Trận đấu buổi chưa, bởi vì chọn hai mươi bốn người trong ba mươi sáu người cho nên số lôi đài được giảm bớt, buổi chiều chỉ còn lại mười tám tòa lôi đài mà thôi.
Diệp Bạch vẫn là số ba mươi sáu như trước. Lúc này đây, dãy số không đổi, Đạm Thai Tử Nguyệt số tám, Diệp Khổ số mười lăm, Tư Đồ Xa số một, La Long Hạc số chín.
Hiện tại bọn họ cần phải rút thăm số mà mình phải đối chiến, quyết chiến lẫn nhau mà thăng cấp. Người thắng sẽ được lọt vào vòng trong, mà người thất bại thì vẫn còn một cơ hội để nhận được sáu vé vớt còn lại.
Diệp Bạch đi tới trước đài, tiện tay lấy ra một thẻ trúc rồi xem xét, đây chính là lôi đài số mười ba.
Ngay lập tức hắn đi về phía lôi đài số mười ba rồi dừng lại, chờ đợi đối thủ của mình tiến đến.
Nhanh chóng sau đó, một thiếu nữ xinh đẹp hắc y cũng đi về phía hắn, trong tay nàng cầm lấy một thẻ trúc màu hồng sắc số mười ba. Thiếu nữ này Diệp Bạch hơi có ấn tượng, một cái tên hiện ra trong đầu của hắn.
- La Nhu, chính là La Nhu của La gia.
Lần trước ở kỳ thí luyện đại hộ, người này chính là một trong hai đầu lĩnh của La gia, La Tống và La Nhu. Mà hiện tại La Nhu đã chiến thắng đối thủ, hơn nữa thực lực của nàng nghe nói không tệ lắm, có khi còn ở phía trên La Tống một bậc.
Huyền khí tầng thứ mười thượng đoạn, công pháp không rõ thế nào.
- Tại sao lại là đệ tử của La gia.
Diệp Bạch cười khổ một cái, buổi sáng đánh bại một đệ tử của La gia, buổi chiều lại gặp một đệ tử của gia tộc này, thật đúng là may mắn. La gia với mình có cừu oán gì chăng?
Diệp Bạch lắc đầu rồi không nghĩ tới nữa, hắn nhắm mắt dưỡng thần mà đứng dậy, chờ đợi trọng tài tuyên bố trận đấu bắt đầu.
- Mau nhìn kìa có phải là Diệp Bạch không?
Đột nhiên một thanh âm của một nữ đệ tử vang lên, rất nhanh chóng sau đó một đám người đi tới.
- Ai Ti, đây chín là Diệp Bạch đó, hắn sử dụng Thập Phương Huyền Quyết rất lợi hại sao?
Đây là những người buổi sáng không được chứng kiến được người khác nói qua, hối hận không được xem.
- Chính là hắn, cứ chờ đi, không biết buổi chiều hắn lại dùng huyền kỹ gì, liệu có phải là Thập Phương huyền quyết không, đối thủ bây giờ có vẻ lợi hại hơn hồi sáng, là một trong những đệ tử tinh anh của La gia, La Nhu.
Thanh âm của một nam đệ tử hơi hưng phấn được cất lên.
- Hừ, không phải là một công pháp huyễn lệ sao, có gì mà đẹp mắt?
Một nam đệ tử khác dùng mốt giọng nói chua chát cất tiếng, ngay lập tức hắn bị vây công.
- Không đẹp, vậy ngươi có bản lĩnh đó không?
- Đúng thế, lăn qua một bên đi.
Diệp Bạch nhắm mắt dưỡng thần, nghe được thanh âm này thì nghi hoặc mở mắt ra thì nhìn thấy ở chung quanh có rất nhiều người vây quanh lôi đài của mình, hơn nữa đa số là các nữ đệ tử. Hắn không biết cõ chuyện gì, trong người liền run lên, nửa ngày sau, khi nghe mọi người nghị luận thì mới dở khóc dở cười.
Hắn thật không ngờ, Thập Phương huyền quyết hắn rơi vào đường cùng đánh ra lại tạo nên sự oanh động lớn như thế, khiến cho nhiều người ghé thăm như vậy. Kỳ thật hắn không phải không muốn dùng huyền kỹ cao giai mà là không có.
Lục giai đê cấp Tiên Thiên kiếm khí lúc này không thể sử dụng bởi vì uy lực của nó quá lớn, ra tay phải giết người, không thấy máu thì không hồi lại được, thứ này trong cuộc tỉ thí không dùng được. Dùng huyền kỹ này dĩ nhiên không ổn, còn khiến cho người ta đặt nghi vấn. Thứ huyền kỹ đó không phải là hôi giai hay hoàng giai có thể phát ra uy lực mạnh như vậy được, Kiếm khí chính là hấp dẫn tinh hoa nhật nguyệt, ngưng tụ Tiên Thiên kiếm khí, một huyền binh bình thường cũng có thể chặt đứt đơn giản.
Hắn cũng không muốn người khác phải vong mạng, Tiên Thiên kiếm khí dĩ nhiên là không cần dùng.
Trừ công pháp này ra, hắn không dùng Thập Phương huyền quyết thì biết dùng thứ gì? Hết lần này tới lần khác, Thập Phương huyền quyết được Diệp Bạch biến ảo đên mức quỷ thần khó lường, rất khó có thể tìm được một môn huyền kỹ như thế. Tuy nó chỉ có phẩm giai là hôi giai đê cấp nhưng lại có thể chiến thắng huyền kỹ hoàng giai cao cấp. Điều khiến cho người ta kinh ngạc chính là sự mỹ lệ của nó, rất là mê hoặc.
Về điểm này, Diệp Bạch cũng thật không ngờ, chỉ là nếu như là Thập Phương Huyền quyết nguyên bản thì tuyệt đối không có uy lực như vậy, diệu dụng cũng không lớn. Tuy nhiên sau khi trải qua chuyện của Diệp Thiên Nhi, Diệp Bạch đã hiểu được, quá trình cải tiến tổ hợp mới có thể làm ra một lực sát thương mạnh mẽ, Hoa Hoàn Liệt, Hoa Hoàn Tạc, Hoa Hoàn sát, Đằng bạo, mỗi một kỹ năng đều có uy lực vô cùng lớn, được hắn thí nghiệm cả trăm lần mới thành công.
Loại sát pháp này có tổng cộng là ba mươi sáu loại, trước mắt hắn mới chỉ dùng qua năm loại vậy mà uy lực đã mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi, đánh bại La Kính. Mà mấy sát chiêu đằng sau như Hoa Hoàn Sát, Đằng Bạo, Diệp Bạch cũng không sử dụng, uy lực của nó khi dùng thì La Kính không cần phải chết cũng bị trọng thương.
Cho nên Thập Phương huyền quyết lúc này đã không còn là Thập Phương huyền quyết bình thường nữa, mà là một huyền kỹ vô cùng mới. Chỉ có điều, nói ra cũng thật kỳ quái, bốn chiêu huyền kỹ đằng sau, mặc dù Diệp Bạch đã đạt tới cảnh giới Huyền sĩ trung cấp vẫn không cách nào tu luyện được.
Không biết khi mình đạt tới cảnh giới huyền sĩ cao cấp, thậm chí đạt tới cảnh giới huyền sĩ đỉnh cấp, huyền sư có luyện được bốn huyền quyết này không?
- Sau này sẽ tính.
Diệp Bạch một lần nữa nhắm mắt lại, không để ý tới cuộc nghị luận bốn phía nữa. Tuy dùng thực lực của hắn không đến nỗi vô cớ thất bại, nhưng trên thế giới này chưa bao giờ có thiếu khuyết ngoài ý muốn, hơn nữa hắn cũng không quan tâm tới nghị luận của mọi người bốn phía. Đối với hắn mà nói, những thứ này chỉ là nhất thời, có lẽ mấy ngày nữa, sau khi rời khỏi tứ đại thế gia, vĩnh viễn hắn sẽ không có cơ hội quay trở lại.
Cho nên trận đấu này đối với hắn mà nói chỉ là để nắm được một trong tám danh ngạch mà thôi, những thứ khác hắn không để ý, cũng không quan tâm.
- Ngươi chính là Diệp Bạch?
Diệp Bạch đang nhắm mắt dưỡng thần một lần nữa thì bỗng nheien một thân ảnh xinh đẹp Minh hoa khuynh quốc, chính là La Nhu đã tiến tới trước mặt hắn, nàng đánh giá hắn từ trên xuống dưới rồi hỏi.
- Đúng thế.
Diệp Bạch một lần nữa mở to mắt đánh giá thiếu nữ xinh đẹp phía trước rồi nói:
- Chính là ta, có gì chỉ giáo không?
La Nhu nhíu mày hừ lạnh một tiếng. Text được lấy tại Truyện FULL
- Nghe nói ngươi hồi sáng đánh bại đường ca, chờ chút nữa, ta sẽ đem thất bại của đường ca trút trở lại trên đầu ngươi.
Diệp Bạch nghi hoặc hỏi.
- Đường ca?
Lập tức hắn nhấp nháy con mắt rồi nói.
- Chính là Đường Ca La Kính?
La Nhu nhìn hắn, vẻ khinh thường trên mặt nàng càng ngày càng nồng đậm:
- Không sai, La Kính chín là Đường ca của ta, buổi sáng ta không chứng kiến, không biết ngươi làm cách nào chiến thắng, chỉ là ta cũng nghe nói ngươi hai tay dùng kỹ năng hoa lý hồ tiểu, thực sự là rất giỏi.
Nói xong, nàng hừ một tiếng rồi xoay người đi.
Nhìn theo bóng lưng của La Nhu, Diệp Bạch đành dở khóc dở cười.
- Đây là lần đầu tiên nghe nói, hơn nữa xem bộ dạng vênh váo hung hăng của nàng thì hiển nhiên là không phục. Nàng lại nghe Diệp Bạch dùng bí kíp Hôi giai đê cấp mà chiến thắng thì càng thâm khinh thường.
Diệp Bạch nhìn theo bóng lưng của La Nhu thì chỉ còn cách bất đắc dĩ mà lắc lắc đầu.
Đúng lúc đó, một trung niên đã đi tới trước lôi đài mà la lớn:
- Hiện tại ta tuyên bố của chiến đã bắt đầu, số bảy, La gia La Nhu đối đầu với số ba mươi sáu, Diệp gia Diệp Bạch.
- Mời lên đài!
Diệp Bạch nghe được thanh âm liền mở to hai mắt, cả người hắn nhẹ nhàng bay bổng lên,thả người lướt lên trên lôi đài. Tuy nhiên, ở trên không trung, một thân ảnh đã nhanh hơn so với hắn, phi lên phía trên không phải là La Nhu thì là ai.
Hai bóng người một trước một sau rơi xuống trên lôi đài. Diệp Bạch tới sau một chút khiến cho miệng của La Nhu khẽ nhếch lên, nàng khiêu khích nhìn hắn. Hiểu nhiên đối với viếc Diệp Bạch có thân pháp kém hơn, nàng vô cùng đắc ý, không biết nói gì cho phải.
Vừa rồi hắn hoàn toàn không dùng Bàng Du Bộ mà chỉ dùng công pháp đề khí bình thường mà thôi chứ nếu như hắn dùng Bàng Du quyết thì tốc độ của hắn sẽ nhanh hơn gấp mười, đối với chuyện này dĩ nhiên hắn không giải thích.
Hơn nữa hắn cũng minh bạch đối phương cũng không thực sự vận dụng công pháp mà chỉ dùng kỹ xảo mà thôi. Nữ tử tu luyện kỹ xảo so với nam nhân thì thường mạnh hơn một chút, mình thua nàng ta một phần vì cố tình, một phần vì vô ý, dĩ nhiên là không phải là chuyện bất thường.
Vị trưởng lão kia nhìn thấy hai người trên đài thì lớn tiếng tuyên bố:
- Tốt lắm hai người đã đến đông đủ thì ta tuyên bố, tỉ thí bắt đầu.
Sau đó lão vung tay lên, lập tức bóng người phiêu động, để lại lôi đài cho hai người.