Phần lớn đệ tử ngoại tông một năm thu vào không quá ba ba đến năm trăm điểm cống hiến, nhiều hơn thì một đến hai nghìn, số có thể thu được trên dưới một vạn là cực ít, nếu chỉ dựa vào thực lựa dường như không có.
Còn trong thời gian một tháng có thể tích lũy được 14000 điểm cống hiến thì ngay cả trong nội tông e là cũng chỉ không có người nào làm được, trừ khi có tên đệ tử nào là con cái của phú gia bán đồ nhà đi để đổi lấy điểm.
Diệp Bạch hiển nhiên không thuộc những loại này, phương pháp chiêu mộ đệ tử của Tử Cảnh Cốc từ trước giờ vẫn luôn ổn định. Mấy đệ tử là con nhà đại thế gia tự khí chất trên người bọn chúng đã có vẻ ngạo khí nhưng Diệp Bạch không hề có, hơn nữa trưởng lão áo tím cũng không nghe nói trong lần tuyển mộ vừa rồi có đệ tử nào là con cái của nhà thế gia siêu cấp, cho dù là có cũng không phải người tuổi trẻ trước mặt này.
Cho dù hắn có thiên phú tốt, thực lực cũng không tệ thì cố gắng trong vòng một tháng đạt tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp lẫn mấy ngàn điểm cống hiến thì trưởng lão áo tím cũng miễn cưỡng tin tưởng, nhưng để có được 14000 điểm cống hiến thì lão tuyệt đối không tin. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn
Cho nên ngẫu nhiên lấy được bí kíp cực phẩm đối với hắn là may mắn hay xui xẻo còn chưa biết chừng. Thứ thích hợp và nằm trong phạm vi chi trả của mình mới là tốt nhất, bằng không tốt đến mấy cũng vô dụng.
Vì thế trưởng lão áo tím khi thấy kết quả thì cũng chưa vội tiến lên chúc mừng hắn mà lại chần chừ ra vẻ hỏi:
- Ngươi có thể thanh toán được hết không?
Diệp Bạch mỉm cười, trên mặt vẫn bình tĩnh, điều này làm trưởng lão áo tím rúng động.
Chẳng lẽ hắn thật sự có thể thanh toán được hết?
Ý nghĩ này vừa nảy ra thì lão không thể tin được, lắc đầu cho rằng mình đoán sai, nhưng nhìn vẻ mặt của Diệp Bạch thì lại không có chút gì giả vờ.
Điều này sao có thể được, tuyệt đối là không có khả năng.
Trưởng lão áo tím gạt phắt ý tưởng này, lão chỉ nghĩ là Diệp Bạch có tố chất tâm lý tốt nên mới bình tĩnh như vậy, ai dè lại thấy Diệp Bạch gật đầu:
- Tốt, lấy bí kíp này vậy.
Nghe những lời này, trưởng lão áo tím kinh ngạc không tin vào tai mình, hỏi lại hơi run rẩy:
- Ngươi, ngươi thật sự thanh toán được?
Diệp Bạch mỉm cười, ngón tay bắn ra rồi một Minh tạp màu tím xuất hiện trong lòng bàn tay, xoay tròn hai vòng rồi bay về phía trưởng lão áo tím.
Trưởng lão áo tím phất ống tay áo dùng một luồng khí kình nhu hòa tiếp lấy tấm Minh tạp màu tím, lúc này lão vẫn nghĩ Diệp Bạch nói đùa mà chưa nhìn ngay.
Tuy nhiên, cuối cùng khi lão nhìn xuống tấm Minh tạp thì há hốc miệng, mắt mở to, mối nghi ngờ không giảm mà còn tăng thêm.
21385, 6 điểm cống hiến.
Tấm Minh tạp này rất bình thường, chỉ là con số trên đó làm cho người ta kinh ngạc.
Trưởng lão áo tím nhìn về người thanh niên đối diện, càng lúc càng cảm thấy hắn khó lường. Nhìn ngoài mặt hắn hết sức bình thường, nhưng mỗi lần gặp đều gây cho mình ấn tượng sâu sắc.
Tuy nhiên lão cũng chỉ là một trưởng lão ngoại tông, cho dù là một trưởng lão nội tông cũng không có quyền dò xét. Hơn nữa mỗi người đều có bí mật của mình, bất kể đối phương có được hơn hai vạn điểm cống hiến này bằng cách nào, chỉ cần hắn có thể thanh toán được hết thì bí kíp phòng ngự lục giai trung cấp cực phẩm Tứ Phương Long Tương Quyết này chính là của hắn.
Dĩ nhiên Diệp Bạch thấy được vẻ mặt kinh ngạc của trưởng lão áo tím, điều này cũng là trong dự liệu của hắn, tuy nhiên hắn cũng không định giải thích với bọn họ.
Bởi vậy thấy trưởng lão áo tím đứng ngây ra mà quên mất việc chính, hắn không thể không nhẹ nhàng ho khan một tiếng, cười nhẹ:
- Trưởng lão, điểm cống hiến có đủ không, nếu như đủ rồi thì giúp ta xử lý đi, ta còn có việc phải đi.
Trưởng lão áo tím lúc này mới có phản ứng, ánh mắt nhìn Diệp Bạch vẻ phức tạp, nhớ ra chức trách của mình là hoàn thành thủ tục cho hắn nhận bí kíp. Ngón tay lão chỉ ra, trên Minh tạp của Diệp Bạch lập tức trừ đi 14000 điểm cống hiến rồi trả về tay hắn.
Diệp Bạch nhét lại tấm Minh tạp vào người, mặc dù biết mình vừa mất đi một khoản điểm cống hiến lớn nhưng không hề hối hận vì biết điều này hoàn toàn đáng giá vì chỉ mất hơn một vạn điểm cống hiến mà có được một bộ bí kíp cực phẩm mà có tiền chưa chắc đã mua được.
Trưởng lão kia sau khi xác nhận thì vội vã rời đi, chốc lát sau đã quay lại cầm một chiếc hộp gỗ màu tím, trịnh trọng đưa cho Diệp Bạch. Hắn khẽ cảm ơn rồi sau đó mở chiếc hộp ra, bên trong là một quyển sách màu xanh nhạt cũ kỹ, trên trang bìa có viết năm chữ lớn, phảng phất như năm con rồng lớn đang bay lượn.
Tứ Phương Long Tương Quyết
Đây chính là quyển bí kíp mà Diệp Bạch sẽ nhận được, nó còn được bảo tồn rất tốt. Cánh tay đỡ chiếc hộp của Diệp Bạch vẫn ổn định, nhưng trong ngực của hắn đã đập thình thịch, chỉ là ngoài mặt không ai nhìn thấy mà thôi.
Hắn tiện tay cầm lên, giở qua một chút xác định không phải là giả rồi mới quay sang cáo từ trưởng lão áo tím. Trưởng lão kia cũng không giữ hắn, lão còn có chuyện cần phải xử lý, việc lĩnh thưởng được một bộ bí kíp cực phẩm cần phải được bẩm báo lên thượng tầng, không phải chỉ ghi chép trong hồ sơ.
Chuyện tình này từ trước đến giờ được tông môn cực kỳ coi trọng bởi vì loại bí kíp này không thể truyền ra ngoài, nên một khi xuất hiện cần phải theo dõi sát sao, một khi tên đệ tử kia tiết lộ ra ngoài thì lập tức giết đi không chút lưu tình.
Vì thế một số đệ tử khi nhận được bí kíp liền đọc thuộc tại chỗ rồi hủy đi, không vì giữ lại một quyển bí kíp mà gặp nguy hiểm, chỉ cần bản thân còn sống thì bí kíp vĩnh viễn vẫn còn. Điều này giải thích chuyện Diệp Bạch lục soát trên người Cao Lăng Huyết nhưng không tìm thấy bản ghi chép Man Hoang Bách Thú Công cũng như Mãnh Hổ Long Quyền .
Đồng thời loại chuyện này tại Tử Cảnh Cốc mà nói, cũng là một đại sự. Chỉ e không lâu sau sẽ truyền ra khắp cốc, các đệ tử nội, ngoại tông đều sẽ biết, Diệp Bạch không muốn nổi danh cũng khó.
Tuy nhiên những việc này thì Diệp Bạch cũng không hiểu biết, hắn sau khi có được Tứ Phương Long Tương Quyết thì cất vào người rồi lập tức rời khỏi Kỳ Công Vạn Pháp Các.
Đứng trước cửa của Kỳ Công Vạn Pháp Các, Diệp Bạch thoáng suy nghĩ rồi cũng không trở về ngay mà đi về phía Dược Vương hiên.