Vô Song Chi Chủ

Chương 110: Thông Linh cảnh (2)

Thiên địa hết thảy trở nên rõ ràng hơn, đây chính là dấu hiệu rõ ràng nhất của Thông Linh cảnh.

“Aaaaa!!!”

Vân Hoàng thét lên, không phải tiếng thét đau đớn lúc trước, mà là một sự sảng khoái khó có thể tả được. Hắn cảm giác, lần đột phá Thông Linh cảnh này so với kiếp trước đột phá chênh lệch cả trăm lần, ngàn lần.

Bất quá khi Vân Hoàng nghĩ tất cả đã kết thúc, trên đỉnh đầu mây đen ngưng tụ lại cực nhnh, từ trung tâm của đám mây đen đánh xuống mấy chục đạo lôi hồ.

Cảm nhận được khí thế bên trong những đạo lôi hồ này, Vân Hoàng cảm thấy khó tin. Những đạo lôi hồ này vậy mà lại chính là lôi kiếp.

Tu sĩ phổ thông tại thời điểm đột phá từ Luyện Khí cảnh lên Thông Linh cảnh sẽ đụng độ lôi kiếp, đây là điều cơ bản mà ai cũng biết. Hắn độ kiếp so với người khác hoàn toàn khác biệt, không phải đối đầu với lôi kiếp mà là Kiếp lực. Hoá ra độ xong kiếp lực mới đến lôi kiếp à?

Những đạo lôi hồ này không có một chút quy luật nào. Vân Hoàng biết, Thông Linh cảnh độ kiếp thông thường sẽ là Tứ cửu lôi kiếp, mỗi một lần rơi xuống chín đạo lôi hồ, rơi tổng cộng bốn lần. Mạnh hơn nữa là Ngũ cửu lôi kiếp, Lục cửu lôi kiếp. Nhưng hắn lôi kiếp đâu chỉ có chín đạo? Nhiều, dày đặc đến mức kết thành một cái lưới bao phủ xung quanh trăm trượng. Nếu không phải lôi kiếp khí tức quen thuộc, Vân Hoàng còn tưởng rằng có tu sĩ tập kích hắn.

Bất quá hắn liền cí cảm giác hưng phấn, đột phá lên Thông Linh cảnh rồi, trong người có chút ngứa ngáy bức bối. Đối thủ đã đưa tới cửa rồi, hắn không đánh cũng không phải đạo rồi.

Vân Hoàng thôi động cương nguyên, cuồn cuộn cương nguyên từ trên người hắn bộc phát. Từng sợi cơ, gân mạch, xương cốt đều tràn đầy năng lượng. Hắn cánh tay vung lên, sau lưng xuất hiện hư ảnh ba toà đạo đài. Cả ba toà khí thế đều kinh người, cơ hồ toàn bộ đều đã đạt tới viên mãn. Mỗi toà bên trên đều lượn lờ mười hai đạo Long văn.

Vân Hoàng kinh hỉ, đột phá về sau hắn đã là Đạo Thể Tam Trọng Thiên viên mãn. Đã là đỉnh điểm của Đạo Thể Tiểu Thành rồi.

“Đến đi!” - Vân Hoàng khiêu khích.

Liên tục mất chục đạo lôi hồ đồng loạt rớt xuống, nhưng căn bản không phá nổi phòng ngự của hắn. Ba toà đạo đài vẫn vững như bàn thạch, không chút nào lay chuyển. Những lôi hồ kia dau khi tan vỡ cũng không có biến mất, mà hoá thành tinh thần nguyên khí váo trong cơ thể của hắn.

Vân Hoàng cảm thấy tu vi của mình vậy mà có xúc tiến. Không nói một lời liền khí thế nghiền ép tiến lên. Hai tay chập vào giữa lôi kiếp xé ra. Lôi hồ trận địa bị Vân Hoàng một tay xé mở, tan nát biến thành nguyên khí bị hắn hấp thu.

Hành động của Vân Hoàng giống như khiêu khích trắng trợn vậy. Trên trời lôi đình nổ vang càng mãnh liệt. Đạo lôi kiếp to ngang một thân cây điên cuồng đánh xuống không dứt. Hắn không dám khinh thị. Hắn hai tay chụm lại như đao, cánh tay chém đao theo hình vòng cung cực kì chậm rãi. Hàng ngàn đao khí liên tục được chém ra mỗi tức, hình thành liên tiếp một cái phòng ngự trận, lôi hồ bị đao khí đánh tan. Vân Hoàng càng tăng nhanh tốc độ ra đao, cơ hồ phá tan giới hạn của chính mình, dưới sự phòng ngự của ba ngàn sáu trăm đao liên tục liên hồi, lôi kiếp căn bản chỉ có thể lưu lại trên người hắn vài vết cháy đen nhỏ, cái này đối với Vân Hoàng còn không được gọi là thương thế.

Dưới nguyên khí dày đặc như vậy, Vân Hoàng phát hiện ra 1080 vạn tiểu mạch vậy mà đang có khuy hướng hoá thành đại hà đồng dạng. Hắn cảm thấy tu vi của mình cũng đang tăng lên, có nghĩa rằng đây cũng không phải chuyện gì xấu.

Lôi kiếp càng về sau cành nhiều, không có chút nào giảm xuống, nhiều đến mức trên không trung như chảy xuống một cái lôi hà.

Không còn lôi hồ nữa, chỉ còn lại một dòng chảy lôi kiếp trắng xoá, giống như một ngọn thác đổ xuống đầu Vân Hoàng. Tựa như nước chảy đá mòn đồng dạng, ba toà đạo đàu xung quanh dần bị xé mở những vết rạch nhỏ.

Vân Hoàng thầm than không ổn, nhưng không kịp để hắn thở dốc thì cả ba toà đạo đài liền vỡ ra cùng một lúc. Lôi hà kinh khủng giáng xuống. Vân Hoàng cắn chặt răng, ba mươi sáu đạo Long văn xuất hiện trên cánh tay của hắn. Vân Hoàng chỉ kịp giơ tay ra đỡ lấy. Lực lượng của lôi kiếp đánh bay hắn xuống biển, hắn cảm nhận được lực lượng lôi kiếp cường hãn đang điên cuồng xâu xé bên trong. Điên cuồng vận chuyển linh lực ép buộc luyện hoá cỗ lực lượng này.

“Lục Kì Đạo Bàn!”

Vân Hoàng bất chợt nhớ tới pháp nảo Lục Kì Đạo Bàn hắn lấy được của tên tu sĩ kia, hình như nó có thể tạo ra màn chắn thì phải?

Lục Kì Đạo Bàn món pháp bảo này cũng không đơn giản, lôi kiếp đánh lên căn bản không thể tổn thương nó nửa phần. Vân Hoàng truyền linh lực vào Lục Kì Đạo Bàn. Tiếng “ong ong” phát ra. Một lớp màn chắn dày khoảng nửa tấc bao phủ phạm vi hai trượng xung quanh hắn. Kịp thời ngay trước khi lôi hà lần nữa kéo tới.

Thô to lôi hà thanh thế so với lúc trước lớn hơn gấp đôi. Màn bảo vệ của Lục Kì Đạo Bàn cũng bắt đầu ảm đạm thất sắc. Vân Hoàng Vĩnh Cửu Chi Mạch bắt đầu vận chuyển giống như một hoả lô, điên cuồng đốt cháy linh lực.

Đây căn bản không phải thiên lôi kiếp, thiên kiếp tốt xấu gì vẫn để lại cho tu sĩ một đường sinh cơ. Mà hắn lôi kiếp chắc chắn là muốn huỷ diệt đến tận xương hắn. Đây là thiên phạt!

Vân Hoàng ngẩng đầu lên trời, xuyên qua màn bảo vệ của Lục Kì Đạo Bàn, giọng nói mang theo vô tận tự tin, hắn cười nói.

“Lão thiên! Dù có là thiên phạt đi chăng nữa cũng đừng nghĩ bức lui ta!”

Vân Hoàng trong nháy mắt bộc phát ra cường đại khí thế, hắn đưa tay ra, xung quanh thiên địa như đông cứng lại.

“Thiên Hoang Táng Thần, Tứ Phương Trấn Sát!”

Đột phá Thông Linh cảnh về sau, Vân Hoàng đối với Thiên Hoag Táng Thần lí giải tăng liền mấy cái cấp bậc, đã gần tiếp cận đến Thần Thông uy lực. Theo hắn cấp cấp như nghe lệnh. Thiên địa chi lực hoá thành một đoạn chiến phủ cực đại bổ ra.

“Thiên Hoang Phá Thiên!”

Xung quang lực lượng như động cứng cả không gian. Chiến phủ kinh thiên bổ một nhát cực mạnh lên khoảng không trước mắt. Tạo thành những dãy nứt rách mờ ảo dày kín giống như mạng nhện. Lôi hà va chạm với những vết rách thì điên cuồng bạo phát. Một chiêu này uy lực, so với tối nay trong thành đánh với ba đạo bóng đen kia thì mạnh hơn nhiều lắm, không chỉ về lượng mà cả về chất nữa.

Lôi hà bị vỡ nát gần hết vẫn không có dừng lại. Vân Hoàng cảm giác bên trên kia vẫn còn có một cỗ lực lượng khủng bố hơn. Một đạo lôi hà rộng gấp rưỡi xập xuống. Vâng Hoàng bật người lên không trung. Ba mươi sáu đạo Long văn toả ra nồng đậm Hồng Hoang Long lực cường hoá tất cả các phương diện của hắn. Vân Hoàng cầm lấy cán chiến phủ, cảm nhận được vật cứng cáp như có như không trên tay mình, hắn không ngần ngại một phủ bổ dọc ra.

Huỷ diệt lực lượng chẻ đôi lôi hà như một khúc gỗ. Vân Hoàng Long văn toàn bộ tụ tập nơi tay trái, hắn xung quanh bão tố cuộn trào, Một tia phong hệ chi ý được Vân Hoàng nắm bắt lấy, hắn tung ra một quyền kinh thiên.

“Đệ tứ thức - Du Phong!”

Ngọn gió của Vân Hoàng như là một ngọn gió tự do, không gì có thể ngăn cản. Giống như cường giả ngao du tứ phương bát hướng. Mãi mãi thẳng tiến không lùi.

Một chiêu này, không phải là Du Phong Thức nguyên bản, mà là Vân Hoàng một khoảnh khắc đối nghịch thiên phạt chi kiếp kia thể ngộ ra.

Vân Hoàng giống như một ngọn tự do chi phong, không gì có thể cản. Dù cho có là thiên đi chăng nữa.

Kinh khủng cuồng phong cuốn lên cả nước biển, cùng với lôi kiếp điên cuồng khiêu vũ. Vân Hoàng hai tay ấn pháp quyết, từ bên trong tâm của phong quyển vọt ra một cái phong trụ xoáy tròn.

“Thiên Hoang Phong Long Trụ!”

Phong trụ tốc độ cực nhanh bay ra giống như một viên đạn pháo, xuyên thủng qua tầng tầng lôi đình. Hoá thành một đầu phong long phá tan lôi hà phần ngọn.

“Lão tặc thiên! Đến đây là hết!”

Vân Hoàng hét lên, hồn lực thôi động từng tế bào trong cơ thể, giống như một bộ khung xương chống đỡ. Cương nguyên không chút nào giữ lại toàn bộ bộc phát ra, hình thành mọt luồng cương nguyên hộ thể dày đặc xen kẽ đến từng bó cơ, từng đoạn cốt nhục. Tạo thành một hệ thống phòng ngự chồng chất.

Thiên kiếp giống như đang ngưng tụ ra lực lượng cuối cùng, lôi đình quấn quanh tụ họp thành một cự quyền đánh thẳng xuống. Vân Hoàng toàn bộ linh lực bị rút đi hết, thiên địa chi lực ngưng tụ thành một cái cự quyền giống lôi quyền, ba mươi sáu đầu Long văn quấn quanh đánh thẳng lên.

Khoảnh khắc hai nắm đấm đụng độ nhau, kinh khủng lực trùng kích đẩy lùi không khí trong phạm vi mười dặm xung quanh. Kể cả vùng biển xung quanh hắn cũng biến thành một lòng trảo lớn. Dù cho đã phòng ngự vô cùng kĩ càng, lực phản kích cũng đã gần như ép nát toàn bộ cơ thể của hắn. Vân Hoàng trong khoảng khắc đó trông thấy một tia lực lượng từ trong cơ thể của hắn bay ra.

“Không gian chi lực cùng Kiếp lực?”

Vân Hoàng lẩm bẩm, hai tia lực lượng đó dung nhập vào trong cự quyền của hắn. Ngay tại thời điểm hai tia lực lượng đó dung nhập vào, Vân Hoàng cảm giác lực lượng của hắn tăng lên trong phút chốc, hắn dùng toàn bộ ý chí của mình, đẩy lên cánh tay đã gãy nát.

Lôi quyền bộ đấm xuyên qua, chia năm xẻ bảy, một quyền của Vân Hoàng vẫn thẳng tiến không lùi, đến tận tầng mây đen kia, hắn cuối cùng vạch ra một đường, đem mây đen xé làm hai nửa.

Vân Hoàng cảm giác từng trận kiệt sức lan tràn khắp người mình, mệt đến mức kể cả cử động một ngón tay thôi cũng khó, nhưng cặp mắt của hắn vẫn mở, không có chút mệt mỏi nào. Vân Hoàng nhìn về phía cảnh tượng này, mây đen bị xé mở làm hai nửa, từ giữa hai nửa đó, đại nhật ló dạng, giống như báo hiệu cho bóng đêm đã qua.

“Nhất quyền xé hắc ám, mở ra bình minh...” - Vân Hoàng lẩm bẩm.

Lực lượng từ thiên kiếp chảy vào trong người hắn. Chữa trị cùng cường hoá nhục thể, linh hồn, tu vi. Tinh thuần nguyên khí như chảy mãi không hết, 1080 đầu đại hà như hổ đói nuốt lấy nuốt để. Ngoại trừ ba toà đạo đài viên mãn kia, toà đạo đài thứ tư cũng dần dần thành hình. Mạnh nhất vẫn là hồn lực của hắn. Sợ rằng so với Chân Đan cảnh đệ nhất Hư Đan Kì cũng vô pháp sánh bằng.

“Tu vi của ta không có phân chia cụ thể, chắc cũng là Thông Linh cảnh tứ cấp đi.”

“Luyện Thể lại vọt tới Đạo Thể Tứ Trọng Thiên, đã là Đạo Thể Đại Thành rồi.”

“Thần hồn của ta bây giờ ngoại trừ Chân Đan cảnh ra thì Thông Linh cảnh không thể nào so sánh được.”

“Thậm chí, một tia Kiếp lực cùng không gian chi lực còn trở thành một phần của ta.”

Đối với kết quả này, hắn cũng không có từ gì để bình phẩm.

Nếu có tu sĩ nghe thấy, sớm chừng đã đố kị đến phát điên. Nhưng đêm nay kinh lịch những cái gì hắn đều rõ ràng hơn ai hết. Nếu đổi lại là một tu sĩ sắp độ Thông Linh cảnh thiên kiếp khác chắc chắn sẽ chết cả trăm lần, nghìn lần cũng không đủ.

Vân Hoàng đồng thời đem cả ba loại công pháp vận chuyển, loại tu vi này nếu mà lúc này bỏ ngỏ thì không chừng sẽ xảy ra dị biến, trước hết cứ vững chắc xuống cái đã.