thương có Cửu Dương huyền công tầng thứ hai.

Chính vì hắn có tầng thứ hai của bộ công pháp này nên tầng thứ nhất càng thêm trân quý hơn.

Có bộ công pháp kia thì có thể tu luyện được cả tầng thứ nhất và tầng thứ hai.

Nếu không có thì không thể tu luyện được cả hai tầng.

Ngoài ra, còn một điều nữa là, Nam Cung Thương nghe ông lão ở Thiên Kiếm Môn dạy mình Tử Tiêu quyết nói rằng, Tử Tiêu quyết cũng là võ công thuộc loại thần công.

Mà kiếm pháp Thiên Kiếm Môn thiếu nhất chính là nội công.

Thực tế, các đời chưởng môn của Thiên Kiếm Môn đều tự nghĩ ra hoặc tự tìm kiếm một số công pháp mạnh mẽ để bù vào sự thiếu hụt nội công của Thiên Kiếm Môn. Chỉ tiếc, bọn họ đã tìm được không ít công pháp nội công, cũng đã tu luyện chúng nhưng lại phát hiện không có một bộ nào phù hợp với các chiêu thức của Thiên Kiếm Môn. Kết quả, những bộ công pháp này đều bị bỏ phí.

Dù là chưởng môn đương nhiệm của Thiên Kiếm Môn là Nam Cung Phá Thiên cũng chỉ tu luyện một bộ công pháp cấp cao mà thôi.

Hắn sáng tạo ra Phá Thiên nhất kiếm, có thành tựu trên con đường võ đạo, nên bây giờ mới bước vào cảnh giới Võ Thánh được. Chứ nếu chỉ dựa vào công pháp thì không thể nào tiến vào cảnh giới Võ Thánh được.

Mà bộ võ công nội công Tử Tiêu quyết này lại rất phù hợp với các chiêu thức của Thiên Kiếm Môn.

Nếu có thể tu luyện thì Nam Cung Thương có thể bù vào chỗ thiếu hụt của công pháp Thiên Kiếm Môn. Thậm chí, hắn có thể vượt qua Nam Cung Phá Thiên, đi vào tầng cao hơn, kéo theo Thiên Kiếm Môn cũng đi lên một độ cao mới.

Đáng tiếc, Tử Tiêu quyết xuất phát từ tầng thứ hai của Cửu Dương huyền công nên vẫn có chỗ thiếu sót.

Ông già kia từng nói, muốn bù đắp cho chỗ thiếu hụt thì cách tốt nhất chính là lấy được tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công.

Nam Cung Thương tuyệt đối không ngờ, không cần mình đi tìm thì tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công đã tự mình tìm đến cửa rồi.

Trong lòng run lên.

Một lát sau, Nam Cung Thương gần như không thể khống chế sự hưng phấn trong lòng.

Cầm lấy quyển sách có chứa tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công, Nam Cung Thương liên tục thở ra mấy hơi mới có thể miễn cưỡng bình tĩnh lại.

- Tiền bối, ngài muốn dùng tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công để đổi lấy Cửu Dương huyền công của Thiên Kiếm Môn sao?

Nam Cung Thương ngẩng đầu lên nhìn về phía Dương Thạc, hỏi.

- Đúng vậy.

Dương Thạc nhẹ gật đầu.

Theo như Dương Thạc thấy thì việc trao đổi công pháp đều có lợi với mình và Thiên Kiếm Môn nên Nam Cung Thương chắc sẽ không từ chối.

Huống chi, giá trị tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công của mình còn cao hơn phần của Thiên Kiếm Môn rất nhiều.

Dương Thạc cũng không biết Cửu Dương huyền công của Thiên Kiếm Môn là tầng thứ mấy.

Nếu như cũng là tầng thứ nhất thì giao dịch lần này cũng như không. Còn nếu là tầng thứ hai thì… Dương Thạc lấy được tầng thứ hai, Nam Cung Thương lấy được tầng thứ nhất, vậy là cả hai đều có cơ hội tu luyện thành cả hai tầng. Đây là hợp tác cùng có lợi. Hơn thế nữa, dù sao thì Nam Cung Thương cũng có lợi hơn. Bởi nếu Dương Thạc không có tầng thứ hai thì ít nhất hắn có thể tu thành tầng thứ nhất, mà Nam Cung Thương thì không tu luyện được tầng nào cả. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Nếu công pháp của Thiên Kiếm Môn là từ tầng thứ ba trở về sau thì dù Dương Thạc có lấy được cũng không thể tu luyện được, còn Nam Cung Thương lấy được tầng thứ nhất thì ít nhất có thể tu luyện được tầng thứ nhất này.

Tính ra, Nam Cung Thương đều là bên có lợi hơn.

Cho nên, trong cuộc giao dịch lần này, Nam Cung Thương có lợi mà không có hại.

Dương Thạc tin, Nam Cung Thương cũng biết điều này.

- Tiểu tử, ngươi có thể tu luyện bộ công pháp kia của ta tại đây, xem nó có phải là thật hay không.

Dương Thạc nói với Nam Cung Thương.

Như Dương Thạc thấy thì Nam Cung Thương không phải loại người không giữ chữ tín.

Nam Cung Thương tuyệt đối sẽ không làm loại chuyện xem hết công pháp rồi bỏ chạy. Huống hồ, bây giờ Dương Thạc đã thế chủ động, Nam Cung Thương muốn chạy là chạy được sao?

- Vậy vãn bối cung kính không bằng tuân lệnh rồi.

Nam Cung Thương không hề khách khí, trực tiếp mở tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công ra xem.

- Hả?

Chỉ mới mở xem một chút mà hai mắt Nam Cung Thương đã sáng lên.

Một lát sau, Nam Cung Thương chợt nhắm hai mắt, khép lại sách, bắt đầu lĩnh ngộ.

- Đốn ngộ sao?

Dương Thạc kinh ngạc.

Tên Nam Cung Thương này vậy mà là thiên tài tuyệt đỉnh, không thể ngờ được, chỉ nhìn thoáng qua tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công một lát mà đã tiến vào trạng thái đốn ngộ rồi.

Dương Thạc không biết, Nam Cung Thương vì tu luyện Tử Tiêu quyết nên bản thân đã có trụ cột. Bây giờ, hắn nhìn đến tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công, nên lúc trước có chỗ nào của Tử Tiêu quyết mà hắn cho là sai thì đều dựa theo tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công mà làm theo, nên mới hiểu được ngay. Tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công giống như chiếc kéo vậy, đâm thủng cánh cửa cuối cùng là Nam Cung Thương có thể sáng tỏ thông suốt hết.

Nhìn Nam Cung Thương đốn ngộ, Dương Thạc không khói có chút ghen tị. Chẳng qua, Dương Thạc vẫn không hề di chuyển, chờ Nam Cung Thương đốn ngộ xong.

Đúng năm sáu canh giờ.

Oanh!

Đột nhiên, trên người Nam Cung Thương toả ra một luồng khí thế cường đại.

Hai mắt lập tức mở ra, tràn đầy hưng phấn.

- Đột phá rồi sao?

- Không ngờ mình lại đột phá, từ Võ Tôn đỉnh phong đến cảnh giới Đại Tông Sư rồi.

Giờ khắc này, Nam Cung Thương không nhịn được mà ngửa mặt lên trời hét lên.

Một lần lĩnh ngộ liền đột phá.

Quan trọng nhất là, Nam Cung Thương phát hiện, những chỗ còn thiếu hụt của Tử Tiêu quyết của mình giờ đây đã tự động bù đắp hết.

- Nếu ông già kia biết được điều này thì sẽ vui vẻ đến mức nào.

- Tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công này đúng là thật.

Bây giờ Nam Cung Thương đã biết quyển sách viết tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công là thật.

Hắn nhìn về phía Dương Thạc, trong mắt tràn ngập cảm động.

- Đa tạ tiền bối truyền thụ công pháp.

Nam Cung Thương nói xong, liền cúi đầu trước Dương Thạc, làm một lễ với trưởng bối.

Dương Thạc vội di chuyển thân hình, tránh cái lễ này. Dương Thạc và Nam Cung Thương là người cùng một thế hệ, mà hắn còn phải gọi người ta một tiếng sư huynh. Bây giờ, hắn giả trang thành Đại Bằng Kim Sí Vương, lại để Nam Cung Thương gọi mình một tiếng tiền bối đã coi như có lợi lắm rồi. Hiện tại, Nam Cung Thương còn muốn bái lạy mình nữa thì Dương Thạc chịu không nổi.

- Không cần đa lễ. Không phải ta truyền công pháp cho ngươi mà là muốn trao đổi cùng ngươi. Nếu ngươi không giao ra Cửu Dương huyền công của Thiên Kiếm Môn thì bổn toạ cũng không tha cho ngươi.

Dương Thạc nói:

- Huống hồ, nếu ngươi hành đại lễ với ta thì cũng coi như đệ tử của bổn toạ. Mà ngươi là con trai độc nhất của Nam Cung Phá Thiên, là đệ tử Thiên Kiếm Môn, còn bổn toạ là Pháp Vương của Kim Phật tự nên sẽ không thu nhận ngươi.

- Vãn bối đã hiểu.

Nghe Dương Thạc nói vậy, Nam Cung Thương mới đứng thẳng dậy.

- Cửu Dương huyền công của Thiên Kiếm Môn gồm phần sau của tầng thứ nhất, toàn bộ tầng thứ hai và phần đầu của tầng thứ ba. Toàn bộ công pháp đã được khắc ghi trong đầu vãn bối. Vãn bối sẽ viết ra cho tiền bối.

Nam Cung Thương nói.

Thực ra, vừa rồi Nam Cung Thương cũng đã so sánh giữa phần sau của tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công mà Dương Thạc đưa cho hắn rồi.

Giống y như đúc với phần của Thiên Kiếm Môn.

Bởi thế, Nam Cung Thương càng tin tầng thứ nhất Cửu Dương huyền công là thật.

- Toàn bộ tầng thứ hai sao?

Nghe Nam Cung Thương nói vậy, hai mắt Dương Thạc sáng ngời.

Bây giờ, Dương Thạc thiếu nhất chính là tầng thứ hai của Cửu Dương huyền công.

Đã có tầng thứ hai thì cũng có thể tu luyện được tầng thứ ba. Ba tầng công pháp này có thể giúp Dương Thạc tu luyện đến cảnh giới Võ Thánh rồi.

- Không cần viết, cứ nói đi, bổn toạ nghe.

Dương Thạc nói.

- Dạ.

Nam Cung Thương nhẹ gật đầu. Hắn biết, cao thủ tuyệt đỉnh như Đại Bằng Kim Sí Vương thì thần hồn rất mạnh mẽ, và có khả năng gặp qua là không thể quên.

Suy nghĩ một chút để sắp xếp các thông tin trong đầu, sau đó, Nam Cung Thương mới nói ra tầng thứ hai của Cửu Dương huyền công.

Tuy Dương Thạc không có khả năng gặp qua là không quên, nhưng trong không gian Thập Phương Ca Sa có Tiểu Địch, cửu dương chân thân của mình nghe, rồi làm cho thân thể của mình trong Thập Phương Ca Sa nhắc lại một lần là Dương Địch sẽ nhớ kĩ.

Một lát sau, Nam Cung Thương đã đọc xong tầng thứ hai Cửu Dương huyền công.

Tiếp theo là nửa phần đầu tầng thứ ba của Cửu Dương huyền công.

Dương Thạc liền lấy ra tầng thứ ba Cửu Dương huyền công của Ẩn Giao Vương để so sánh.

Nửa phần đầu tầng thứ ba Cửu Dương huyền công mà Nam Cung Thương đọc rất giống với bộ mà Ẩn Giao Vương lưu lại. Chỉ là do vấn đề phiên dịch nên một số chi tiết nhỏ khác nhau, nhưng không ảnh hưởng toàn cục được.

- Được rồi.

Đợi khi Nam Cung Thương nói xong, Dương Thạc nhẹ gật đầu.

Về cơ bản, Dương Thạc có thể xác định tầng thứ hai và tầng thứ ba Cửu Dương huyền công do Nam Cung Thương nói là không có vấn đề gì.

- Tiền bối, tầng thứ hai Cửu Dương huyền công là muốn dùng huyết nhục của Thần Long làm tài liệu tu luyện. Bởi vậy, tôi mới giết phân thân của Thần Long. Chẳng qua, mặc dù không có máu thịt của Thần Long thì chỉ cần máu thịt của cao thủ có cảnh giới cao, huyết nhục có thể diễn hoá thì cũng có thể làm được.

Tiền bối ngài đã đến trạng thái nửa diễn hoá, vậy nên sẽ không khó để tu luyện tầng thứ hai Cửu Dương huyền công.

Sau khi nói hết, Nam Cung Thương lại thành khẩn nói thêm.

- Tầng thứ hai Cửu Dương huyền công là Thần Long chân thân, phải hấp thu, dung hợp máu thịt Thần Long.

Chỉ đơn giản là vì làm cho huyết nhục có thể diễn hoá mà thôi. Dù không có huyết nhục của Thần Long thì huyết nhục của các cao thủ tuyệt đỉnh khác cũng được.

Năm đó, một vị tiền bối tu thành Cửu Dương huyền công là do hắn bị rơi xuống vách núi gần Thập Vạn Đại Sơn, vô tình gặp được hài cốt của Man Văn Thiên Tượng nên mới tu thành chân thân.

Dương Thạc nhẹ gật đầu.

Không cần máu Thần Long ư? Hình như cửu dương chân thân của mình đã có máu của thượng cổ Huyền Ưng rồi.

Cảnh giới của thượng cổ Huyền Ưng chắc là có thể đi vào cảnh giới huyết nhục diễn hoá rồi.

- Còn nữa, tiền bối, tầng thứ ba của Cửu Dương huyền công là ngưng tụ thành Xá Lợi chân thân.

- Nghe đồn, khi Đại Lâm tự bị diệt, toàn bộ Xá Lợi đã bị mất. Chẳng qua, có tin đồn rằng, hoàng thất Đại Yến đã chiếm được một phần Xá Lợi Tử trong đó, khoảng ba đến năm trăm viên. Về sau, Đại Chu diệt Đại Yến, nếu như không có ngoài ý muốn thì những Xá Lợi Tử này chắc chắn ở trong quốc khố của hoàng thất Đại Chu.

Chợt Nam Cung Thương nói thêm.