Võ Lâm Huyền Thoại

Chương 18: Người Xấu, Người Tốt

Khi thấy đối phương mau mắn trả lời như vậy, hắn ngược lại, thấy lúng túng không biết nói gì tiếp theo.

[Mật] Anh Hùng: “Tối quá ha.”

Gõ xong mấy chữ này, hắn lại hối hận vô cùng. Người chơi game thường lên mạng đông nhất vào ban đêm. Giờ này ai nấy đều đã tan ca, hết giờ học; các sự kiện chính trong ngày cũng diễn ra hết vào khoảng bảy đến chín giờ tối. Chỉ có những tên vô công rỗi nghề như Thiên Hùng mới có thời gian online suốt ngày thôi. À quên, còn có những người làm việc trên máy tính như Tịch Dạ nữa, nhưng nàng không phải rảnh rỗi chơi game, mà là chăm chỉ kiếm tiền.

Phía bên kia chỉ im lặng không trả lời gì, Thiên Hùng càng cảm thấy thêm áp lực. Hắn phải mở lời như thế nào đây? Võ hồn cấp sáu còn mắc hơn thẻ VIP hoàng kim, đến trên cấp 185 mới luyện ra được, làm sao dễ dàng cho người khác mượn đây.

[Mật] Anh Hùng: “Lam Y huynh, huynh đang làm gì đó?”

[Mật] Lam Y Công Tử: “Vận tiêu.”

[Mật] Anh Hùng: “À, vậy tổ đội đủ chưa, cho tiểu đệ theo với, được không?”

[Mật] Lam Y Công Tử: “Tôi chưa tổ đội với ai hết, nếu cậu thích thì đi.”

Không ngờ Lam Y độc lai độc vãng, hôm nay lại dễ tính đến thế. Đại thần đã mở lời, hắn mừng rỡ còn hơn bắt được vàng. Không cần hỏi y đang ở chỗ nào, Thiên Hùng lấy luôn lá Truy Tông phù mắc tiền mà xài. Nào ngờ Lam Y đang ở tiêu cục nhận hàng, hắn cắn răng thầm mắng mình ngốc. Anh Hùng đang đứng ở chỗ thợ rèn, chỉ cần chạy mấy bước là tới. Sao lại dùng bùa Truy Tông chi cho tốn tiền vậy nè.

Mới mấy hôm không gặp, nick của Lam Y Công Tử lại chuyển sang hắc danh nữa rồi. Cái này chắc là hậu quả do mấy cuộc PK với đám Thần Long hội gây ra rồi. Từ ngày đại chiến ở núi Thanh Chương, ngày nào đám Thần Long này cũng lên kênh thế giới la hét đòi tẩy cấp Lam Y. Dĩ nhiên là chúng chưa đủ bản lĩnh đó, nhưng quấy phá để nhuộm nick y thì không khó.

Hai ngày một trận nhỏ, ba ngày một trận lớn. Bất kỳ khi nào Lam Y xuất hiện, sẽ có một đám cóc ké nhảy ra cản đường. Đa số bọn chúng là clone của Thần Long, chuyên chọc ghẹo cho y phải ra tay tàn sát. Với tốc độ nhuộm nick thế này, Lam Y cũng không buồn mua Bạch Băng Liên để tẩy danh nữa. Ngoại trừ đứng thứ nhất trong bảng xếp hạng Đỉnh Cấp, Lam Y Công Tử cũng xếp đầu trong bảng Cuồng Ma, đề danh cùng tứ đại trưởng lão của Thần Long hội.

Lam Y Công Tử gửi cho Anh Hùng lời mời tổ đội. Hắn ngay lập tức bấm vào chấp nhận, tim đập liên hồi do phấn khích.

Do xe tiêu chỉ đi bằng tốc độ ngựa bình thường, nên họ không thể sử dụng vật cưỡi mà phải đi bộ. Nếu cách xa xe tiêu quá mức, thì cũng tính như bị mất xe tiêu, thế nên hai người thong thả từ tốn mà đi. Vừa ra khỏi khu vực an toàn của thị tứ, thì gặp mấy đám sơn tặc phục kích dọc đường. Nhưng những thần bí nhân kia vừa nhìn thấy danh hiệu “Thành chủ Thịnh Thế” thì ngay lập tức ngậm ngùi đứng xa. Lam Y Công Tử hắc danh đầy đầu như thế, thì đâu cần nương tay nếu gặp kẻ địch. Không tên nào nguyện trở thành vong hồn dưới cây Truyền Kỳ Ngọc phiến của hắn.

Nhìn người lại ngẫm đến ta. Cả hai đều xuất thân từ Trường Sinh trang, nhưng đẳng cấp chênh lệch quá lớn. Một người là đại thần sắp mãn cấp, một người là tân thủ trung kỳ, thực lực cách nhau như trời với vực.

Hai tên thư sinh nho nhã cứ nhàn tản kẻ trước người sau nối gót. Chiếc xe tiêu lấp lánh đầy đồ đạt cứ lắc lư theo nhịp vó ngựa. Đột nhiên, đến một khoản rừng vắng, Lam Y Công Tử cất chiếc quạt danh bất hư truyền của mình đi. Thậm chí y còn cởi cả Thiên Tằm bạch y ra mà mặc áo của tân thủ. Lam Y dùng dao găm nhỏ tấn công Anh Hùng. Hắn ngỡ ngàng, chưa kịp phản ứng gì thì đã bay mất mấy ngàn máu, chỉ còn một chút nưã là tiêu đời.

Đại thần quả nhiên là đại thần, dù lột hết đồ thì vẫn mạnh như vậy. Nếu y đã có ý giết người, thì Anh Hùng không cần chạy nữa. Gọi vật cưỡi ra chỉ tổ hy sinh uổng mạng, thôi thì sảng khoái nhận một đao, đi về y quán hồi sinh cho lành.

[Nhóm] Anh Hùng: “Tôi chỉ thắc mắc một điều. Vì sao mình phải chết?”

Hắn trăn trối mấy lời, lấy tay đập ngực vào cái xem như mình có mắt như mù, quen nhầm cuồng tính ma đầu chuyên lạm sát người vô tội.

[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Quả nhiên là không thể nhìn thấy bất cứ chỉ số nào từ cậu. Anh Hùng, cậu tìm được Tẩy Cốt tán ở đâu? Tất cả các quest ở Trường Sinh trang tôi đều đã làm qua. Không có chỗ nào lấy được Tẩy Cốt tán cả.”

[Nhóm] Anh Hùng: “Chỉ vì muốn coi chỉ số mà huynh chém đệ hả? Chúng ta là đồng đội mà.”

[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Tôi chỉ muốn tận mắt mình chứng thực thôi. Mau cho tôi biết phải lấy Tẩy Cốt tán ở đâu đi, giá gì tôi cũng chịu.”

[Nhóm] Anh Hùng: “Cho tôi mượn võ hồn cấp 6.”

Hắn vừa gõ cụm từ đó mà tim vừa đập ầm ầm. “Mình có làm gì sai không, mình có phải kẻ xấu xa không?”

[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Được.”

[Nhóm] Anh Hùng: “Sao huynh đồng ý dễ dàng vậy. Chẳng phải thứ đó rất quý giá sao?”

[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Nhưng cậu chỉ mượn thôi mà. Sau khi cậu đủ cấp 90, sẽ trả lại tôi đúng không?”

[Nhóm] Anh Hùng: “Kỳ thật chỉ cần qua một ngày đệ sẽ trả huynh ngay. Đệ chỉ muốn đi qua tháp Thiên Đường.”

[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Nhưng đến cấp 90, chức năng luyện hồn mới được mở. Trước đó, cậu lấy gì mà trả tôi.”

[Nhóm] Anh Hùng: “... Huynh yên tâm, đệ sẽ luyện cấp để trả võ hồn cho huynh. Chỉ tại đệ đang bí quá.”

[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Vậy thì mau nói chỗ lấy được Tẩy Cốt tán.”

Thiên Hùng thấy người ta nhanh chóng, sảng khoái đồng ý như vậy thì cũng thấy hơi nghi ngờ. Chẳng lẽ phải bắt Lam Y Công Tử truyền võ hồn rồi mới chịu nói ra chỗ lấy thuốc. Người ta đại nhân đại lượng, chấp nhận tin tưởng hắn, mà Thiên Hùng lại muốn ‘lấy dạ tiểu nhân mà đo lòng quân tử’ như thế là không được. Vì thế hắn đành phải kể ra vánh vách quest giã thuốc biến thái mà mình từng làm.

Lam Y Công Tử bên cạnh chuyên chú xem hướng dẫn, thỉnh thoảng lại chen vào hỏi một câu trong những đoạn cần thiết. Sau khi hắn nói xong, Lam Y liền phát biểu.

[Nhóm] Lam Y Công Tử: “Ta trở về Trường Sinh trang chứng thực lời của đệ nói đây.”

Sau đó có thông báo Lam Y rời nhóm và trao khoá đội trưởng cho Anh Hùng. Do vẫn còn đang vận tiêu, nên dù trong nhóm chỉ có một người thì vẫn được xem như tổ đội. Chỉ khác là sau khi hoàn thành vận tiêu thì điểm chỉ dành cho một mình hắn hưởng thôi.

Anh Hùng lầm lũi dắt xe tiêu đi ngang qua dốc Phượng Hoàng. Thần Bí nhân quen thuộc lại xuất hiện đón đường hắn.

[Cận] Thần bí nhân: “Hôm nay phu quân to gan ha. Nhận xe tiêu hoàng kim mà đi qua dốc Phượng Hoàng.”

[Cận] Anh Hùng: “Đâu phải do ta nhận đâu. Là của tên Lam Y Công Tử kia bỏ lại đó chứ.”

[Cận] Thần Bí Nhân: “Phu quân gặp y rồi à, đã nói chuyện trao đổi chưa?”

[Cận] Anh Hùng: “Rồi. Y sau khi nghe được, hớn hở chạy đi Trường Sinh trang rồi.”

[Cận] Thần Bí Nhân: “Vậy là có võ hồn rồi hả? Chúng ta đi tháp Thiên Đường.”

[Cận] Anh Hùng: “Y đi vội, nên chưa truyền võ hồn cho ta.”

[Cận] Thần Bí Nhân: “Trời ơi, vậy là chàng nói không công cho y rồi. Đời người gian ác, Thạch Sanh thì ít, Lý Thông thì nhiều. Sao chàng không bắt y truyền võ hồn cho rồi nói?”

[Cận] Anh Hùng: “Bởi vì ta thấy hai bên hợp tác cần phải tin tưởng nhau.”

[Cận] Thần Bí Nhân: “Tin tưởng cái nhà y. Thế là công toi rồi. Phu quân làm nương tử hảo tức giận.”

[Cận] Anh Hùng: “Thôi đừng giận, ta cho nàng xe tiêu này, cứ cướp đi.”

[Cận] Thần Bí Nhân: “Thiếp cướp làm gì? Tiền của thiếp cũng là của chàng thôi. Với lại bây giờ phu nhân đâu phải là người cần kinh nghiệm để lên cấp. Chàng kéo xe tiêu đến dịch trạm lãnh thưởng đi.”

[Cận] Anh Hùng: “Không cướp vậy ta đi nha. Lúc nữa làm xong nhiệm vụ, chúng ta đến Lương Đình quán uống trà.”

Hắn chào tạm biệt cô vợ yêu thì lại lọc cọc kéo xe tiêu đi. Lương Đình quán kia cảnh đẹp nên thơ. Cặp đôi nào tới luyện công thì tình cảm đều tăng lên vùn vụt, sau này mỗi khi tổ đội các chỉ số hợp lực cũng được nâng cao hơn nhiều. Hơn nữa trong lúc luyện công còn được chọn bài hát ưa thích, chỗ này cũng giống như quán cà phê mà hai người hay hẹn hò vậy. Nhạc hay, có người tâm sự, thế nhưng võ công vẫn tăng tiến, đúng là nơi lý tưởng cho các cặp đôi.

^_^

Ngày hôm sau, khi hắn đăng nhập game thì nhận được tin nhắn của Lam Y Công Tử.

“Ta lấy được Tẩy Cốt tán rồi. Nhiệm vụ đúng là biến thái, ngồi giã thuốc suốt mấy tiếng đầu hồ mới được. Không biết là lão tác giả chết tiệt nào nghĩ ra trò này. Quên mất vụ võ hồn, khi nào đệ online, nhắn cho ta biết, chúng ta gặp mặt mới trao đổi võ hồn được.”

Thiên Hùng mừng rỡ khôn xiết. Thì ra không phải hắn bị lừa, mà là do đối phương đãng trí thôi. Thiên Hùng vui vẻ trả lời thư, ghi lại thời gian mà hắn chắc chắn online mỗi ngày. Sau khi thư gửi đi, hắn hứng chí báo cho Tịch Dạ một tiếng. Suốt cả ngày hôm qua nàng cứ cằn nhằn hắn chuyện dễ tin người này. Kỳ thực thế gian này người xấu đâu có nhiều, đi ra đường dễ gặp vậy sao?

^_^

Họ gặp nhau vào giờ ăn trưa. Thiên Hùng không biết Lam Y là lớn hay nhỏ, nhưng căn theo đẳng cấp của y thì cứ xưng đệ, gọi huynh. Hai người vừa gặp nhau, liền chuyển sang chế độ thiền định. Tay đối chưởng, mắt nhắm nghiền toạ tĩnh. Thiên Hùng nhìn thấy hai tên nam nhân xếp bằng ngồi đối diện nhau bỗng nhiên lơ lửng cách không, xung quanh toả ra cường khí mãnh liệt.

Cũng giống như khi khai thác quặng, quá trình truyền võ hồn phải liên tục không được ngắt quãng trong một phút ba mươi giây. Chính vì vậy, hành động này được xem là có phần mạo hiểm. Nếu trong thời gian này có người nhảy vào phá đám, giai đoạn truyền hồn coi như uổng công vô ích. Người nhận không có võ hồn, mà người truyền cũng mất đi võ lực. Chính vì vậy, Thiên Hùng đã nhờ Tịch Dạ canh phòng dùm mình. Phía bên kia cũng có Chân Phương Công Tử, một người bạn của Lam Y coi chừng.

Chân Phương là nhân vật lừng lẫy giang hồ, bang chủ Nghĩa Tế, đề danh nhất nhì trong bảng xếp loại bang hội, đứng thứ ba trong bảng xếp hạng Đỉnh Cấp của server. Đúng là bạn của đại thần thì cũng là một đại thần oai phong không kém.

Có hai người đứng gác, việc truyền võ hồn diễn ra suông sẻ. Những tên quái Thần Long kia dù không sợ Lam Y trả thù thì cũng phải e dè Chân Phương loạn sát. Ngoại trừ Long Đầu Đại Ca, bang chủ Thần Long, thì Chân Phương Công Tử cũng là một người chơi nổi danh hào sảng. Khác với Lam Y bí ẩn, danh tính thật của Chân Phương ai cũng biết, là cậu ấm của tập đoàn Thành Gia khổng lồ. Tập đoàn này cũng sở hữu luôn cả công ty phát hành game Võ Lâm, chính vì vậy, hắn được coi như hoàng tộc trong giới GO.

Quen thân với một người có địa vị như vậy, ai nấy phỏng đoán Lam Y Công Tử chắc cũng thuộc hàng hoàng thân quốc thích. Tuy Thiên Hùng chỉ cần hỏi Tịch Dạ thì sẽ biết ngay tung tích của Lam Y, nhưng hắn thấy làm vậy là không cần thiết. Dù sao người ta cũng cố giấu, hắn cần gì phải moi móc đời tư của người khác, ai cũng có quyền tự do cá nhân, hắn cũng không muốn là Tịch Dạ khó xử.

Cũng giống như việc Tịch Dạ truy ra số điện thoại của Thiên Hùng, đã làm hắn bực bội cả ngày trời. Nay nghĩ lại, chắc mọi người ai cũng ghét bị đối xử như vậy. Tuy nhiên, Tịch Dạ làm vậy vì nàng là nương tử của hắn, Thiên Hùng có thể tha thứ. Nhưng với những người lạ, hắn đoán chắc họ sẽ nổi khùng lên mất.

Võ hồn là một quả cầu sáng lung linh nhiều hình dạng, màu sắc tuỳ thuộc vào loại võ hồn và đẳng cấp của nó. Vì Anh Hùng chưa đạt cấp 90, chức năng luyện hồn chưa mở, nên hắn không thể nhìn ngắm hình dạng võ hồn trong người mình. Hắn chỉ biết các chỉ số trong nhân vật đều đồng loạt tăng tiến, cả người mạnh mẽ phi thường.

Anh Hùng hứng chí đứng dậy, lấy Yểm Long Thiên đao ra chém thẳng tay vào bầy thỏ bên đường. Một đao đồng loạt tàn sát năm sáu con thỏ, uy lực cực kỳ dũng mãnh. Trong lúc hắn đang hả hê chat chít với Tịch Dạ, hai đại thần đứng kế bên liền xen vào.

[Cận] Lam Y Công Tử: “Vì sao cậu thuộc Trường Sinh trang, mà lại sử dụng đao?”

[Cận] Chân Phương Công Tử: “Người này song tu hai muôn phái rồi.”

[Cận] Anh Hùng: “Đúng vậy. Bởi vì đòn tấn công của y sư có lực không cao. Nên đệ học thêm chiêu của Bách Long Môn.”

[Cận] Chân Phương Công Tử: “Vậy là cậu sai rồi anh bạn. Ba chiêu thượng cấp của Trường Sinh trang tuyệt không thua kém những môn phái khác. Bằng chứng là huynh đệ Lam Y của ta độc bộ giang hồ, đề danh Đỉnh Cấp cũng nhờ ba chiêu này.”

[Cận] Lam Y Công Tử: “Nếu đệ song tu hai môn phái, điểm tích luỹ học nghệ sẽ bị chia ra, đến lúc mãn cấp cũng không thể nào luyện xong hết tất cả tối chiêu của môn phái.”

[Cận] Anh Hùng: “Cảm ơn huynh đã chỉ điểm. Sau này đệ sẽ dồn sức luyện một bên Trường Sinh trang thôi.”

[Cận] Chân Phương Công Tử: “Y sư trong giai đoạn đầu quả thật lực chiến đấu rất thấp, nên ít người lựa theo. Trách nhiệm buff trong nhóm cũng có thuật sĩ Thiên Tự môn phụ trách. Vì vậy y sư chỉ toàn là phân thân cuả những đại thần khác, khi lâm trận họ mới gọi vào tham chiến, bình thường ít ai luyện y sư đến mức thượng đẳng như Lam Y. Lần này cậu vui rồi nhé, tìm được sư đệ đồng môn có chí khí.”

[Cận] Anh Hùng: “Huynh đúng là sư ca của đệ rồi, Lam Y. Sau này nhớ chỉ giáo vị đệ đệ này thêm nhiều nhé. *mắt long lanh*”

[Cận] Lam Y Công Tử: *mặt cười*

[Cận] Chân Phương Công Tử: *mặt cười*

[Cận] Lam Y Công Tử: “Vậy hôm nay có muốn cùng ta luyện võ không sư đệ.”

[Cận] Anh Hùng: “Hảo ý kiến nha, đệ cũng muốn thử sức mạnh của võ hồn này.”

[Cận] Tịch Dạ: “Vậy chi bằng mọi người cùng vào tháp Thiên Đường. Vừa nâng cấp, vừa hoàn thành ải thử thách trong chuỗi sự kiện.”

Kênh chat mật.

[Mật] Anh Hùng: “Nương tử thật đa mưu tích trí.”

[Mật] Tịch Dạ: “Ta không thông minh, còn ai thông minh đây.”

Kênh chat gần.

[Cận] Lam Y Công Tử: “Vậy cũng được. Coi như tự luyện công lực, không phụ thuộc võ hồn mà phá trận vậy.”

[Cận] Chân Phương Công Tử: “Hảo thú vị, ta theo.”

Thế là cả bốn người cùng nhảy lên vật cưỡi. Tịch Dạ đi cùng Anh Hùng trên con Kentucky. Lam Y và Chân Phương, một điêu, một long tiêu sái bay tới trước. Thần sủng của họ, đẳng cấp cũng khiến người ta ngưỡng mộ không thua gì chủ nhân. Trên người hai đại thần này, thứ gì chắc cũng nằm trong bảng xếp hạng ưu tú cả.