Vô Tận Kiếm Trang

Chương 335: Vùng đất kỳ quái

Trong số các kỳ hoa dị thảo ở đây, có đến hơn một nửa Diệp Bạch không biết. Tuy nhiên thì hắn cũng biết được mấy thứ.

Ví dụ như ở góc hướng đông bắc, có một cây nhỏ màu xanh cao khoảng một thước. Thân cây trong suốt như ngọc, lấp lánh tinh quang phát ra ánh sáng vô tận, chính là Chỉ tinh mộc.

Góc tây bắc, có một khóm Tụ bảo trúc màu tím. Tụ bảo trúc này theo truyền thuyết có thể tụ bảo. Trên thực tế, tụ bảo trúc có thể dẫn động linh khí của thiên địa. Theo năm tháng qua đi, dưới mỗi gốc tụ bảo trúc đều có một khối bảo ngọc, tuy nhiên chưa ai thấy qua.

Ở hướng phía nam, dưới một cái cây lớn có một gốc cỏ dài màu đen, chính là Động minh thảo. Còn ở vách núi bên trái có một cây nhỏ màu hạt dẻ chính là Sa đường, cũng cực kỳ khó tìm. Những loại khác như Xà nhãn cúc, Bán biên liên thì càng nhiều không kể xiết .

Điều khiến Diệp Bạch mừng rỡ là trong các kỳ hoa dị thảo mặc dù phần lớn là thứ thấy trong nhân gian, chỉ có tác dụng ngắm nhìn, nhưng cũng có một phần nhỏ là linh hoa, linh thảo dùng cho tu luyện.

Chỉ mới nhìn thoáng qua, hắn đã thấy ít nhất có bảy, tám gốc dược thảo bậc hai trung cấp giá trị không nhỏ. Thu hoạch lần này so với lần có được Hỏa vĩ tê ngưu và Lôi minh thảo có lẽ sẽ lớn gấp đôi.

Trong số đó có các linh thảo bậc hai trung cấp như Hoán huyết thảo, Tẩy cốt hoa, bậc hai cao cấp như Thanh long đằng, Vũ y cam lam, bậc hai đỉnh cấp như Toái diệp mai, Thiết huyết thứ quả…Thậm chí, còn có hai gốc dược thảo bậc ba đỉnh cấp.

Trên một phiến đá thấy thấp thoáng một gốc cây leo có một chiếc lá màu tím rất dai. Đây chính là linh thảo bậc ba cấp thấp Niếp không thảo. Nó có thể dùng để chế ra dược phẩm để cho cơ thể tráng kiện, trong tuy luyện huyền kĩ, thân pháp càng thêm dễ dàng, cực kỳ hiếm thấy. Bên cạnh có một dòng suối, Diệp Bạch phát hiện được một gốc Bão nhân hoa đang khoe sắc hồng.

Loài hoa này giống như hoa sen, tuy nhiên lại có hai chiếc lá cuốn ở bên thành hình một con chim công.

Bên trong gốc Bão nhân hoa là một linh hoa trung cấp bậc ba, Phượng nhãn liên. So với gốc dây leo sinh trưởng bên vách đá Niếp không thảo thì nó lại càng quý giá và nổi tiếng hơn, giá trị cũng cao hơn một bậc. Nơi này rốt cuộc là đâu? Sao lại hẻo lánh kỳ lạ như vậy? Những linh hoa, dị thảo ở bên ngoài khó tìm như vậy sao ở đây mọc đầy rẫy khắp nơi?

Diệp Bạch bất giác cảm thán. Không hổ là cấm địa chưa từng có ai đặt chân, tỷ lệ kỳ hoa linh thảo quý hiếm nhiều hơn gấp bội so với bên ngoài. Nếu hắn không tiến vào đây, chỉ e một gốc linh thảo bậc hai cũng không có chứ đừng nói là thứ quý giá như Phượng nhãn liên, Niếp không thảo.

Tong lòng Diệp Bạch hưng phấn, thu hoạch lần này thật sự là rất lớn. Hắn chuyển thân, đầu tiên đến bên gốc Hoán huyết thảo màu hồng. Hoán huyết thảo là linh thảo bậc hai trung cấp là vị chủ dược trong việc chế luyện Hoán huyết đan, Diệp Bạch không cần tốn nhiều sức đã nhẹ nhàng hái nó bỏ vào túi.

Tiếp đó hắn lại hái nốt gốc Tẩy cốt hoa màu xanh. Rồi một loạt những gốc Thanh long đằng, Vũ y cam lam, Toái diệp mai, Thiết huyết thứ quả…cũng không thoát khỏi bàn tay của hắn. Toàn bộ quá trình đều suôn sẻ, nơi này không có hung thú tồn tại, Diệp Bạch cũng không phải lo lắng gì.

Nếu như ở chỗ khác muốn hái được nhiều linh thảo như vậy chắc chắn sẽ phải trải qua một trường chiến đấu kịch liệt. Bây giờ lại giống như là thuận tay thu thập, không hề mất chút khí lực.

Những thứ dưới đất đã hái xong, Diệp Bạch ngước nhìn lên trên vách đá. Ở đó có gốc linh thảo bậc ba cấp thấp Niếp không thảo, bên cạnh còn có Phượng nhãn liên.

Đi tới bên vách núi, diệp Bạch vươn tay định nắm lấy dây mây màu đỏ trong không trung định mượn sức nhảy lên hái gốc Niếp không thảo.

Ngay lúc hắn vừa nắm lấy dây mây thì một cảm giác đau đớn truyền đến lòng bàn tay. Là do hắn không cẩn thận làm bị gai ở dây mây đâm vào làm nhỏ ra một giọt máu thấm vào thân cây. Trong khoảnh khắc, trực giác hắn cho biết có điều không ổn.

Diệp Bạch không hề do dự lùi về sau nhanh như chớp, gốc linh thảo bậc ba cấp thấp Niếp không thảo cũng tạm thời chưa lấy vậy.

Trong khoảnh khắc, những dây mây đỏ bình thường đột nhiên vặn vẹo ngóc lên như rắn. Sau khi hấp thụ một giọt máu tươi, chúng dường như hoàn toàn điên cuồng, cành lá rung động dữ dội, nhất thời làm không ít mảnh vụn trên vách đá bắn tung tóe như mưa.

Sự thay đổi đó làm Diệp Bạch hoảng sợ há hốc mồm. Đây là loại mây gì vậy, sao hắn chưa gặp qua?

Hắn còn chưa kịp nghĩ xong, những dây mây đỏ rực này không tìm được mục tiêu bỗng nhiên nhất tề quay ngang như một bầy rắn đâm bổ vào Diệp Bạch.

Đồng thời, còn có lượng lớn dây mây bò lan ra mặt đất rồi hướng về phía Diệp Bạch, dường như muốn quấn chặt lấy chân hắn không cho cử động. Text được lấy tại Truyện FULL

Trong thoáng chốc những dây mây đã phủ kín cả bốn phương tám hướng, trên trời dưới đất làm Diệp Bạch không có lối ra. Hắn bất giác nuốt nước bọt, thì thào tự hỏi:"Chuyện gì thế này?"

Hắn đã từng gặp hung thú thủ hộ cho linh thảo nhưng chưa từng gặp linh thảo thủ hộ cho linh thảo, lần này thì quả thực là đã mở rộng tầm mắt. Cả một trời dây mây đỏ rực hung hăng lao đến so với đám hung thú bậc hai mà Diệp Bạch đã từng gặp còn phiền phức hơn.

Nhưng dĩ nhiên là hắn cũng không chịu buông tay chịu trói. Cước bộ xuất ra mấy bước, toàn thân phóng vọt lên cao. Kiếm trận được khởi động, bảy mươi hai thanh trọng kiếm kết hợp với năm thanh huyền binh tạo thành một tổ hợp mạnh mẽ lao vào đám dây mây"

"Roẹt roẹt roẹt." Thanh âm sắc nhọn như cắt vào da thú vang lên. "Ầm" một tiếng, kiếm trận của Diệp Bạch đã đánh xuyên qua tầng tầng lớp lớp dây mây. Vô vàn dây mây giống như bị chọc giận, điên cuồng rít lên rồi lại lần nữa lao vào dưới chân Diệp Bạch.

Cả người Diệp Bạch đang ở lưng chừng giữa không trung, không thể dựa vào đâu để mượn lực. Huyền khí cũng không duy trì được bao lâu nữa, một khi hắn hạ xuống lại lâm vào khốn cảnh.