Vô Tận Thần Công

Chương 168: Không đàn áp được ta đâu!

Uỳnh!

Một trảo bóp nát Hương Tuệ, Dương Thạc không hề dừng lại mà ném thân thể Hương Tuệ xuống đất.

Bịch!

Nhục thể của Hương Tuệ rơi xuống sàn tầng một Ngọc Mạt Lâu, máu thị bắn tung toé, cái đầu rơi xuống đất vỡ ra bắn tung toé chất dịch trắng lẫn đỏ, cảnh tượng thật quá kinh khủng. Cả cơ thể không còn gì nguyên vẹn nữa.

Phừng!

Sau đó Thái Dương Chân Hoả trên người Dương Thạc đột nhiên bùng cháy, thiêu rụi toàn bộ thân thể be bét của Hương Tuệ, chỉ còn lại một đóng tro tàn.

Thái Dương Chân Hoả phát động, đừng nói nhục thể của Hương Tuệ bị thiêu huỷ hoàn toàn, ngay bí thuật mà nàng ta biết, ý niệm thần hỗn có thể rời khỏi nhục thể cũng bị thiêu đốt sạch sẽ, trên thế gian này sẽ không còn chút dấu tích của nàng ta nữa.

Xong xuôi mọi việc Dương Thạc mới cảm thấy được sự ức chế được giải phóng, tâm cảnh được thông suốt hoàn toàn!

- Ngươi…

Thấy Dương Thạc phá vỡ bí pháp Tam Thiên Âm Tơ, lại còn ngay trước mặt mình giết chết Hương Tuệ, ngay thi thể toàn vẹn cũng không giữ lại, thủ toàn tàn độc vô cùng, Tô Thanh Như sắc mặt đại biến.

Giữa hàng lông mày Tô Thanh Như hiện lên nộ ý.

- Dương Thạc, ta nể tình Tiểu Hoạch không tính toán với ngươi, nhưng ngươi lại được đằng chân lân đằng đầu. Lẽ nào ngươi tưởng Ngọc Mạt Lâu, Thiên Âm Môn ta không có người sao?

Tô Thanh Như quát lên.

Gảy đàn một cái, cây cổ cầm trong lòng Tô Thanh Như phát ra một làn sóng âm mạnh mẽ đến cực điểm, chớp mắt đã bay đi mười mấy trượng tới trước mặt Dương Thạc.

Dương Thạc chỉ cảm thấy một luồng áp lực hùng hồn bao trùm lấy mình, dường như một ngọn núi cao hàng trăm trượng đang ập xuống. Trước áp lực ấy, người Dương Thạc cong lại, suýt nữa đã quỳ xuống, cánh tay chống dưới đất nên không bị nằm xuống.

Sau lưng hắn không ngừng tuôn mồ hôi lạnh.

- Đây là…bí pháp gì? Áp lực thật lớn! Cường giả Đại Tông Sư quả nhiên không tầm thường…

Dương Thạc vô cùng kinh ngạc, Tô Thanh Như chỉ một chiêu đã chấn áp được hắn khiến hắn hoàn toàn không có khả năng phản kháng. Uy thế của cường giả Đại Tông Sư quả nhiên đáng sợ!

Rốt cuộc thì Dương Thạc vẫn chưa phải là Võ Sư.

Võ Sư, Võ Tôn, Đại Tông Sư, cách đến hai ba đẳng cấp.

Tô Thanh Như muốn đối phó với Dương Thạc thì cũng giống như Dương Thạc đối phó với những người mới gia nhập võ đạo vậy, hoàn toàn áp đảo

- Thiên Đạo Thần Âm Quyết?

Đúng lúc ấy, từ bên ngoài Ngọc Mạt Lâu có người kinh ngạc kêu lên.

Chính là Đại Châu Phụ Chính Vương Càn Minh Vũ.

- Là Thiên Đạo Thần Âm Quyết! Dương huynh đệ, ngươi có thể khiến Tô cô nương thi triển Thiên Đạo Thần Âm Quyết là đã có thể tự hào rồi. Đây chính là môn võ học được Đạo Hoàng Tôn Vi, tổ sư của Thiên Âm Môn sáng tạo ra vạn năm trước. Yêu đạo vạn năm trước suy yếu, nhân đạo quật khởi, Tôn Vi thuận ứng thiên đạo, sáng tạo ra Thiên Đạo Thần Âm Quyết muốn thống nhất thiên hạ, xây dựng nền văn minh con người. Đáng tiếng Nhân Hoàng điện hạ sáng tạo ra Nhân Hoàng Tam Quyết nghịch chuyển đại thế, đoạt được thiên hạ, xây dựng nên Đại Hạ Triều, có được nền văn minh con người hàng vạn năm nay..

- Thiên Đạo Thần Âm Quyết coi như cùng đẳng cấp với những tuyệt thế thần công như Nhân Hoàng Tam Quyết, Cửu Âm Cửu Dương Huyền Công. Đáng tiếc khó lòng địch lại được Nhân Hoàng Tam Quyết hợp tu, và Cửu Âm Cửu Dương lưỡng đại huyền công hợp tu.

Càn Minh Vũ ở ngoài Ngọc Mạt Lâu, tay khẽ đung đưa quạt, nói lai lịch của Thiên Đạo Thần Âm Quyết.

Vạn năm trước, Đạo Hoàng sáng tạo ra?

Vạn năm trước là khi yêu đạo suy yếu, nhân đạo quật khởi!

Là khởi điểm của văn minh con người!

Đó là thời kỳ gần với Thượng Cổ, thực sự là quá xa vời!

Thiên Đạo Thần Âm Quyết, Nhân Hoàng Tam Quyết, Cửu Âm Cửu Dương Huyền Công đều là tuyệt thế bí điển được lưu truyền lại từ thời đại đó.

- Càn Minh Vũ, ngươi cũng có kiến thức đấy!

Tô Thanh Như hừ lạnh.

- Không sai, đúng là Thiên Đạo Thần Âm Quyết không thể sánh với Nhân Đạo Tam Quyết, nhưng đáng tiếc Nhân Đạo Tam Quyết truyền đến bây giờ chỉ còn Nhân Hoàng Phiên Thiên Quyêt của hoàng tộc Đại Châu ngươi. Hai bộ còn lại không biết tông tích. Chỉ với Nhân Hoàng Phiên Thiên Quyết thì không thể chống đỡ được đại đạo!

- Nghe nói hoàng huynh ngươi Càn Minh đã đến Huyền Vũ Sơn, muốn tìm Nhân Hoàng Chấn Thiên Quyết để nhiếp phục thiên hạ, duy trì sự thống trị của Đại Châu? Đáng tiếc tám nghìn năm trước Nhân Hoàng Tam Quyết đã biến mất, Càn gia ngươi có được Nhân Hoàng Phiên Thiên Quyết đã là may mắn lắm rồi, đủ để duy trì khí vận trăm năm cho Đại Châu. Muốn có Nhân Hoàng Chấn Thiên Quyết thì đúng là nằm mơ giữa ba ngày. Thiên đạo đại thế đã không còn ở phía Càn gia các ngươi lâu rồi!

Giọng nói trầm thấp của Tô Thanh Như vang lên.

Thiên đạo đại thế không còn ở phía Càn gia nữa?

Lời nói này có nghĩa là Tô Thanh Như đã trở mặt hoàn toàn với Càn gia!

Trước đó tuy Thiên Âm Môn ủng hộ Trấn Quốc Công Dương Thiên, nhưng dù sao cũng là âm thầm chứ không công khai.

Dù là Dương Mặc bao vây tấn công Nam Lâm Tự cũng phải chịu áp lực từ bên trên, khó lòng thoải mái mà làm.

Nay những lời nói của Tô Thanh Như đã chỉ rõ muốn đoạt thiên hạ của Đại Châu, tấm màn cuối cùng cũng đã kéo xuống.

Những lời ấy được nói ra, đến Càn Minh Vũ sắc mặt cũng thay đổi.

- Hừ, Tô Thanh Như, hoàng huynh ta đi tìm Nhân Hoàng Chấn Thiên Quyết là mơ giữa ban ngày. Còn Trấn Quốc Công không phải cũng đến thập vạn đại sơn để tìm di mạch của Đại Lâm Tự, mong muốn có Bát Bách La Hán Công đó sao? Truyện được copy tại Truyện FULL

- Hoàng huynh ta không tìm được Nhân Hoàng Chân Thiên Quyết thì sao? Chỉ cần Trấn Quốc Công không có La Hán Công, không dựng lên được một đội quân bách chiến bách thắng thì khó lòng đoạt được thiên hạ Đại Châu ta!

Càn Minh Vũ trầm giọng nói.

Càn Minh Vũ và Tô Thanh Như luận thiên hạ đại thế, Dương Thạc nghe tuy không kinh hãi nhưng cũng chấn kinh vô cùng.

Phụ thân hắn quả nhiên đến thập vạn đại sơn tìm Bát Bách La Hán Công.

Là đương kim hoàng đế Đại Châu, Càn Minh Chân lại không ở kinh thành mà đến Huyền Vũ Sơn tìm bộ Nhân Hoàng Chấn Thiên Quyết thuộc Nhân Hoàng Tam Quyết, muốn dùng nó chấn áp "phản tắc" Trấn Quốc Công, duy trì sự thống trị của Đại Châu.

Cuộc chiến tranh giành thiên hạ đại thế sớm đã bắt đầu!

Dương Mặc bao vây tấn công Nam Lâm Tự chẳng qua chỉ là một bước trong đó.

Dương Thiên vào thập vạn đại sơn tìm Bát Bách La Hán Công, hoàng đế Đại Châu Càn Minh Chân tìm Nhân Hoàng Chấn Thiên Quyết, đó chính là bước đi quan trọng sẽ ảnh hưởng đến thiên hạ đại thế!

- Càn Minh Vũ, hôm nay ta không nói nhiều với ngươi.

Tô Thanh Như không tranh luận tiếp với Càn Minh Vũ mà nhìn sang Dương Thạc.

- Dương Thạc ngươi đã giết người của Thiên Âm Môn trước mặt ta, ta cũng không tính toán với ngươi. Nhưng có việc này ta phải làm rõ với ngươi. Hẳn là ngươi đã cảm nhận uy thế của Thiên Đạo Thần Âm Quyết rồi. Ta có thể cho ngươi biết, Dương Hoạch hiện nay là môn đệ của Thiên Âm Môn, đang tu luyện Thiên Đạo Thần Âm Quyết!

- Dương Hoach là kỳ tài nghìn năm mới gặp được của Thiên Âm Môn. Tu luyện Thiên Đạo Thần Âm Quyết một năm đã là Võ Sư. Tương lai khi muội ấy tu luyện thành bộ công pháp này sẽ thật sự nắm được thiên hạ đại thế. Đến lúc đó trợ giúp Trấn Quốc Công đoạt thiên hạ, dựng lên vương triều không phải việc khó!

Giọng nói của Tô Thanh Như lạnh lùng vang lên.

- Thâu tóm thiên hạ là một ván cờ lớn. Dương Hoạch chính là người có tư cách tham gia đánh cờ. CÒn ngươi, ngay tư cách cầm cờ cũng không có. Giờ chẳng qua chỉ là một quân cờ mà thôi. Hơn nữa còn là loại vô dụng! Ngươi còn lâu mới có khả năng làm loạn cục thế của bàn cờ, ngươi tưởng mình xứng với Dương Hoạch sao?

Ánh mắt Tô Thanh Như nhìn Dương Thạc đầy vẻ coi thường.

- Hôm nay ta không giết ngươi là nể mặt Dương Hoạch. Mong Lâm Phi ngươi tự hiểu, sau này đừng làm phiền Dương Hoạch nữa. Ngươi vốn được định sẵn không xứng với muội ấy!

Từng câu từng chữ của Tô Thanh Như tựa từng nhát chuỳ giáng mạnh vào tim Dương Thạc.

- Tiểu Hoạch…là người nắm giữ thiên hạ đại thế? Còn ta chỉ là một quân cờ vô dụng trong bàn cờ thâu tóm thiên hạ? Ta…định sẵn không xứng với Tiểu Hoạch?

Dương Thạc không kìm được run lên, ánh mắt đầy vẻ hoang mang.

Nhưng ngay sau đó hắn bỗng sực tỉnh.

- Thiên đạo đại thế? Lẽ nào thiên đạo đại thế là định luật không thể thay đổi sao? Vạn năm trước không phải Nhân Hoàng đã dùng Nhân Hoàng Tam Quyết đoạt được thiên hạ khỏi tay Đạo Hoàng đó sao? Thế gian này có gì là không thể? Một quân cờ vô dụng chưa chắc đã không thể gây rối loạn thế cờ.

- Ta từ kẻ vô dụng trở thành đệ nhất nhân võ cử Đại Châu, cái thiên đạo đại thế mơ hồ đó không đàn áp được ta đâu!

- Không thể!

- Không thể….

Dương Thạc gầm lên.

Uỳnh uỳnh!

Trong tiếng gầm đó, Thiên Đạo Thần Âm Quyết của Tô Thanh Như bị chấn động, dường như có dấu hiệu tuột khỏi Dương Thạc.

Rắc rắc!

Ngay sau đó, Dương Thạc bị Thiên Đạo Thần Âm Quyết chấn áp, Thuần Dương Kim Thân trong cơ thể cuộn lên, huyệt khiếu phát ra tiếng động, xương cốt phát ra tiếng răng rắc. Uỳnh một tiếng, Huyền Ưng trảo đập xuống đất, Dương Thạc đang ở tư thế nửa quỳ, nghiến răng cố gắng đứng dậy.

- Tuyệt! Tuyệt! Tuyệt!

Thấy Dương Thạc không chịu khuất phục, Càn Minh Vũ kêu liền mấy tiếng tuyệt!

- Dương huynh đệ nói đúng, thiên đạo đại thế chưa chắc đã không thể nghịch chuyển, năm đó Nhân Hoàng có thể nghịch chuyển thiên đạo, giành được thiên hạ. Trăm năm trước tổ tiên Càn gia ta đoạt được thiên cơ, xây dựng lên hoàng triều Đại Châu. Nay thiên đạo đại thế mà ngươi nói có thể đàn áp ta sao? Dương huynh đệ muốn chóng lại thiên đạo, bản vương sẽ giúp một tay!

- Tô Thanh Như, ngươi dùng yêu ngôn mê hoặc chúng nhân, ý đồ mưu phản, nay bản vương hạ lệnh, trừ bỏ Ngọc Mạt Lâu, bắt lấy yêu nhân ngươi, để xem ngươi làm thế nào đoạt được thiên hạ Đại Châu ta?

- Phiên Thiên Ấn! Lật! Lật! Lật!

Càn Minh Vũ thét lên, một tay giương cao, một luồng đại thế cuồn cuộn bùng nổ, lao thẳng về phía Thiên Đạo Thần Âm của Tô Thanh Như.

Đại Châu Phụ Chính Vương Càn Minh Vũ đã ra tay!

Tác giả: Linh Ẩn Hồ