Vô Tận Kiếm Trang

Chương 886: Bảo vật chân chính

Tên tử y trưởng lão đối với sự khiếp sợ của bọn họ coi như không thấy, hiển nhiên đã sớm có sở liệu, đi đầu hướng về tòa lục sắc tiểu các đứng sừng sững ở giữa vách núi —— Kỳ Thiên Nội Các.

Những người còn lại thấy thế cũng không thể không đè xuống phần nghĩ mà sợ cùng rung động trong lòng, sợ mất dấu sẽ gây ra hậu quả rất lớn, liền nhao nhao đuổi theo..

Đến phụ cận, bọn họ mới phát hiện tòa Lục sắc tiểu các này mặc dù không lớn nhưng lại linh lung tinh xảo, phong cách cổ xưa, trong đơn giản lại bao hàm khéo léo, trong khéo léo ẩn tàng trầm trọng, trong trầm trọng bao hàm thanh nhã... Quả nhiên là đã hạ xuống rất nhiều tâm tư.

Phía trên cửa Các là hai chữ "Kỳ Thiên", chữ viết cũng mang theo phong cách cổ xưa, hình dáng thư pháp như hai con rồng đang bay múa, không khỏi khiến người ta bị chấn nhiếp.

Lúc này, mấy người thấy được bên trong đã có không ít người đang chọn lựa đồ vật rồi...

Hiển nhiên, những người này chính là những người trước kia đã sớm trước một bước đến nơi này. Những người này không được Huyền Vương Chí Tôn Đan, nhưng vẫn có một lần cơ hội tiến vào Kỳ Thiên Nội Các, chỉ có điều thời gian so bọn họ ngắn hơn, mỗi người chỉ có nửa canh giờ mà thôi. Truyện được copy tại Truyện FULL

Hiện tại, nửa canh giờ đã sắp hết, tất cả mọi người không dám chậm chễ, sợ bởi vì đến trễ mà cuối cùng sẽ thất bại, chỉ có thể tay không trở về. Cho nên chỉ cần nhìn thấy vật phù hợp với mình và đủ tiền, bọn họ cơ bản đều sẽ không chút do dự...

Bởi vậy, không ngừng có người đã chọn lựa xong, cầm qua một bên đi trả tiền. Rồi sau đó liền có một gã Kỳ Thiên Nội Các Thanh Y Chấp Sự đi tới, đưa hắn đi ra, tới một cái đình viện ở bên cạnh để nghỉ ngơi, chờ đợi những người khác.

Trong đình viện, số người càng tụ càng nhiều. Mà mấy người Diệp Bạch lại chỉ là vừa mới đến, tự nhiên khiến cho vô số ánh mắt nhìn chăm chú.

Trong những ánh mắt này có hâm mộ, có ghen ghét, các loại cảm xúc phức tạp đều có, nhưng không có người nào dám ngay ở lúc này, ở chỗ này làm càn. Dù cho có tâm tư gì không đứng đắn thì cũng chỉ dám để ở trong lòng, không dám biểu lộ ra ngoài.

Diệp Bạch mấy người đã đến trước cửa Kỳ Thiên Nội Các.

Tên Kỳ Thiên Các tử y trưởng lão nhìn bọn họ, rồi sau đó khẽ vươn tay nói: "Tốt lắm, ta chỉ đưa các vị đến nơi đây, kế tiếp các ngươi có thể tự tiện chọn lựa một món đồ. Bất quá, nhất định phải nhớ kỹ, các ngươi chỉ có một canh giờ. Một canh giờ sau, vô luận chọn được hay không chọn được thì các ngươi đều phải rời đi."

Nói đến đây, lão ngừng một chút, lại nghiêm khắc cảnh cáo tám người: "Kỳ Thiên Nội Các quy củ sâm nghiêm, các ngươi hãy nhớ mà tuân thủ. Nếu không, chỉ sơ sẩy một cái thì có thể sẽ khiến cho các ngươi gặp phải tai họa bất ngờ. Đến lúc đó, sinh tử tự luận, Kỳ Thiên Các chúng ta sẽ không chịu trách nhiệm."

Nói xong câu đó, tên Kỳ Thiên Các tử y trưởng lão này liền xoay người ly khai, trực tiếp từ phía trên vách núi leo xuống. Thuận theo những xích sắt to như tay em bé, lên xuống mấy cái liền nhảy xuống mặt biển, rơi vào trên thuyền lá, một lát sau biến mất không thấy gì nữa.

Thấy thế, trong tám người, hắc y lão giả, hoàng bào quái khách mấy người lúc này liền không chút do dự, cũng không khách khí, trực tiếp xoay người tiến vào Kỳ Thiên Nội Các chọn lựa vật phẩm.

Đối với bọn họ mà nói, do dự thêm một phút, cơ hội chọn được đồ vật vừa tốt lại lại vừa phù hợp với chính mình sẽ giảm đi. Đối với những người như bọn họ mà nói, bọn họ sớm đã hiểu được quý trọng là vật gì, tự nhiên không muốn lãng phí mỗi phút mỗi giây nào.

Mà những người khác chứng kiến hai người đã tiến vào các thì cũng liền đuổi kịp, đồng dạng cất bước tiến vào Kỳ Thiên Nội Các.

Vừa tiến vào bên trong, mấy người mới phát hiện nơi này so với những nội các bình thường ở ngoại giới thì có khác nhau rất lớn. Kỳ Thiên Nội Các bề ngoài mặc dù đơn giản nhưng bên trong lại có trang trí rất đa dạng, đủ loại màu sắc, cực kỳ hoa lệ.

Chỉ thấy trên mặt đất là những khối gạch vuông vức, ngăn nắp được làm bằng Bạch Ngọc. Trên những bước tường màu xanh bốn phía xung quanh điêu khắc có người có thú, có xe có ngựa, có Viễn Cổ Phi Long, có lợi kiếm cực lớn, có Tử Kim Chuy... Không biết rốt cuộc là muốn nói gì...

Nhưng những bức bích họa này lại không có một bức nào là đơn giản, bởi vì tài liệu của nó chính là Tử Huyền Tiên Kim vạn kim khó cầu. Tử Huyền Tiên Kim chính là Thất phẩm tài liệu luyện khí mà Huyền tu giới rất khó gặp, mỗi một gram đều là giá trị ngàn vàng, thậm chí có tiễn cũng mua không được.

Thế nhưng mà, ở chỗ này... Lại cả mặt tường bích đều là loại tài liệu này. Nếu như lầu hai lầu ba cũng là như thế, chỉ sợ tổng trọng lượng đã không dưới ngàn cân. Tài phú của Kỳ Thiên Các quả nhiên lớn đến dọa người, không hổ là phú khả địch quốc.

Hơn nữa, không chỉ như vậy, mọi người chỉ cần nhìn qua liền có thể chứng kiến phía trên hai mặt tường bích, cứ cách ba tấc* liền có một chiếc Trường Minh Đăng*.

*~10cm.

*Trường Minh Đăng: loại đèn cao, được thắp sáng liên tục(tương tự như những chiếc đèn hay được thắp ở trên bàn thờ).

Những chiếc Trường Minh Đăng này không có gì kỳ lạ quý hiếm, chỉ là dùng thanh đồng để chế tạo, mở ra như miệng thú. Nhưng bên trong lại không phải dầu thắp, mà là một quả "Thiên Bạng Châu" lớn bằng bàn tay trẻ em, phát ra bạch quang nhu hòa, đem trọn tòa Kỳ Thiên Nội Các dù cho ban đêm cũng chiếu rọi như ban ngày.

Bất quá... Trọng yếu nhất còn không phải những trang trí này, mà là gần trăm cái trữ vật bảo rương(tương tự như cái tủ kính) bày ở xung quanh Nội Các...

Những trữ vật bảo rương này, mỗi một cái đều cực kỳ cứng rắn, phòng thủy phòng hỏa, óng ánh chói mắt, do "Vụ Huyền Ngọc" thủy tinh chế thành, nhìn qua thì giống như thủy tinh bình thường nhưng giá trị so với thủy tinh lại trân quý hơn không biết bao nhiêu lần.

Vẻn vẹn những bảo rương này đã giá trị không thấp. Nhưng hấp dẫn nhất mọi người tự nhiên không phải những trữ vật bảo rương chỉ để trưng bày cho đẹp mắt đó, mà là bảo vật ở bên trong.

Mọi người ánh mắt đảo qua, chỉ thấy bí kíp, Huyền binh, đan dược, bảo giáp, tiên tinh, thần tài... Cái gì cần có đều có, nhìn hoa cả mắt. Trong khoảng thời gian ngắn, ánh mắt mọi người không biết nên đặt vào phía trên một cái bảo rương nào mới tốt.

Tất cả mọi người ngẩn ngơ, nguyên một đám kinh ngạc không nói nên lời, bốn phía thỉnh thoảng vang lên những tiếng kinh hô: "Trời ạ, Tử giai Hạ cấp bí kíp, Tam Sát Kiếm Quyết?"

"A... Lục phẩm Huyền khí, Ngũ Hỏa Liệt Dương Đao?"

"Đây là... Cái này dĩ nhiên là Ngưng Nguyên Châu trong truyền thuyết? Thiên Lệ Chi Thạch? Hắc Phượng Lân? Trời ạ, loại vật này cũng có bán?"

...

Bốn phía bày đặt những vật này, rất nhiều đều là kỳ trân hiếm thấy mà trên căn bản là mọi người nghe thấy lầu đầu, chưa từng được chứng kiến. Tử giai bí kíp, Lục phẩm Huyền binh, Cực phẩm tài liệu, còn có một chút đan dược quý hiếm... Cái gì cần có đều có, mỗi đồ vật đều là vô cùng trân quý, thoáng cái liền đem tám người vừa mới tới toàn bộ bị chấn nhiếp.

Diệp Bạch cũng là kích động vô cùng. Loại địa phương như ở nơi này cả đời có thể tới một lần đã là khó được, hắn cũng không muốn bỏ qua.

Cho nên, hướng phía Phong Tuyết nhẹ gật đầu, hắn nói: "Chúng ta tách ra nhìn."

Phong Tuyết nhẹ gật đầu, đáp: "Hảo, tách ra chọn, chọn xong tụ hợp ở ngoài cửa."

Diệp Bạch gật đầu nói: "Ân, một lời đã định."

Nói xong, hai người liền nhìn nhau cười cười, riêng phần mình tách ra, một trái một phải, phân biệt đi chọn lựa đồ vật mà chính mình cần.

Diệp Bạch đi chính là bên trái.

Ở trước mặt của hắn tổng cộng bầy đặt sáu cái trữ vật bảo rương, đồ vật bày đặt mỗi chỗ đều khác nhau.

Sáu dạng đồ vật này theo thứ tự là một quyển bí kíp; một thanh đao mỏng màu hồng nhạt; một khối hắc sắc lân phiến; một chiếc lông vũ dài, trông rất hoa lệ; còn có một cỗ chiến giáp cổ xưa trông rất kỳ lạ.

Diệp Bạch nhìn sang từng cái.

Bên trong bảo rương đầu tiên bày đặt một quyển bí kíp, tên là "Hoàn Nguyên Kiếm Cấp", đứng hàng Tử giai Trung cấp, giá bán: 768 ức.

Bên trong trữ vật bảo rương thứ hai đặt một thanh đao mỏng màu hồng nhạt, tên là "Thiển Tình Đao", đứng hàng Lục giai Hạ phẩm, giá bán: 543 ức.

Đồ vật bên trong trữ vật bảo rương thứ ba tên là "Hắc Phượng Lân", chính là thứ mà người vừa rồi kinh hô kêu lên. Truyền thuyết, đây là một góc lân phiến do Thất giai hung thú Hắc Phượng cởi ra trên người khi niết bàn, giá trị hết sức kinh người, có thể nhờ một người thợ khéo léo chế tạo thành hộ thể Huyền Binh. Trên cơ bản, binh khí dưới Thất phẩm thì không có cái nào là có thể gây tổn thương được nó.

Đứng hàng "Thất giai Đê cấp, giá bán: 1450 ức."

Bên trong trữ vật bảo rương thứ năm bầy đặt là một cây "Khổng Tước Vương Linh", vừa có thể làm binh khí, vừa có thể coi là Linh Bảo, đứng hàng Lục giai thượng đẳng, giá bán: 968 ức.

Bên trong trữ vật bảo rương thứ sáu thì là một cỗ Lục giai Trung cấp chiến giáp, "Viêm Hoàng Chiến Giáp", giá bán: 892 ức.

...

Khi xem xong hết một lượt, Diệp Bạch cũng không khỏi líu lưỡi, cực kỳ động tâm.

Ở trong đó, vô luận là bản Tử giai Trung cấp Hoàn Nguyên Kiếm Cấp, hoặc là thanh Lục giai hạ cấp Thiển Tình Hồng Đao, hay là miếng Hắc Phượng Lân, rồi Khổng Tước Vương Linh, cùng với Viêm Hoàng Chiến Giáp kia... Không có cái gì mà không phải là bảo vật hiếm có. Nhất là Hắc Phượng Lân càng là cao tới Thất giai Hạ cấp, cấp bậc này tương đương với Huyền Tôn... Giá trị đến cùng kinh người đến mức nào, đó là không cần phải nói rồi.

Vô luận là vật nào, nếu Diệp Bạch có thể có được thì thực lực của hắn có thể nói sẽ trực tiếp tăng lên gấp ba đến bốn lần.

Đáng tiếc... Những vật này mặc dù trân quý, nhưng giá cả cũng đồng dạng không thấp. Chỉ nhìn giá trị của chúng toàn bộ là mấy trăm, thậm chí hơn một ngàn ức... Diệp Bạch biết rõ, những vật này mặc dù trân quý nhưng hắn mua không nổi.

Cũng không đáng để hắn hao phí một cái giá lớn lớn như vậy.

Nhất định có đồ vật thích hợp hơn đang chờ đợi hắn. Cho nên, hắn quay đầu đi về một phương hướng khác, trong nội tâm lộ vẻ rất chờ mong.

Loại địa phương này chỉ có thể tới một lần, cơ hội một lần duy nhất hắn tự nhiên muốn hảo hảo nắm chắc... Những vật kia mặc dù rất trân quý, nhưng không phải thích hợp nhất với hắn. Hiện tại mới chỉ xem sáu cái rương, còn có hơn chín mươi cái bảo rương còn chưa nhìn, bầy đặt trong đó sẽ là bảo vật quý hiếm bực nào?

Phóng nhãn khắp xung quanh, tòa Kỳ Thiên Nội Các mặc dù nhìn như không lớn, bảo rương cũng chỉ có hơn 100 cái. Nhưng trong hơn 100 cái bảo rương này đều là những bảo vật cực kỳ trân quý, giá trị quả thực là đã đến một mức độ kinh người!

Đây cũng là Diệp Bạch lần đầu tiên kiến thức được nội tình chân chính của Kỳ Thiên Các. Thậm chí, so với việc bọn họ có được hàng trăm hàng ngàn Huyền Vương, không ít Huyền Tôn cường giả thì chuyện này càng làm cho Diệp Bạch giật mình hơn.

Dù sao, Huyền Vương, Huyền Tôn ngoại giới cũng không phải là không có, mặc dù rất thưa thớt nhưng cuối cùng vẫn là có. Chỉ những bảo vật này thì dù là ngoại giới cũng căn bản không cách nào nhìn thấy... Hơn nữa, ở nơi đây mỗi một vật đều cực kỳ trân quý.

Nhất định có thứ càng thêm thích hợp với mình, Diệp Bạch vô cùng tin tưởng điểm này... Nơi đây tích chứa bảy tám phần mười tinh hoa bảo tàng trong thiên hạ, há có thể không có đồ vật thích hợp với hắn?